NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1222
Cập nhật lúc: 2024-10-03 18:45:55
Lượt xem: 6
Tôi lo lắng cho anh.
Lúc này Đường Thiếu Đình bị lời nói thành khẩn cùng với đôi mắt đầy tình ý của cô làm cho chấn động.
Cô giống như tiên nữ trong giấc mơ của anh, đối với anh tình thâm nghĩa trọng.
Nhưng chỉ một chốt lát anh liền tĩnh lại, cô ấy là một người chuyển giới, bản chất bên trong là một người đàn ông.
Lí do mà Đường Thiếu Đình kiên định như thế là vì Ưu Ưu là người chuyển đổi giới tính, lúc đầu cô bị bọn cho vay nặng lãi truy đuổi, bởi vì thiếu tiền phẩu thuật nâng ngực, chính anh là người giải quyết khoản vay đó cho cô.
Lúc này anh đối với cô không có kì thị gì, thậm chí cảm thấy cô rất đáng thương, thê thảm, cô ta còn thề thốt nói bản thân mình không thích đàn ông, chỉ thích phụ nữ thôi, bởi vì trong xương cốt của cô là một người đàn ông thẳng, bởi vì muốn kiếm tiền cứu Tề gia, 12 tuổi đã bắt đầu uống oestrogen.
Trong thời gian nằm viện, ác cảm của anh dành cho cô bắt đầu d.a.o động, cô quan tâm anh không phải chỉ bằng lời nói.
Mưa càng lúc càng lớn, xối thẳng vào thân người mảnh khảnh của cô, đôi mắt to hắc bạch phân minh nhìn thẳng vào anh, Đường Thiếu Đình nghiến răng, mở cửa ra, “Vào đi, tôi có chuyện muốn nói với cô.”
Anh mềm lòng rồi, anh mềm lòng rồi.
Ưu Ưu có kích động muốn khiêu vũ dưới mưa.
Cô nhặt chiếc túi LV cũ cố tình khoét lỗ dưới đất lên, muốn đi vào cùng anh che ô, anh liền đưa dù ra không cho cô che cùng, nhưng như thế thì anh cũng bị mưa xói ướt, anh lại bùng nổ cơn tức.
Ưu Ưu cười lớn, trong lòng nghĩ, đáng đời.
Một chút cũng không hiểu thương hương tiếc ngọc.
Anh dẫn đầu đi vào nhà, vừa vào nhà đã thấy cảnh trên ghế sô pha làm anh tức muốn m.á.u lên não.
Hai con ch.ó đang lăn lộn trên cái ghế sô pha anh vừa mới mua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1222.html.]
Chúng nó toàn thân ướt sũng làm cho ghế sô pha ướt một mảnh lớn, lăn xông còn nằm l.i.ế.m lông nhau, bày ra bộ dáng ân ái.
Anh không nên làm từ phụ mà.
“Anh Đình cho em mượn phòng tắm có được không?” Sau lưng truyền đến âm thanh ngọt ngào của Ưu Ưu, Đường Thiếu Đình mới ý thức được trong phòng còn có một người đáng ghét nữa.
Ưu Ưu chân trần đứng trên thảm ở lối vào, tay cầm khăn lông lao tóc, toàn thân ướt sũng, quần áo dán sát vào người, đường cong duyên dáng uyển chuyển như ẩn như hiện.
“Cho cô năm phút đi lên lầu tắm, đổi bộ quần áo khô, không được làm bẩn chổ của tôi.” Anh cay nghiệt nói.
Ưu Ưu cười duyên dáng, ở trước mặt anh nhanh chóng cởi quần áo ướt ra,
Cởi cả quần bò và áo trên, chỉ còn lại áo lót và quần ba mảnh bên trong.
Không biết có phải cùng cô phát sinh quan hệ thân mật rồi hay không, mà chỉ liếc một cái anh liền có phản ứng.
“Cô làm gì đấy?”
Cố Diệp Phi
“Không thể làm dơ chổ của anh.” Ưu Ưu vẻ mặt vô tội nói, khóe miệng nhếnh lên, bước lại gần anh, “Anh Đình, mặt anh sao đỏ vậy? Nóng sao?”
Khuôn mặt của thiên sứ trong sáng nhưng nụ cười của ác quỷ, chưa đọi anh phản ứng, cô đã đi về phía cẩu thang.
Ngực của người đàn ông phập phồng dữ dội, không phải vì giận dữ mà rỏ ràng là vì thú tính trong người,.
Anh thậm chí còn nhớ rỏ, tim anh nhảy lên như thế nào khi bị cô đeo mặt nạ dụ dỗ.
Hai còn chó làm trời làm đất trên ghế sô pha kéo anh lại, “Thịt kho tàu, cơm trắng, chúng mày cũng vào nhà tắm cho tao, lập tức.”
Hai còn chó rất nghe lời, chạy vào nhà tắm, đợi từ phụ đến tắm cho chúng, và thổi khô lông nữa.
Tắm xong cho hai con ch.ó đã là nữa tiếng sau, anh mới nhớ tới anh chỉ cho cô năm phút lên lầu tắm mà giờ đã nữa tiếng rồi còn không thấy đi xuống.