Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 155

Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:16:27
Lượt xem: 36

“Đồng chí Giang? Cô đây là...?”

Giang Tâm Nhu quay đầu lại, thấy là dì Hồng, cô ta ngại ngùng cười: “Dì Hồng, cháu đến thay em họ cháu xin lỗi. Chuyện sáng nay thật sự xin lỗi, bố cháu cũng nghe nói rồi, đặc biệt bảo cháu đến xem, là em họ cháu không hiểu chuyện, làm phiền dì rồi.”

“Còn đứng đó làm gì, mau vào trong đi.” Dì Hồng nhiệt tình chào đón cô ta.

“Ồ, được.” Giang Tâm Nhu hơi tiếc nuối, cô ta vừa đi vừa ngoái đầu lại, thấy Phó Đình Xuyên đạp xe vào sân bên cạnh.

Dì Hồng: “Chính ủy bận như vậy, còn làm phiền ông ấy nghĩ đến chuyện của chúng ta, cháu vừa nói, cô gái sáng nay là em họ cháu sao?”

Giang Tâm Nhu khinh thường trong lòng nhưng trên mặt lại giả vờ ngượng ngùng nói: “Vâng.”

Cô ta để ý động tĩnh nhà bên cạnh, trả lời dì Hồng cho có lệ. Nhà cách âm không tốt, cô ta thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng cười nói ồn ào ở bên kia tường.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô ta mất tập trung: “Dì ơi, nhà Phó đoàn trưởng bên cạnh đông người, mấy hôm nay chắc vui lắm nhỉ.”

“Đúng vậy.” Dì Hồng giật mình, nếu không phải vì chuyện của Giang Đông Tuyết lúc sáng nay, bà đã không nhạy cảm như vậy, sau chuyện của Giang Đông Tuyết, bà nhìn ai cũng thấy người đó thèm muốn Phó đoàn trưởng bên cạnh.

Cô con gái nuôi của chính ủy rất nổi tiếng trong quân khu, nghe nói năm nay thi đỗ vào đoàn văn công với thành tích đứng đầu.

Cô ta xinh đẹp, là hoa khôi của khu gia thuộc quân đội, có rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng cô ta không để mắt đến ai, sao bây giờ lại quan tâm đến Phó đoàn trưởng như vậy?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-155.html.]

Dì Hồng không khỏi cảnh giác, không thể để Phó đoàn trưởng đào hoa thêm được nữa.

Phó đoàn trưởng là đại diện cho những tấm gương anh hùng của quân khu, trẻ tuổi có triển vọng, tướng mạo đường hoàng, nếu không phải Phó đoàn trưởng đã có ba đứa con và đã kết hôn thì giờ này chắc chắn người đến hỏi cưới đã đạp vỡ cả ngưỡng cửa.

Tiểu Khương nghĩa hiệp, nhiệt tình, tốt bụng, tháo vát, dám bắt trộm ở chợ lớn, còn có thể cứu người.

Một cô gái tốt như vậy, bà ấy không thể để hồ ly tinh phá hoại gia đình của cô.

Dì Hồng có ý nói: “Vợ chồng Phó đoàn trưởng rất tốt, lại có nhiều con, vui vẻ náo nhiệt, có hơi thở của cuộc sống, tôi nghe cũng thấy vui.”

Bà ấy cố tình nhấn mạnh hai chữ “Vợ chồng.” một chút, đồng chí Giang nói là đến thay em họ xin lỗi, thế nhưng từ khi vào cửa đến giờ, mắt đã liếc sang nhà bên cạnh mấy lần, bà ấy thấy có vẻ như cô ta có ý đồ khác.

Dì Hồng nói: “Tiểu Giang năm nay hai mươi rồi nhỉ, có đối tượng ưng ý chưa?”

Nụ cười trên mặt Giang Tâm Nhu tắt ngấm, cúi đầu đỏ mặt: “Dì Hồng đừng nói đùa, cháu còn chưa nghĩ đến chuyện đó.”

“Phải tranh thủ đấy, tìm muộn thì những người tốt đều bị người ta chọn hết rồi.” Dì Hồng trêu chọc: “Có người biết nóng biết lạnh, chính ủy cũng có thể yên tâm. Cháu xem Phó đoàn trưởng và vợ cậu ấy hạnh phúc như thế nào.”

Giang Tâm Nhu sống lại một đời, trong lớp vỏ của một cô gái hai mươi tuổi lại có trái tim của một người phụ nữ ba mươi tuổi, kiếp trước đã luyện được bản lĩnh không để lộ cảm xúc.

Nghe dì Hồng khen tình cảm của Khương Nguyệt và Phó Đình Xuyên như vậy, lửa giận trong lòng cô ta sắp không nhịn được nữa nhưng nụ cười trên mặt vẫn không thay đổi. Cô ta cũng không còn tâm trạng ở lại nữa.

“Dì ơi, nếu không có gì thì cháu về trước.”

Loading...