Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 285

Cập nhật lúc: 2025-03-20 20:16:05
Lượt xem: 11

Chiếc xe xích lô chạy ầm ầm trên con đường nhỏ trong thôn.

Phó Giang Hà bảo anh trai cởi áo ra.

Mấy đứa trẻ tuy ngày nào cũng đánh nhau gây chuyện nhưng chưa từng thấy máu, nhất là như Phó Tiểu Sơn, toàn thân đều bị m.á.u b.ắ.n tung tóe, hai tay cũng bị nhuộm đỏ.

Giống như lúc Tết họ theo bố mẹ đến lò g.i.ế.c mổ mua thịt, người g.i.ế.c lợn ở lò g.i.ế.c mổ cũng dính nhiều m.á.u như vậy.

Mấy đứa trẻ có chút sợ hãi nhưng đều bị hình ảnh của Phó Tiểu Sơn trấn áp.

Chúng thấy, Phó Tiểu Sơn cúi đầu, tóc mái che mắt nhìn thì vô hại nhưng khi cậu bé nhấc mí mắt nhìn lại, giống như sát thủ trong truyện tranh, trong mắt tràn ngập sát khí.

Phó Tiểu Sơn từ từ lau sạch m.á.u trên cánh tay mình, lại lau sạch m.á.u trên cổ tay Bình An, nhận lấy chiếc áo khoác Phó Giang Hà đưa cho, mặc vào.

Cậu bé có thể cảm nhận được sự thay đổi trong ánh mắt của những đứa trẻ này khi nhìn mình.

Trước đây cậu bé đánh người, những người dân trong thôn sẽ nhìn cậu bé bằng ánh mắt như nhìn quái vật, trong mắt có sợ hãi, có khinh thường.

Cậu bé đã quen rồi.

Cạu bé không quan tâm sau khi c.h.é.m người, đám trẻ này sẽ nhìn mình như thế nào, thế giới của cậu bé rất nhỏ, chỉ cần đảm bảo người thân của mình không bị thương, người khác nhìn cậu bé thế nào, đều là chuyện của người khác, không liên quan đến cậu bé.

Nhưng cậu bé cảm nhận được, những đứa trẻ này tuy sợ cậu bé nhưng trong ánh mắt lại có nhiều hơn sự sùng bái và ngưỡng mộ.

Sùng bái.

Đây là điều mà cậu bé chưa từng cảm nhận được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-285.html.]

Cảm giác này rất vi diệu.

Có vẻ như từ khi người phụ nữ đó đột nhiên thay đổi, cuộc sống của cậu bé đã thay đổi, ngay cả thái độ của người khác đối với cậu bé cũng thay đổi.

Trước đây trong thế giới của cậu bé chỉ có em trai và em gái, cậu bé sẽ không tiếc bất cứ giá nào, đảm bảo em trai và em gái không bị đói chết.

Nhưng không biết từ lúc nào, trong thế giới của cậu bé dường như có thêm nhiều người hơn.

Có Bình An, có cô hai, có người phụ nữ đó.

Cậu bé vẫn đề phòng những đứa trẻ này, chúng sợ cậu bé, bây giờ có thể sùng bái, đợi đến một ngày chúng lợi hại hơn cậu bé, sẽ quay sang chống lại cậu bé. Sẽ bắt nạt cậu bé, bắt nạt em trai và em gái cậu bé, giống như vô số lần trước đây ở trong thôn.

Phó Giang Hà cuộn tròn áo của anh trai ôm vào lòng: “Một lát nữa em sẽ tìm chỗ đốt.” Sau khi nghe Trương Hoa mô tả cảnh tượng lúc đó, cậu bé cũng toát mồ hôi lạnh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bây giờ cậu bé đã đi học, đã biết c.h.é.m người là phải ngồi tù, nếu ông già kia không chịu nổi mà chết, không khéo anh trai cậu bé phải đền mạng, điều này cậu bé tuyệt đối không đồng ý.

Đám người bọn họ đến thôn này tìm Bình An, chắc chắn có người ở trong thôn nhìn thấy, còn có tài xế xe xích lô nhìn thấy anh trai toàn thân đầy m.á.u lên xe.

Những điều này đều không thể giấu được.

Trương Hoa nói đúng, ông già kia chính là tự c.h.é.m mình.

Cậu bé hiếm khi thu lại vẻ mặt cười đùa, nghiêm túc nhìn từng người: “Khi anh trai tôi và Trương Hoa đi vào, ông già kia đang phát điên tự c.h.é.m mình, nếu không phải hai người họ đến đúng lúc, ông ta còn muốn c.h.é.m cả Bình An, mọi người nhớ chứ?”

“Đúng vậy, chính là như vậy.” Trương Hoa xác nhận.

Bây giờ mọi người đều nghe theo anh em Phó Giang Hà, liên tục gật đầu.

Loading...