Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1145

Cập nhật lúc: 2024-10-03 01:16:34
Lượt xem: 6

Mấy người con của Dạ Hào Minh nhìn dáng vẻ của Cố Tuyết Yến thì càng kinh ngạc. Cô ta còn dám diễu võ giương oai trước mặt bọn họ? Hóa ra vẫn là một bạch liên hoa mà. Đúng là mở rộng tầm mắt.

Điều đáng bực là, ông già lúc này không có ở đây, nếu để ông ta nhìn thấy dáng vẻ đắc ý hiện giờ của Cố Tuyết Yến, có phải hôn lễ ngày mai còn tổ chức được sao?

Dạ Thất đi vào nhà, mọi người đối với cái kẻ đầu óc không ra gì này đều làm như không thấy.

Địa vị của cậu ở nhà họ Dạ này còn không bằng Dạ Hằng mới 5 tuổi.

“Anh cả, cô ta đã như vậy mà anh cũng không quản?” Chị ba của Dạ Thất vẫn luôn thẳng tính, nhìn tới Dạ Chinh đang ngồi dựa vào sô pha, nhắm mắt dưỡng thần, tay phải lăn hai quả hồ đào, nói thẳng.

Khóe miệng Cố Tuyết Yến lộ ra một nụ cười ý vị, không hề sợ hãi.

“Các người muốn tôi nói cái gì? Người ta nói cũng không sai, đã là vợ hợp phát của ông già, các người cũng nên tôn trọng người ta.” Dạ Chinh nói xong thì đứng dậy, “Đừng có náo loạn nữa. Để chút mặt mũi cho ba, cũng không thể khiến nhà họ Dạ mất mặt được!”

Anh cả đã nói vậy, mọi người còn có thể nói gì?

Mọi người đều nhìn Cố Tuyết Yến đang vênh vang tiểu nhân đắc chí.

“Sau này, nhà họ Dạ chính là nhà ta. Không phục thì cứ nói!” Biết rõ bọn họ chán ghét mình, không phục mình nhưng Cố Tuyết Yến vẫn cố ý nói.

Cô ta đi tới phía Dạ Thất, nụ cười trên mặt càng thêm đắc ý, “Dạ Thất, lúc trước ai nói, nếu ta có thể thành công lấy ba ngươi thì tự băm đầu cho ta ăn?”

Dạ Thất khinh thường nhìn Cố Tuyết Yến, không nói gì, chỉ nhìn cô ta một cái giống như nhìn một tên hề, rồi đi lên lầu.

Cậu ở nhà họ Dạ cũng có phòng riêng. Nghe nói, hôn lễ ngày mai sẽ tổ chức ở trong sân vườn của biệt thự chính. Công việc chuẩn bị cho hôn lễ do Dạ Chinh tự mình quán xuyến, cũng thể hiện tâm ý cùng kính ý của con trai lớn với cha mình.

*

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1145.html.]

Đêm đã khuya, trên đường cái, có một chiếc suv màu đen đang dừng ở ven đường.

Trên xe, có 4 cảnh sát mặc thường phục, phía sau còn có Lục Bắc Kiêu ngồi hút thuốc một mình. Trong xe tối đen như mực, chỉ có màn hình theo dõi phát ra ánh sáng màu xanh. Hai cảnh sát đang đeo tai nghe lén.

“Xác định thời gian giao dịch là ngày mai?” Lục Bắc Kiêu hỏi người ngồi bên cạnh.

Cố Diệp Phi

Đó là chiến hữu của anh, Hà Phong, hiện giờ là cảnh sát chống ma túy.

“Xác định. Chính là không biết, tên giảo hoạt Dạ Chính lần này sẽ dùng cách gì mà thần không biết quỷ không hay để thoát khỏi chúng ta.” Hà Phong vừa hút thuốc vừa oán giận nói.

Lục Bắc Kiêu cũng mới mấy ngày trước, được mời tới Cục Cảnh sát mới biết được, người anh cả của Dạ Thất hiện nay là tên trùm buôn ma túy, mấy năm nay lập ra tập đoàn buôn bán ma túy trong khu vực Đông Nam Á này, hai năm nay mới bị phát hiện.

Nhưng Dạ Chinh vô cùng giảo hoạt. Bề ngoài, hắn thanh thanh bạch bạch, nhưng lại có thể âm thầm thần không biết quỷ không hay mà tiến hành các giao dịch.

“Đội trưởng Hà, có động tĩnh!” Người cảnh sát mặc thường phục đeo tai nghe nghe lén từ Dạ Thất nói.

Lục Bắc Kiêu lập tức nhào tới, cầm lấy tai nghe, tự mình nghe.

Trong tai nghe có nhiều tạp âm, mơ hồ nghe được tiếng phụ nữ kêu lên.

“Ngươi để ta đi ra ngoài đi. Để ta đi ra ngoài, để ta đi ra ngoài!”

Lúc đó, Dạ Thất đang lặng lẽ đứng ở cửa tầng hầm, bên trong có tiếng kêu của phụ nữ. Cậu vừa nhìn thấy Dạ Chinh đi xuống tầng hầm thì đi theo.

Từ nhỏ sống trên núi, cậu không quen với nơi này, cũng không biết người phụ nữ bị nhốt ở tầng hầm là ai, có quan hệ gì với Dạ Chinh.

Người phụ nữ bên trong không kêu nữa. Cậu liền nhìn qua cửa sổ nhỏ nhìn vào. Điều kỳ lạ là, Dạ Chinh không có ở bên trong.

Loading...