Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 378
Cập nhật lúc: 2025-03-21 21:20:12
Lượt xem: 24
Khương Nguyệt định tìm người làm vách ngăn cho căn phòng bên phải, một nửa làm xưởng tạm thời, một nửa dựa vào tủ kính làm phòng thử đồ.
Trong sân, dựa vào mái hiên dựng một cái lán, che nắng che mưa, dùng để nhuộm màu và sơn, không khí lưu thông, còn tiện phơi đồ.
Đạo diễn Vương nhìn gần cái đầu báo Khương Nguyệt đang làm, còn có dụng cụ làm đầu báo, đầu óc bắt đầu phát tán, vừa chuyển đồ vừa trao đổi với Khương Nguyệt về ý tưởng tạo hình nhân vật, hai người càng nói càng phấn khích, Khương Nguyệt đã hình dung ra bản vẽ trong đầu.
Trưa, Phó Linh đến đưa cơm, họ ăn xong, Khương Nguyệt bắt đầu vẽ phác thảo.
Phó Thư Ninh rất hứng thú với Phó Linh, bám lấy Phó Linh để dò hỏi tình hình của Phó Đình Xuyên.
Lúc đầu, Phó Linh rất cảnh giác, không muốn nói nhiều, Phó Thư Ninh nói: “Tôi rất ngưỡng mộ quân nhân, còn có những người thợ thủ công như Khương Nguyệt, cũng thích câu chuyện tình yêu của họ, muốn dựa trên nguyên mẫu của hai người họ viết một kịch bản, biết đâu sau này còn có thể đưa lên màn ảnh rộng.”
Phó Linh ngạc nhiên hỏi: “Màn ảnh rộng là gì?”
“Là màn chiếu phim lớn trên quảng trường.” Phó Thư Ninh giải thích.
“Họ có thể lên phim à?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không phải chính họ, mà là câu chuyện của họ, viết vào phim.”
Phó Linh hiểu ra: “Trong phim kể chuyện của họ ư? Được không vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-378.html.]
“Sao lại không được!” Chiều hôm qua, Phó Thư Ninh mới gặp Khương Nguyệt, cũng thấy được mức độ nổi tiếng của Khương Nguyệt. Những người quen cô đều vây quanh cô, lấy cô làm chỗ dựa tinh thần, sức hút cá nhân rất lớn.
Khương Nguyệt có tài năng, xinh đẹp lương thiện, đúng là kịch bản nữ chính.
“Thanh niên trí thức về nông thôn và quân nhân địa phương vì lý tưởng mà đến với nhau, trải qua muôn vàn khó khăn, yêu thương đùm bọc lẫn nhau, cùng nhau tham gia xây dựng chủ nghĩa xã hội, không chỉ có tình yêu đáng ca ngợi của họ, mà còn có lòng nhiệt thành xây dựng đất nước.” Phó Thư Ninh say sưa kể cho Phó Linh nghe.
Phó Linh chưa từng xem phim nào, trước kia không có cơ hội, sau này thì luôn bận rộn, ba ngày chiếu phim ở quảng trường nhân dịp Quốc Khánh cô ấy đều không có thời gian đi xem.
Với cô ấy, ngôi sao điện ảnh là chuyện rất xa vời, Khương Nguyệt và Phó Đình Xuyên đối với cô ấy đều là những người rất lợi hại, không ngờ họ còn có cơ hội được viết vào phim.
Phó Thư Ninh nhân nhiệt đả sắt: “Cô kể cho tôi nghe chuyện của họ đi? Kể xem Khương Nguyệt và Phó Đình Xuyên quen nhau như thế nào, hồi nhỏ Phó Đình Xuyên có chuyện gì đặc biệt thú vị hoặc đặc biệt thảm thương không?”
Phó Linh trầm ngâm một lát, quá trình quen biết của Khương Nguyệt và Phó Đình Xuyên không mấy vẻ vang, hơn nữa cô ấy cũng không biết sự thật, cô ấy không muốn nói với người ngoài nên tự động bỏ qua đoạn này, trực tiếp kể về thời thơ ấu của Phó Đình Xuyên, cô ấy rất quen thuộc với đoạn này.
Biết Phó Thư Ninh muốn viết lại trải nghiệm của Phó Đình Xuyên, Phó Linh cố gắng lục lại trí nhớ trong đầu, chọn những đoạn thú vị và những chi tiết đặc biệt để kể.
Phó Thư Ninh nghe rất say sưa, nghe đến chuyện Phó Đình Xuyên suýt bị bán đi trong ba năm đói kém, lòng cô ấy cũng thắt lại.
Không dám tưởng tượng, nếu Phó Đình Xuyên bị bán đi lúc đó, bây giờ sẽ ra sao, có lẽ đã không còn anh trên đời này nữa.
Cô ấy vô cùng kính trọng Phó Linh, khi đó Phó Linh cũng chỉ là một đứa trẻ nhưng đã có thể đưa Phó Đình Xuyên lên núi sinh sống, trốn tránh gia đình độc ác.