NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1227
Cập nhật lúc: 2024-10-03 18:47:11
Lượt xem: 6
Cuộc mua bán lớn.
Cô rất tò mò.
Đừng có là thứ thuốc phiện nhé, vậy thì bọn họ c.h.ế.t chắc rồi!
“Ưu Ưu, nghe nói cô là người chuyển giới, lại rất hợp khẩu vị của ông chủ chúng tôi, tối này, chỉ cần cô tiếp ông ấy một đêm, chi phiếu này sẽ là của cô.” Người đàn ông nói nhỏ với cô.
Ưu Ưu liếc nhìn con số trên tờ chi phiếu.
“Nói với ông chủ của anh, tôi bán rượu chứ không bán thân!” Vừa nói xong liền lập tức rời đi.
Đừng nói là bán thân, cô uống rượu đều là uống cùng với đám anh em chị em của mình, đều là một đàm vương tôn công tử, làm sao mà cô có thể uông rượu với một đám không ra gì chứ, mà bà chủ quán rượu này thực ra chính là của cô.
Người kia nhìn cô rời đi, tức giận cau mày, gửi đi một tin nhắn.
“Cô ấy nói không bán thân, chuyện này không ổn rồi!”
“Không cần biết làm cách nào. Hạ thuốc cũng được, tôi chỉ muốn thấy kết quả không muốn biết quá trình.”
Người đàn ông nhận được tin nhắn xong thì nhìn Ưu Ưu đang bồi rượu ở đằng kia, lập tức đứng dậy.
“Cô gái, co tôi 10 chai rượu.” Một người đàn ông lạ mặt đi vào, lớn tiếng gọi.
10 chai
Ưu Ưu nhìn người vừa đến có bộ dạng rất thư sinh, không nhịn được hoài nghi, chỉ có mình anh mà mua đến 10 bình rượu.
Nhưng cũng vui vẻ đi qua dẫn anh đi thanh toàn.
“Cô ơi, thưởng cho cô một ly.” Người đan ông thư sinh cười nói.
“Cám ơn quý khách đã mua giúp 10 chai rượu, sau này có muốn mua rượu thì nhớ tìm tôi đó.” Ưu Ưu cười cười nói nói, cầm 10 chai rượu xếp vào trong cái mâm.
Chỉ là vừa đưa đến miệng thì mới phát hiện là rượu thật, ai đem chai nước lọc của cô đổi đi vậy?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1227.html.]
Uống xong lý rượu này cô cười vui vẻ sau đó quay người rời đi.
Tên đàn em phụ trách theo dõi Ưu Ưu, nhìn thấy cô bị người đàn ông lạ dẫn đi, vội chạy theo ngăn lại, sắc mặt người đàn ông không vui cảnh cáo, “Đừng có nhiều chuyện, hôm này tôi mời rượu.”
Nói xóng, kéo Ưu Ưu đi đến chiếc xe đỗ bên đường, tên đàn em hồi thần lại, với đi về phía quán rượu bên cạnh.
Đường Thiếu Đình và Thập Tam Muội vừa đi ra ngoài, không ở trong quán rượu, tên đàn em chỉ còn cách gọi điện thoại cho anh ấy.
“Anh Đình, Ưu Ưu bị một người đàn ông dẫn đi rồi.” Điện thoại vừa thông, tên đàn em liền báo cáo.
Đường Thiếu Đình đang mời một người Hông Kông mới đến ăn cơm, sau khi anh nghe điện thoại xong, điếu thuốc đang hút cũng quên mất, lập tức đứng lên đến một nơi không có người, “Người đàn ông nào? Sao không ngăn hắn ta lại?”
Cố Diệp Phi
“Tôi có ngăn, nhưng người đàn ông đó nói, Ưu Ưu tối này bán cho anh ta rồi.”
Tiếng tên đàn em truyền đến, Đường Thiếu Đình nghe đến chữ “bán”, nắm chặc điều thuốc trong lòng bàn tay mà không biết nóng.
“Nói rỏ cho tôi nghe xem, bọn họ đi đâu rồi?” Anh tức giận hét.
“Anh Đình, có chuyện gì vậy?” Thập Tam Muội từ phòng bao đi ra, nhìn thấy anh đi lên đi theo hỏi.
“Tôi có chuyện, đi trước một bước, cô nói với bọn họ giúp tôi một tiếng.” Đường Thiếu Đình nói xong vội vàng rời đi.
Anh đối với anh em trước kia một tiếng chào cũng không có đã rời đi thì thật sự không giống anh chút nào.
Thập Tam Muội híp mắt nhìn bóng lưng anh rời đi, không biết nói gì.
Đường Thiếu Đình lái xe một tô nhanh trên đường, nghe điện thoại của đàn em xong, liền nhanh chóng chạy đến khách sạn.
Anh hùng hổ bước vào khách sạn, đến phòng 606, bộ dang như bạn trai đi bắt ghen.
Nhỏ đáng chết, thế mà lại bán thân, cô thiếu tiền đến thế sao?!
Đường Thiếu Đình tức giận nắm chặt nắm đấm, trong lòng ghen tuông, anh đứng trước cửa phòng, tưởng tượng bên trong đang phát sinh chuyện gì, nhấc chân lên dùng chân đá một cái.
Cửa không chịu nỗi lực chân của anh, anh hung hăn đi vào.