NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1190
Cập nhật lúc: 2024-10-03 01:49:32
Lượt xem: 3
Diệp Kiều cầm điện thoại gọi cho Lục Bắc Kiêu, kết quả vẫn đang trong trạng thái tắt máy.
"Quỷ Ảnh, Thánh Ảnh, các cậu cũng đi đi. Làm thủ tục trong nước mất một khoảng thời gian. Các cậu không có quân tịch có thể đi ngay. Bên phía này tôi sẽ lập tức bảo công ty vệ sĩ phái người tới, các cậu có thể yên tâm!" Sau khi cô nhìn ra Quỷ Ảnh, Thánh Ảnh do dự thì phân phó.
Quỷ Ảnh và Thánh Ảnh bội phục nhìn Diệp Kiều không sợ hãi. Nếu là những quân tẩu khác, nghe nói chồng mất tích trong vụ nổ chắc chắn đã sợ đến run người, còn cô vẫn tỉnh táo cân nhắc chu toàn.
Bọn họ chào nghiêm với cô!
Mặc dù không có quân tịch, không có biên chế, phiên hiệu nhưng họ là những người lính được nhà nước công nhận và được nhà nước bảo vệ!
Bọn họ đi rồi, Diệp Kiều lập tức gọi điện cho công ty vệ sĩ ở nước Mỹ bảo họ điều động lính đánh thuê ở nước T đến bảo vệ cô. Cô và công ty này đã ký hợp đồng lâu dài nên gọi là đến ngay.
Đường Thiếu Đình còn đang bị trói, toàn thân đầy vết thương, trên vết thương có xoa thuốc.
"Anh Đình, xảy ra vụ nổ. Không biết anh Kiêu có lấy được thuốc giải không, hiện tại cũng đã mấy liên lạc với anh ấy rồi..." Diệp Kiều ngồi bên giường nhìn Đường Thiếu Đình đang ngủ, bình tĩnh nói.
Cô rất muốn đi tìm anh, nhưng cô đi cũng không giúp được gì, không bằng ngoan ngoãn chờ đợi.
"Sống c.h.ế.t có nhau, cùng sống cùng chết, cùng nhau già đi." Cô mặc niệm câu này trong lòng, mặc dù Lục Bắc Kiêu nhà cô là kiểu đàn ông thô kệch lại là đàn ông thô kệch có học, năm đó còn là học sinh giỏi, trạng nguyên!
Họ đã từng nói đồng sinh cộng tử, sống đến đầu bạc, anh luôn nhớ kỹ cho nên sẽ không dám không về được.
Biết rõ anh tắt máy nhưng cô vẫn cầm điện thoại nhắn tin cho anh.
"Em biết anh không sao, nếu như anh mở máy thì nhất định phải gọi điện báo bình an cho em đầu tiên! Nếu không chờ anh về nhất định sẽ phat anh biểu diễn quỳ điều khiển trước mặt ba con!" Cô có chút kích động gõ dòng chữ này, nghĩ nghĩ rồi lại viết: "Lục Bắc Kiêu, thật ra trong lòng em rất sợ chết, từ sau khi biết anh đi Nam Mĩ, tim lại run rẩy... Em tin vào thực lực của anh, tin anh sẽ giữ lời nhưng anh là duy nhất của em. Ở trước mặt anh em chỉ là một người phụ nữ, em cũng sẽ lo lắng cho anh, cái cảm giác lo lắng không khống chế được em tin anh hiểu! Cho nên nhất định phải bình an trở về cho em!"
Cô là mạng sống của anh, anh không phải mạng sống của cô chắc?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1190.html.]
Diệp Kiều hít một hơi thật sâu gửi tin nhắn này đi, sau đó yên lặng cầu nguyện trong lòng.
--
Ba ngày sau, các tạp chí lớn nhỏ ở nước T đều đưa tin tiểu công chúa đã mất liên lạc, thậm chí có tin tức ngầm nói tiểu công chúa đã chết. Tin tức ngầm còn nói, nếu tiểu công chúa c.h.ế.t thật thì con gái kế của nhà vua sẽ là người thừa kế hoàng gia trong tương lai.
Diệp Kiều đọc được tin tức mới hiểu Ưu Ưu cũng đến Nam Mĩ tìm thuốc giải cho Đường Thiếu Đình, vậy thì cô ấy cũng trải qua vụ nổ?!
Cửa phòng bệnh có lính đánh thuê trông coi. Ba ngày nay Đường Thiếu Đình phát tác nưm lần, bác sĩ chủ trị của anh nói có thể anh sẽ c.h.ế.t bất cứ lúc nào khi phát bệnh, tình huống càng ngày càng nghiêm trọng...
"Cô Diệp, bạn của cô đột nhiên ngừng thở rồi!" Y tá đi từ phòng bệnh ra nói với Diệp Kiều.
"bác sĩ đâu?! Cứu chưa!" Diệp Kiều lớn tiếng nói, cô đã không chợp mắt liên tục bốn đêm, hai mắt cô đỏ au nhìn rất dợ.
"Đang cứu rồi!" Y tá vội vàng nói.
Diệp Kiều hít một hơi sâu đi đến cửa phòng bệnh nhìn cơ thể Đường Thiếu Đình bật dậy và nằm xuống sau khi bị sốc bởi máy khử rung tim.
Nhìn cảnh này Diệp Kiều ủ rũ xoay người với vẻ mặt thất vọng, cô sững sờ khi nhìn thấy bóng dáng ngụy trang cao gầy đang đứng cách đó không xa ...
Là Ưu Ưu!
Cô ấy mặc đồ ngụy trang, trong n.g.ự.c ôm một chiếc hộp đi về phía này. Sắc mặt cô ấy tiều tụy, dáng vẻ chật vật, đôi môi khô khóc, đôi mắt trong veo đen nhánh.
Cố Diệp Phi
"Ưu Ưu, tim, tim anh ấy ngừng đập rồi!" Giọng Diệp Kiều run run nói.
Ưu Ưu không nói một lời loạng choạng bước tới, đụng phải cửa phòng và bước vào ...