Anh Đinh Thúy Phân vẫn ly hôn, cũng tính của phụ nữ , ve vãn , giả vờ là con gái nhà lành xem mắt với đàn ông khác.
quan tâm, dù cũng sống chung, cô với ai thì .
“Sao chậm thế?”
Đinh Thúy Phân hôn lên mặt một cái, nũng nịu : “Mẹ chồng em lúc nào cũng đến đòi tiền em, lương phát bà lấy mất .”
“Lần đừng khách sáo với bà nữa.”
Đinh Thúy Phân gật đầu lia lịa, thuận theo lời , dỗ đến mức mê mệt: “Anh Lý, em là công nhân tạm thời, lương bao nhiêu, bảo hiểm, đến bao giờ thì đuổi về, giúp em.”
Trưởng phòng Lý bàn tay mềm mại của cô ôm lấy, đầu óc kiểm soát mà nghĩ đến chuyện khác.
“Yên tâm, Viện trưởng chỉ thế thôi, sẽ âm thầm ký hợp đồng cho em, Viện trưởng còn thể kiểm tra ?”
“Anh Lý thật lợi hại, cái gì cũng .”
Trưởng phòng Lý lâng lâng, véo eo cô : “Anh còn nhiều chỗ lợi hại lắm.”
Đinh Thúy Phân nắm chặt túi, trong đầu nghĩ đến tiền bà Phó.
Đây là gia sản cuối cùng của bà Phó, cô lấy nhưng thể lấy trực tiếp, nếu thì bà lão còn quấn lấy cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-258.html.]
Trưởng phòng Lý đang ôm chặt, ngẩng đầu lên thấy Đinh Thúy Phân hai hàng nước mắt, giật : “Em thế, đột nhiên ?”
Đinh Thúy Phân đầu óc nhanh như chớp, vẻ mặt tủi : “Còn là vì chồng em , mấy hôm bà ở nhà em, còn trộm mất mấy trăm đồng của em nhưng em bằng chứng, bà cũng thừa nhận.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đinh Thúy Phân lau nước mắt: “Bà lớn tuổi , là chồng em, nhà em to chuyện, cách nào giúp em lấy tiền ?”
“Anh còn tưởng là chuyện gì to tát, chỉ thế thôi ?” Trưởng phòng Lý kiên nhẫn : “Tối nay tìm mấy em, dọa bà một trận, bà sẽ ngoan ngoãn nộp tiền ngay.”
Khương Nguyệt thấy bà Phó đưa tiền cho Đinh Thúy Phân, còn kịp rõ nội dung, xe ba gác rẽ hướng.
Xem bà Phó sáng nay một trận, kiếm ít tiền.
Bà tiền là lập tức đến tìm Đinh Thúy Phân, chắc là lo cho đứa con trai út, Đinh Thúy Phân tìm giúp đỡ.
Phải rằng, bà Phó đối với đứa con trai út của , quả thực là hết lòng hết , hiền con hư, đáng tiếc nuôi một đứa phế vật nghiện cờ bạc.
Khương Nguyệt hạ quyết tâm, cô hỏi thăm tình hình của Phó lão ngũ, tìm cách cho ngoài.
Chỉ cần Phó lão ngũ còn ở trong trại giam thì họ sẽ thể khống chế bà Phó, sợ bà loạn.
Những ở đồn công an ấn tượng với Khương Nguyệt, giúp bắt bọn buôn , cô chống nạng xuất hiện, nhận ngay, trực tiếp đưa cô đến phòng cục trưởng.
“Phó lão ngũ phán một năm, cho hưởng án treo, hiện tại vết thương của vẫn khỏi hẳn, đang điều trị trong trại tạm giam, thể sẽ giam đến năm .” Cục trưởng Tôn đang xem hồ sơ, dạo ông đang truy bắt đường dây của tên Hùng Bưu, mệt đến nỗi râu ria xồm xoàm.
Khương Nguyệt yên tâm: “Cậu thể lấy cớ thương để xin ngoài ?”