Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 209

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:01:34
Lượt xem: 27

Phó Tiểu Sơn và Phó Giang Hà nhập học muộn, được xếp vào hai lớp khác nhau.

Cả buổi sáng, Phó Giang Hà chẳng nghe giảng gì cả, chỉ cần hết giờ là chạy đi tìm anh trai.

Cậu bé lo anh trai không biết nói, bị những đứa trẻ khác bắt nạt.

Phó Tiểu Sơn ngồi ở góc cuối lớp, tiếng trống vào lớp vang lên thì ngủ, hết giờ thì đợi em trai đến tìm mình, xác nhận em trai không sao, không bị bắt nạt, cậu bé mới yên tâm ngủ tiếp một tiết.

Cuối cùng cũng đến giờ tan học, Phó Giang Hà như mũi tên b.ắ.n khỏi dây cung, xách cặp đi tìm anh trai.

“Này, thằng học sinh mới, mày chưa cai sữa à? Anh mày là mẹ mày à, sao mà không dứt ra được thế!”

Người nói là tiểu bá vương lớp một, Vương Vinh, nó vừa mở miệng, một đám trẻ con đi theo sau liền hùa theo: “Thằng nhóc chưa cai sữa, xấu hổ quá!”

Phó Giang Hà nắm chặt tay, nhìn khuôn mặt cười cợt của nó, chỉ muốn đánh cho một trận, nhưng nghĩ đến hôm nay là ngày đầu tiên đi học, lại là bố đích thân đưa đến, không thể gây chuyện ở trường làm bố mất mặt.

Cậu bé đè nén cơn giận, bình tĩnh đi vòng qua Vương Vinh.

“Này, gọi mày đấy! Sợ rồi à, đồ rùa đen rúc đầu!” Một đứa con trai cao lớn bên cạnh Vương Vinh đê tiện thò chân ra, suýt nữa làm Phó Giang Hà ngã.

Phó Giang Hà lảo đảo một chút, tay nắm chặt quai cặp, trừng mắt nhìn Vương Vinh và đứa con trai cao lớn đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-209.html.]

Xung quanh hai người bọn họ có năm đứa trẻ, đứa nào đứa nấy đều cao to khỏe mạnh.

Phó Giang Hà lớn lên ở nông thôn, đánh nhau đã trở thành bản năng của cậu bé, cậu bé liếc mắt một cái là lập tức phân tích ra, Vương Vinh và mấy tên đàn em bên cạnh nó lợi hại hơn nhiều so với đám trẻ con ở trong thôn, dù là về thể hình, số lượng hay kỹ thuật đánh nhau, cậu bé đều không đánh lại.

Muốn chế ngự được bọn chúng, phải bắt vua trước, chỉ cần túm lấy Vương Vinh đánh cho một trận là được.

Nhưng bây giờ đã tan học rồi, cậu bé không cần phải xung đột với bọn chúng.

Cậu bé vừa định đi vòng qua, trong đầu đột nhiên hiện lên một hình ảnh, cậu bé bị đám đàn em của Vương Vinh đè xuống đánh, vừa đánh vừa mắng bọn họ là đồ con hoang không có bố mẹ, anh trai và Vương Vinh đánh nhau, trên mặt anh trai có vết thương, rõ ràng đã kiệt sức. Một tiếng còi vang lên, Vương Vinh dẫn người bỏ chạy tán loạn, cậu bé và anh trai vì đánh nhau nên bị giáo viên gọi vào văn phòng phạt đứng.

Hình ảnh này chỉ thoáng hiện lên trong đầu nhưng khiến tâm trí non nớt của cậu bé vô cùng chấn động.

Khi cậu bé đang ngẩn người, trước mặt xuất hiện một bàn tay mập mạp.

“Đứng lại, cho mày đi chưa? Thằng nhóc nhát gan, quỳ xuống gọi bọn tao là bố thì tao cho mày đi qua.”

Trong đầu Phó Giang Hà lập tức hiện lên thế đ.ấ.m mà Khương Nguyệt đã dạy cậu bé.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vương Vinh đưa tay chặn Phó Giang Hà, tưởng rằng cậu bé sẽ sợ hãi nhưng Phó Giang Hà chỉ cau mày, nắm chặt lấy cổ tay Vương Vinh, đứng khụy chân xuống, tay trái ra đấm, đ.ấ.m thẳng vào bụng Vương Vinh.

Vương Vinh không ngờ rằng đứa học sinh mới chuyển đến gầy gò như cây giá đỗ này lại dám đánh trả, bị ăn một cú đ.ấ.m chắc nịch.

Nghĩ đến cảnh anh trai bị Vương Vinh đè đánh trong đầu, Phó Giang Hà đột nhiên trở nên hung hăng, chuyên nhắm vào điểm yếu của Vương Vinh mà ra tay, hai người ôm nhau vật lộn.

Loading...