Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1073

Cập nhật lúc: 2024-10-03 00:58:33
Lượt xem: 4

Lúc Lãnh Dao tìm thấy Lục Bắc Kiêu, nhìn thấy anh đang đứng bên vách núi, tim cô cứng lại sợ anh nhảy xuống!

"Lục Bắc Kiêu! Anh đừng xúc động, em dẫn anh đi tìm! Diệp Kiều! Em biết cô ấy ở đâu!" Cô hét lớn, không dám tiến lên.

Lục Bắc Kiêu quay người nhanh chân rời khỏi vách núi, không để ý đến Lãnh Dao, cô cho rằng anh muốn nhảy xuống núi nên mới nói vậy đúng không!

Lãnh Dao nhình bóng lưng anh rồi hiểu, vừa rôi cô đã hiểu lầm anh!

"Lục Bắc Kiêu! Em không nói dối anh! Đúng là em biết Diệp Kiều ở đâu, bây giờ anh đi tìm cô ấy với em!" Máy bay trực thăng bay lượn vòng quanh trên không trung tạo tạp âm rất lớn, Lãnh Dao nói to.

Lục Bắc Kiêu dừng chân lại...

--

Bọn họ nghĩ rằng có lẽ Diệp Kiều bị cuốn trôi xuống hạ lưu sông và ra biển! Ngay cả khi được người ta cứu cũng sẽ ở khu vực gần nhà, tìm kiếm từng nhà từng hang động đều không có.

Lãnh Dao lại nói, Diệp Kiều ở đang ở một biệt thự sang trọng ở vùng núi tỉnh H!

Nếu như cô nói sự thật, Diệp Kiều từ bên giới đến bên trong tỉnh Y bằng cách nào? Cho dù được người ta cứu, nhưng người cứu cô sao lại đưa cô từ vùng biên giới vào đất liền?

Đối với Lãnh Dao, Lục Bắc Kiêu không tin tưởng lắm, nhưng cô không có lý do để nói dối.

Ba cái máy bay trực thăng bay lượn trên không trung, nhìn xuống dưới đúng là có một ngôi nhà Duplex tường trắng nóc đỏ giống như miêu tả của Lãnh Dao.

Trước biệt thực có sân, diện tích mấy hecta, sân trước rộng đến mức có thể đỗ được ba chiếc trực thăng!

"Lãnh đội, cô xác định cô ấy ở đây?!" Lục Bắc Kiêu nói to với Lãnh Dao.

Cố Diệp Phi

"Xác định! Chuẩn bị hạ cánh!" Lục Bắc Kiêu nhìn về phía cơ trưởng, mạnh mẽ nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1073.html.]

Ba máy bay trực thăng lần lượt đáp xuống bãi cỏ trống trải. Dưới bầu trời xanh mây trắng, ngôi biệt thự với mái ngói đỏ và tường trắng rất bắt mắt.

Bọn họ từ trên trực thăng xuống, cũng không thấy có người đến.

"Lãnh đội, xin dẫn đường!" Lục Bắc Kiêu nhìn Lãnh Dao đang mặc đồ rằn ri bên cạnh, nghiêm nghị nói.

Diệp Thành, Đại Ngốc đi theo sau bọn họ, trái tim ai cũng lơ lửng, nếu như Diệp Kiều thực sự ở đây, hiện tại cô thế nào rồi?

Mười mấy người toàn bộ mặc đồ ngụy trang hùng hổ đi về phía biệt thự. Một lúc sau, một người đàn ông trung niên trông như quản gia từ biệt thự bước ra, chào hỏi.

"Tôi là quản gia ở đây, xin hỏi các sĩ quan là..." Quản gia đi đến trước mặt bọn họ, vẻ mặt không hiểu.

Lục Bắc Kiêu tiến đến một bước mở ví của mình ra, bên trong có chứng nhận quân nhân của anh, cũng có ảnh chụp của Diệp Kiều. Hai tấm ảnh, một tấm chụp cô lúc 18 tuổi mặc đồ rằn ri, một tấm khác là ảnh cưới của bọn họ.

"Chúng tôi là Quân Giải phóng Nhân dân, xin hỏi ông có thấy người phụ nữ trong ảnh không!” Anh lễ phép nói. Bởi vì một thời gian dài không uống nước nên môi khô nẻ, nứt da.

Quản gia kia nhìn kỹ ảnh chụp một lúc, rồi sau đó chậm rãi lắc đầu, "Chưa từng thấy, chưa từng thấy!"

"Ông nói dối! Cô ấy ở ngay đây!" Lãnh Dao tiến lên lớn tiếng nói, vẻ mặt chắc chắn.

Cô cũng rất nghi ngờ Diệp Kiều ở một nơi cách đường biên giới hơn vặn dặm bằng cách nào!

Lục Bắc Kiêu không khách sáo nữa, lách qua người quản gia kia. Anh giơ tay lên, toàn bộ đi theo anh vào biệt thự!

"Quản gia, sao ầm ĩ thế?!" Một chàng trai mặc quần tây, áo ghi lê và áo sơ mi trắng đi xuống cầu thang xoắn ốc màu kem, vừa đi vừa nói chuyện, ngáp một cái lười biếng, dáng vẻ vừa tỉnh ngủ.

Khi nhìn thấy trong phòng khách rộng lớn có nhóm người mặc quân trang thì giật mình, nhất là khi nhìn thấy Lục Bắc Kiêu, hồn cậu ta run lên!

Sao anh ấy tìm thấy được?!

Loading...