Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 405
Cập nhật lúc: 2025-03-21 21:21:10
Lượt xem: 20
Theo bà ta thấy, Phó Đình Xuyên chỉ là một tiểu đoàn trưởng mà thôi, bà ta chỉ cần dặn dò nhà họ Khương một tiếng, giới thiệu cho Khương Nguyệt một tiểu đoàn trưởng hoặc sư đoàn trưởng, ai mà chẳng hơn Phó Đình Xuyên.
Giang Tâm Nhu không lạc quan như bà ta.
Lâm Nhược Hoa nói: “Đến lúc đó cho dù cô ta không muốn đi thì trước những cám dỗ trong tương lai, nhà họ Khương cũng sẽ nghĩ cách để cô ta ly hôn rồi đi.”
Giang Tâm Nhu bớt lo lắng hơn một chút.
Kiếp trước Cố Thiếu Minh lúc đầu rất thích cô ta, sau này chẳng phải cũng vì gia đình ép buộc, mới chuyển sự chú ý sang con tiện nhân Giang Niệm đó sao.
...
“Thủ trưởng, nguy hiểm quá, chúng ta về thôi, lỡ đâu là bọn đặc vụ tấn công thì sao?”
Tài xế Tiểu Lưu vẻ mặt nghiêm trọng, quả nhiên anh ta không thể rời khỏi thủ trưởng, chỉ rời đi một lúc, thủ trưởng đã xảy ra chuyện. Nếu những người đó là đặc vụ nước ngoài trà trộn vào, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Thấy y tá đi vào, anh ta vội ngậm miệng.
Phó Cảnh Thái không để ý, phất tay: “Chỉ là mấy tên côn đồ thôi, không sao đâu. Một lát nữa cậu đi tra xem số điện thoại này ở đâu, chúng ta đến đó.”
Đây là số điện thoại con gái út để lại cho ông ấy, lúc đó quá vội vàng, quên hỏi cô ấy địa chỉ cụ thể. Nhưng tra số điện thoại cũng có thể tra ra được.
Tiểu Lưu chỉ đưa xe đến tiệm sửa chữa rồi vội vàng chạy đến, lần này Tiểu Lưu không dám để Phó Cảnh Thái ở một mình nữa.
Vừa lúc có hai cảnh sát hình sự đến làm biên bản, Tiểu Lưu không đi, ở lại cùng làm biên bản.
Đợi Phó Cảnh Thái bôi thuốc xong, Khương Nguyệt cũng đã nộp tiền xong và quay lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-405.html.]
Khương Nguyệt không chắc là ai muốn đập phá cửa hàng của cô, dạo này quần của cô bán được nhiều, khó tránh khỏi có người đỏ mắt.
Nhưng đối phương vừa mở miệng đã hỏi “Có phải họ Phó không”, có thể thấy chưa chắc đã là cạnh tranh thương mại.
Có lẽ là có liên quan đến Phó Đình Xuyên.
Cô lại nghĩ đến nữ chính Giang Tâm Nhu, từ lần Phó Đình Xuyên xảy ra chuyện trước, cô chưa gặp lại Giang Tâm Nhu lần nào, nghe nói cô ta cũng đang bán quần, không biết có phải do cô ta làm không.
Khương Nguyệt đè nén cơn giận, nói với cảnh sát về suy đoán của mình.
Bọn côn đồ kia ra tay tàn nhẫn, rõ ràng là muốn g.i.ế.c người, nếu không bắt được hung thủ, chẳng phải ngày nào cũng phải nơm nớp lo sợ sao.
Khương Nguyệt nhìn cảnh sát và ông lão kia cùng nhau rời đi.
Thương tích của Tiểu Phương khá nghiêm trọng, cô phải ở đây chăm sóc Tiểu Phương, đợi người nhà Tiểu Phương đến đón thì cô mới có thể đi.
Tiểu Phương đang trong phòng rửa vết thương và khâu lại, Khương Nguyệt chán nản dựa vào ghế bên ngoài chờ đợi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phó Đình Xuyên vẫn còn ở bệnh viện, mắt có chữa được hay không vẫn chưa có kết luận.
Chuyện này trước tiên không nói với anh, tránh cho anh vội vàng xuất viện.
Nếu người kia thực sự nhắm vào Phó Đình Xuyên, anh ở bệnh viện quân khu trong thành phố, nơi đó an ninh nghiêm ngặt, ngược lại còn an toàn hơn ở nhà.
Phải để Phó Linh ở nhà, giúp trông nom và đưa đón mấy đứa trẻ đi học.
Trong nhà không thể không có người, lỡ như đối phương đập phá cửa hàng không thành, lại ra tay với mấy đứa trẻ.
Sáng sớm chưa mở cửa, bọn côn đồ đã xông vào, bên trong không thiệt hại nhiều, chỉ hỏng một cái cửa cuốn, hai tấm kính lớn.