NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1128
Cập nhật lúc: 2024-10-03 01:12:29
Lượt xem: 7
Khi còn nhỏ không hiểu chuyện, không hiểu được sự nghiêm khắc của cha chính là tình yêu thương mà cha dành cho mình, nhìn lại mới thấy tình cha như núi.
Hai mắt Dạ Thất đỏ hoe, rưng rưng nước mắt, mọi lời nói đều nghẹn ở trong cổ họng, vừa định quay người lại thì cánh cửa bị đẩy ra.
Chính là Diệp Kiều.
Nhìn thấy đôi mắt của Dạ Thất đã đỏ hoe, Diệp Kiều thực sự tức giận, rốt cuộc Lục Bắc Kiêu đã làm gì cậu nhóc.
“Lục Bắc Kiêu, anh làm gì thế? Tiểu Thất đối xử với em như mẹ ruột vậy, có phải như anh nghĩ đâu?” Cô nghĩ Dạ Thất vừa bị Lục Bắc Kiêu dạy dỗ nên hai mắt mới đỏ hoe như vậy.
Dạ Thất quay đầu lại nhìn cảnh Diệp Kiều vì bảo vệ mình mà tranh luận với Lục Đại Ma Vương, khóe miệng cậu bất giác nhếch lên, trong tình huống này, giống như là người mẹ kiếp trước đang bảo vệ cậu trước mặt cha mình vậy, cảm giác này thật là khó tả.
Sắc mặt Lục Bắc Kiêu tối lại, mặc dù anh biết Dạ Thất là con của anh ở kiếp trước, nhưng nhìn cô bảo vệ cậu nhóc như vậy khiến anh cảm thấy đau lòng vô cùng.
Lúc này, Dạ Thất cười thành tiếng, Diệp Kiều thấy cậu cười như vậy, cảm thấy khó hiểu.
Tên tiểu tử thối không có bị anh dạy dỗ à?
“Vợ à, Dạ Thất nhận là con trai của anh!” Mặt Lục Bắc Kiêu tối sầm, anh trầm giọng nói, giọng nói vô cùng kiên định.
Nghe hai từ “con trai”, Dạ Thất lần nữa bị cảm động, cậu cười, nhìn qua phía Diệp Kiều.
“Chuyện này, chuyện này là như thế nào?” Diệp Kiều nghe xong mà giật cả mình, ngạc nhiên hỏi, chỉ thấy nụ cười của Dạ Thất rất tươi, còn lộ cả chiếc răng nanh trắng, cô nhìn về phía Lục Bắc Kiêu.
Anh sao là tự nhiên nhận Dạ Thất là con?
“Anh Kiêu, anh nói thật đấy à?” Diệp Kiều nghi ngờ hỏi, trên người cô vẫn còn khoác chiếc khăn lông lớn như vậy, qua quá trình vận động mạnh nên mồ hôi túa ra như nước.
“Đương nhiên!” Lục Bắc Kiêu trả lời chắc như đinh đóng cột.
Lần này, Diệp Kiều càng kinh ngạc hơn, nhìn anh bằng ánh mắt hoài nghi, xong cô nhìn qua phía Dạ Thất, sao Lục Bắc Kiêu lại nhận cậu ấy là con trai?
“Sao, sao lại như vậy?” Lúc trước, Dạ Thất bất đắc dĩ mới gọi cô là ‘mẹ nuôi’, vậy mà sao giờ lại như vậy?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1128.html.]
“Đột nhiên anh cảm thấy tên nhóc này không tệ!” Lục Bắc Kiêu thản nhiên nói.
Gương mặt Dạ Thất tràn ngập niềm hạnh phúc.
Diệp Kiều vẫn chưa hiểu lắm, nhìn nhìn Lục Đại Ma Vương, sau đó lại chuyển ánh mắt về phía Dạ Thất.
Hồi lâu, Diệp Kiều mới phản ứng, cô đưa lưng về phía Dạ Thất, đứng đối diện với Lục Bắc Kiêu rồi ra lệnh: “Dạ Thất, con ra ngoài trước đi!”
Giọng nói của cô có vẻ không vui lắm.
Dạ Thất nghe lời nên đi ra, ra ngoài còn cẩn thận cài then cửa lại.
Diệp Kiều đi về phía Lục Bắc Kiêu, khí thế hùng hổ, người đàn ông liên tiếp lui về phía sau, đến khi đụng vào cái ghế anh mới ngồi xuống, Diệp Kiều đã đi đến bên, hai tay nắm lấy cổ áo sơ mi của anh.
Cố Diệp Phi
“Lục Bắc Kiêu, anh nói thật cho em biết đi, có phải ở bên ngoài anh có người phụ nữ khác, Dạ Thất là con riêng của anh với người phụ nữ đó đúng không?” Ngoại trừ lý do này, cô không còn nghĩ ra được cái nào khác, vì sao lúc trước anh luôn ghét bỏ Dạ Thất mà giờ lại nhận Dạ Thất là con trai.
Là con trai luôn chứ không phải con nuôi!
Lần này đến lượt Lục Đại Ma Vương trả lời, anh ngửa mặt lên nhìn Lục phu nhân đứng trước mặt, gương mặt cô đằng đằng sát khí.
Con riêng gì chứ?
Vậy mà cô cũng nghĩ ra.
Mặt Lục Bắc Kiêu tối dần lại.
“Anh nói gì đi chứ!” Cô hét lên, níu lấy cổ áo của anh.
“Lục phu nhân, năm nay anh 34, em nói cho anh biết đi, làm sao có đứa con 21 tuổi được?” Anh nhìn cô, bật cười.
Diệp Kiều: “…”
Ừ ha, đúng thật ấy, không lẽ 13 tuổi anh có con.
Cô khẳng định, trước khi gặp cô, anh Lục đây đến tay con gái còn chưa nắm qua ấy chứ.