Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:15:20
Lượt xem: 41

Gỗ thông rất phổ biến ở địa phương, thường được dùng để làm đồ nội thất nhỏ, độ cứng không bằng gỗ liễu. Không được coi là vật liệu xây dựng cao cấp, cộng thêm một xe gỗ này không đủ to, không bán được giá.

Chỉ có khúc gỗ hoa lê này là có giá trị nhưng nó đã lâu năm, trông giống như một khúc gỗ mục to, không có nhiều người biết hàng.

Vì vậy, ông lão bày ở chợ cả buổi mà không có ai hỏi han.

Làm giường bằng gỗ hoa lê thì quá lãng phí, cô muốn làm một bộ bàn ghế để trong phòng khách. Thế nhưng một khúc này là không đủ, còn phải tìm thêm một khúc nữa.

Đợi đến khi làm xong khung ghế, lại đặt làm một bộ đệm mút, thế là có một bộ ghế sofa gỗ thật sang trọng, ở đời sau ít nhất cũng phải bán được mấy chục vạn.

Đáng tiếc cô không thể mang đi, đợi đến khi cô và Phó Đình Xuyên ly hôn, cả bộ đồ tốt này đều sẽ thuộc về nữ chính.

Khương Nguyệt càng nghĩ càng không cam lòng, đến lúc đó nếu cô đề nghị chia tiền, không biết Phó Đình Xuyên có đồng ý không. Nghĩ đến đây, ánh mắt cô nhìn Phó Đình Xuyên đầy oán trách.

Phó Đình Xuyên không hiểu sao mình lại bị trừng mắt, tưởng Khương Nguyệt xót mấy khúc gỗ này, anh cúi đầu gia cố lại đống gỗ.

Nghĩ ngợi một lúc, anh nghiêm túc nói: “Bây giờ điều kiện không tốt, cứ dùng tạm những thứ này, đợi sau này điều kiện tốt hơn, tôi sẽ đổi cho cô ghế sofa da và tủ kệ.”

Khương Nguyệt vui vẻ, tên đầu gỗ này đột nhiên mở ra kỹ năng nói lời đường mật, cô phì cười: “Được, là anh nói đấy nhé, không được nuốt lời. Phải giống như trên tivi, hàng nhập khẩu của Đức.”

Phó Đình Xuyên cau mày: “Không được.”

Hàng nhập khẩu không được dùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-136.html.]

Đó là vi phạm kỷ luật.

“Tôi có thể làm cho cô giống như trên tivi.” Anh nói.

Khương Nguyệt vốn chỉ nói đùa, thấy anh nghiêm túc như vậy, lòng cô ấm áp, mắt cười cong cong, giả vờ miễn cưỡng: “Được thôi.”

Phó Linh bưng chậu thức ăn ra, nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, không tự chủ được mà mỉm cười.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trước kia cô ấy lo lắng em dâu ba không biết sống, sợ em trai và các cháu chịu ấm ức. Sau đó phát hiện em dâu ba đã thay đổi, đối xử tốt với mọi người, chỉ có điều hơi xa cách với Phó Đình Xuyên, cô ấy còn đang lo lắng.

Bây giờ xem ra, hai người chỉ là ít tiếp xúc, em trai cô ấy thường xuyên không ở nhà, thời gian ở chung với em dâu có hạn. Chỉ cần để hai người tiếp xúc nhiều hơn, tình cảm sẽ ngày càng tốt, cuộc sống sau này cũng sẽ ngày càng hồng hỏa.

Gia đình hòa thuận thì mọi việc đều tốt.

Vợ chồng đồng lòng, dù cuộc sống có khó khăn đến mấy cũng có thể vượt qua, nếu vợ chồng không chung một lòng... Nghĩ đến đây, trên mặt cô ấy lộ ra vẻ cô đơn.

Thấy sắc mặt cô ấy không tốt, Khương Nguyệt tưởng cô ấy mệt, vội vàng đón lấy chậu thức ăn: “Chị đi nghỉ ngơi đi, để em làm, trong nhà còn ớt, chúng ta làm một ít ớt chưng dầu, làm mì dầu ớt. Rán thêm vài quả trứng nữa.”

Phó Linh xót đồ, muốn cô tiết kiệm một chút nhưng dù sao đây cũng không phải nhà mình, hơn nữa có lẽ Khương Nguyệt thấy cô ấy ở đây nên mới nghĩ cách làm đồ ăn ngon để chiêu đãi cô ấy, cô ấy không thể không cảm kích.

Nhà họ Trương.

Đơn vị của Trương Quang Lượng xảy ra chút chuyện, khoa kỹ thuật bị trộm, khoa bảo vệ của họ ở lại lục soát cả đêm mà vẫn không bắt được tên trộm.

Loading...