NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1185
Cập nhật lúc: 2024-10-03 01:48:27
Lượt xem: 6
Lúc phát tác, cơ thể giống như có con thú lao ra điên cuồng kêu gào, lục phủ ngũ tạng cuộn lên đau đớn. Thực ra anh có thể chịu được đau đớn, như thứ không thể chịu đựng được chính là cơn ngứa ngáy khó dứt như hàng tỷ con kiến
đang gặm nhấm cơ thể anh.
Muốn c.h.ế.t không được!
Nghe Đường Thiếu Đình nói vậy Diệp Kiều hiểu anh khó chịu đến thế nào.
Hai ngày qua cho dù đi đông hay tay nếu có thể thuận lợi đi chuyên cơ cũng về nhanh.
"Anh Đình, anh chịu đựng thêm chút, có thuốc giải! Anh Kiêu đã đi lấy được thuốc giải rồi, lúc này hẳn đang trên đường về!" Diệp Kiều ngồi trên ghế bên cạnh giường nhìn Đường Thiếu Đình nằm trên giường bệnh, hai mắt vô thần nhìn lên trần nhà, toàn thân đầy mồ hôi, an ủi anh.
"Thuốc giải gì? Lấy ở đâu? Sao Bọ cạp độc có thể tốt bụng nghiên cứu chế tạo thuốc giải, trừ khi..." Đường Thiếu Đình nói rồi quay đầu nhìn Diệp Kiều với vẻ mặt nghiêm túc.
Diệp Kiều thấy anh nhìn mình có vẻ không đúng lắm.
"Sao vậy? Anh Kiêu nói nhà khoa học Mỹ bị bắt có thuốc giải, anh ấy đi lấy!"
Cố Diệp Phi
"Cậu ta đi chịu c.h.ế.t thì có!" Đường Thiếu Đình nghiến răng, "Bọ cạp độc từng nói cho dù có thuốc giải cũng chỉ có mình ông ta có thể lấy, người khác thì sẽ chết!"
"Đường Thiếu Đình! Anh có ý gì?!" Diệp Kiều lớn tiếng nói.
Đường Thiếu Đình đ.ấ.m mạnh tay xuống giường, từ từ nhắm hai mắt lại nghiến răng nói tình hình thực tế. Anh nói nhất định Lục Bắc Kiêu đến căn cứ của K2 ở rừng rậm Amazon châu Nam Mĩ rồi!
Sau khi nghe anh nói xong Diệp Kiều mới hiểu được tại sao Lục Bắc Kiêu muốn giấu cô, không từ mà biệt!
Người cô lung lay, hít một hơi thật sâu.
"Em gái Kiều! Em đi ngăn cậu ta đi còn kịp! Nghĩ cách ngăn cậu ta lại! Cậu ta sẽ mất mạng đấy!" Đường Thiếu Đình kích động rống lên, còn nóng nảy hơn so với lúc phát bệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1185.html.]
Lục Bắc Kiêu không thể chết!
Anh ta và Diệp Kiều, không ai trong số họ xảy ra chuyện được!
Toàn thân Đường Thiếu Đình bị trói không giãy ra được, anh trừng to mắng nhìn Diệp Kiều vẫn bình tĩnh, "Em gái Kiều! Anh không lừa em! Anh ở K2 tám năm cũng chưa từng đến chỗ ấy! Nhưng anh biết nếu không có xác minh danh tính của Bọ cạp độc thì những người vào chắc chắn sẽ chết! ”
"Em tin anh ấy!" Diệp Kiều trầm mặc một hồi rốt cục lên tiếng, cô dứt khoát, ánh mắt kiên định.
Chua xót ở mũi dâng lên là vì cảm độc, bị Lục Bắc Kiêu làm cảm động...
Anh làm như thế một phần vì cô, một phần xuất phát từ lòng nghĩa hiệp của anh!
Cho dù về phương diện nào đi nữ, Lục Bắc Kiêu như vậy khiến cô rung động!
"Em gái Kiều! Em đừng ngốc!" Đường Thiếu Đình gào lên điên cuồng như muốn đánh thức Diệp Kiều, hốc mắt anh đỏ lên, "Em gái Kiều! Anh không hi vọng vợ chồng em xảy ra bất cứ chuyện gì! Anh ngưỡng mộ cặp đôi hoàn hảo các em! Ngưỡng mộ đến cam tâm tình nguyện làm tất cả mọi thứ cho hai người! Hai người không thể xảy ra chuyện, em nghĩ cách ngăn cậu ta đi, vẫn còn kịp, đừng để cậu ta vào đó!"
Diệp Kiều từ từ nhắm mắt lại siết chặt tay, nước mắt chảy ra, "Không, em tin tưởng anh ấy! Từ xưa đến nay anh ấy chắc chắn thành công! Anh ấy còn là Lục Bắc Kiêu!"
Cô tin anh sẽ sống, mang theo thuốc giải về!
"Em gái Kiều! Sao em có thể để cậu ta mạo hiểm thế hả?!" Đường Thiếu Đình tức giận nói.
Diệp Kiều không nói gì, đi ra hỏi Quỷ Ảnh và Thánh Ảnh, hai người họ cũng nói thật.
Một mình cô chạy tới sân thượng bệnh viện, không khóc nữa mà thử gọi điện cho anh. Anh đã tắt máy rồi, cô gửi cho anh một tin nhắn.
"Lục Bắc Kiêu, em chờ anh bình an trở về!"
Tin tưởng anh đã trở thành một tín niệm của cô!
Không phải cô không lo lắng cho an nguy của anh để anh đi mạo hiểm vì Đường Thiếu Đình, mà đây là quyết định của anh!