Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:01:48
Lượt xem: 31

Đồ ăn có thể lừa người nhưng quần áo trên người thì không thể.

Lúc Phó Linh được đưa đến, trên người chỉ mặc một chiếc áo khoác mỏng, còn bị giặt đến bạc màu. Những người nhà trong phòng bệnh đều nhìn thấy.

Vân Mộng Hạ Vũ

Khi mẹ chồng này đến, trên người mặc một chiếc áo nhung mới tinh, áo len hoa to cài khuy chéo, quần vải đích xác -lan, chân đi đôi giày bông màu đỏ mới tinh.

“Người già sợ lạnh, mặc dày một chút là chuyện bình thường.”

“Nhưng khi chồng cô ấy đến, trên người cũng mặc áo len. Đàn ông hỏa lực mạnh, không thể nào sợ lạnh hơn một người phụ nữ đang mang thai được.”

Khương Nguyệt đau lòng nói: “Nếu như chị hai ở nhà bà sống tốt thật thì có đến nỗi trời lạnh thế này mà mặc áo đơn, đến một bộ quần áo tử tế cũng không có không? Đây là chị ấy mang thai, bà vội vàng đến thể hiện, trước khi chưa mang thai thì sao?”

Cô nhìn vết m.á.u trên chăn, đau lòng không chịu nổi: “Trước khi chị hai vào viện đang làm gì? Tại sao tự dưng lại toàn thân đầy máu? Trương Quang Lượng lại đánh chị ấy phải không!”

Mỗi câu cô nói, sắc mặt Phó Đình Xuyên lại đen thêm ba phần.

Bà Trương: “Ai đánh cô ấy, con nhóc này thật vô lý, tôi tiếp đón các người tử tế, đừng có mà ở đây vu khống!”

Khương Nguyệt nói: “Lúc chị hai rời khỏi nhà tôi, nói bà bị ngã, ngồi trên xe lăn không nhúc nhích được nhưng giờ tôi thấy bà khỏe lắm, đi lại nhanh nhẹn, chân còn nhanh nhẹn hơn tôi.”

Bà Trương: “Phó Linh ở nhà các người chịu khổ chịu tội, tôi cũng không đành lòng, giả bệnh để cô ấy về, là không muốn để Phó Linh làm việc ở nhà các người.”

“Bà tự thừa nhận giả bệnh à, giả bệnh để hành hạ chị hai tôi phải không!” Khương Nguyệt nói: “Bà nhìn đôi giày của bà kìa, đến một nếp nhăn cũng không có, con dâu suýt thì sảy thai, bà còn có thời gian chỉnh trang tươm tất, đi giày mới đến bệnh viện? Hôm nay bà căn bản không xuống đất!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-216.html.]

Những người nhà ở giường bên cạnh cúi đầu nhìn xuống, đôi giày bông trên chân bà

Trương mới tinh, đúng là không có một nếp nhăn nào.

“Đúng là vậy, nhìn còn chẳng thấy tí bụi nào.”

Khương Nguyệt: “Cho dù là sảy thai, cũng phải có lý do, không thể tự dưng không có chuyện gì mà đột nhiên sảy thai được!”

Bà cô ở giường bên cạnh gật đầu: “Đúng vậy, vừa rồi nghe bác sĩ nói đã ba tháng rồi, đáng lẽ cũng đã ổn định rồi.”

Vừa rồi khi Khương Nguyệt kéo áo Phó Linh lên, tay cô đặt lên cổ tay cô ấy thì đã phát hiện ra, là do chấn thương ngoài da dẫn đến khí huyết hư tổn, khiến thai khí không ổn định.

Hai ngày trước ở bệnh viện, cô bắt mạch cho Phó Linh thì cô ấy vẫn chưa có thai, giờ đột nhiên lại có.

Mặc dù y thuật của cô không cao siêu nhưng cũng không đến nỗi không phát hiện ra có thai hay không. Cô đã từng thấy mạch tượng như vậy trong sách, có người sẽ mang thai giả, cũng có người vì quá sợ hậu quả của việc mang thai, không muốn có con nên trong giai đoạn đầu thai nhi chưa ổn định, mạch tượng vẫn giống như bình thường, thỉnh thoảng có thể chẩn đoán ra là có thai.

Tình trạng này thai nhi không ổn định, phần lớn là thai ngoài tử cung.

Về phương diện này cô không chuyên, phải nhờ đến thiết bị kiểm tra mới được.

Nếu là thai ngoài tử cung thì đứa trẻ này tuyệt đối không thể giữ lại.

Phó Đình Xuyên mặt lạnh tanh: “Trương Quang Lượng đâu?”

Đây là câu đầu tiên anh nói sau khi vào cửa, mang theo sát khí như bão táp sắp đến.

Loading...