Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 208: Dắt Tay Chạy Trong Hỗn Loạn

Cập nhật lúc: 2025-11-11 12:02:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe Cố Lam , gã đàn ông càng lúc càng điên dại, như thể chỉ đang phát cuồng với khác, mà còn điên vì chính bản . Máu tươi b.ắ.n lên , như thiêu đốt những hình xăm tà dị điên loạn.

Anh tiến gần khuôn mặt đáng sợ hiện giờ của Cố Lam.

Cố Lam thể thấy phản chiếu thể trong mắt , vì cô cảm thấy cực kỳ áy náy với chủ thực sự của cơ thể .

Tên rõ ràng đang nhằm cô, nhưng khiến cho phụ nữ xinh chiếm lấy thể chịu đựng.

Cố Lam bây giờ thì thầm an ủi cô gái đang ở trong tai , nhưng tên đàn ông mặt cho cô cơ hội . Như thể chỉ cần cô một cái, cô đang nghĩ gì.

Gã đàn ông toe toét, cực kỳ khoa trương.

vốn định hôn em mà, nếu thể, còn ‘ăn’ luôn em nữa .”

Nói , l.i.ế.m môi một cách thèm thuồng.

Ánh mắt cô đầy thèm khát và điên loạn, như thể nuốt sống cô.

Cố Lam nhíu mày.

“Anh là dạng quỷ ăn thịt đúng ? từng thấy loại nào ăn từ… miệng. Anh sợ cứng quá c.ắ.n nổi ?”

Tên Cố Lam cứ há miệng liên tục. Thân thể cô hiện giờ còn môi, nên khi chuyện, trông chẳng khác nào một câu chuyện kinh dị — chỉ hai hàm răng đang nhấp nhô.

Vậy mà vẫn lộ vẻ mặt say mê?!

Cố Lam thực sự thấy gã bình thường. nghĩ , xuất hiện ở bệnh viện tâm thần mà bất bình thường thì... chắc cũng lạ.

Anh yên một lát :

001.”

Anh định ghé tai cô để gì đó. kịp , thì vì họ dừng ở đây quá lâu, nên lũ quái vật bắt đầu kéo tới.

Trong tai cô, cô gái đang trú ẩn trong tai bỗng hoảng hốt kêu lên:

“Có bác sĩ tới! Chạy !”

Cùng lúc đó, đèn trong hành lang vụt tắt.

Trong bóng tối, mùi m.á.u tươi nồng nặc lan . Tiếng bước chân nặng nề chậm rãi vang lên, theo là tiếng hít thở tham lam rùng rợn.

Giọng cô gái trong tai Cố Lam run rẩy:

“Bọn họ thực sự thả con quái vật đó ! Chạy ! Số 027, chạy nhanh lên! Cơ thể di chuyển chậm, địch ! Nó… nó sẽ ăn sạch chúng mất!”

Cố Lam rõ con quái vật là gì, nhưng chỉ ngửi mùi m.á.u thôi cũng đủ hiểu, nó ăn ít .

Cô thấy tên “thịt heo tròn vo” 014 bế đứa trẻ mặt biến dạng mà Cố Lam cứu khỏi chỗ c.h.ế.t.

Giọng run lên vì sợ:

“Chạy ! Đừng ! Cái thứ đó ——”

Chưa kịp xong, tiếng bước chân bỗng biến mất.

Con quái vật như thể dừng để hít thở, đang dùng ánh mắt khát m.á.u đ.á.n.h giá xung quanh. Nó là thợ săn, còn họ là con mồi.

Không cần nhiều, Cố Lam lập tức chạy.

—— vì chạy theo 014 để tránh xa con quái vật, cô chạy về hướng con quái vật đang đến.

Số 014 cảm thấy gì đó sai sai, định dừng thì thấy trong tai vang lên một giọng nữ sốt ruột:

“Số 014! Số 027 để tai ! Mau chạy ! Cậu đang cố thu hút sự chú ý của con quái vật! Anh bảo vệ những bụng mà gặp!”

Số 014 khựng một chút, ngờ Cố Lam chọn cách đó.

“Số 027, …”

Giọng cô gái trong gương hối thúc:

“Chạy nhanh! Đi cứu những khác! Số 027 sẽ tập hợp họ , đừng để sự hy sinh của trở nên vô nghĩa…”

014 ngờ mới tái ngộ chia tay.

Anh tiếng thở dốc đầy tham lam ở cuối hành lang, 027 chạm mặt con quái vật . Và thời gian mà 027 kéo dài , chính là cơ hội cho họ.

Không chần chừ, 014 c.ắ.n răng, mắt đỏ hoe, bế đứa trẻ lao bóng tối.

Không ai tương lai sẽ .

Trong bóng tối, con đường họ tạo chỉ bằng dấu chân, mà còn bằng m.á.u và nước mắt.

Lần đầu tiên, họ thật sự đoàn kết như thế.

014 lao điên cuồng, theo lời Cố Lam để qua cô gái trong gương, bắt đầu xử lý chuyện tiếp theo.

Phía bên , Cố Lam lao về cuối hành lang.

một , tay cô vẫn nắm chặt lấy tay tên 001 thích ăn thịt .

Trong bóng tối, tay 001 lạnh như băng.

gương mặt đầy phấn khích. Cố Lam đang cố kéo như thể dùng lá chắn. Tay cô siết chặt cổ tay , còn thì nhắm mắt như thể đang tận hưởng điều đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-208-dat-tay-chay-trong-hon-loan.html.]

Tiếng thở dốc của con quái vật càng lúc càng to.

Bóng tối vô tận chính là quái vật. Không ai cuối con đường sẽ là rìu lớn, d.a.o nhỏ, những chiếc miệng đầy răng đang há chờ nuốt chửng họ.

Cố Lam nín thở. Lúc , cô bỗng cảm thấy thở lạnh lẽo bên tai.

001 cúi sát tai cô, thì thầm:

“Nếu ở đây là Cảnh Vân Khuê, em cũng sẽ lấy lá chắn …?”

Cố Lam trả lời. Trước khi kịp hết câu, cô giơ tay bịt miệng .

muộn.

Con quái vật phát hiện họ.

Tiếng roi xé gió vút qua. Cô tránh, nhưng cơ thể da của cô phản ứng quá chậm —

Roi đ.á.n.h xuống.

thấy đau, thậm chí… chẳng cảm giác gì.

Mọi thứ yên lặng kỳ lạ.

Cô vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y 001. Anh ngược , đang dùng ngón tay lạnh băng cố gắng chạm cổ tay cô.

hiểu chuyện gì đang xảy thì 001 bật khẽ:

“Thí nghiệm mới nhất… là thứ ?”

“Bọn họ đúng là bệnh hoạn.”

lúc , ánh đèn chớp sáng.

Cả hành lang chiếu sáng, soi rõ Cố Lam và 001. Ánh sáng bất ngờ khiến nước mắt cô trào theo phản xạ.

Việc đầu tiên cô sang 001.

chắc thật sự là “ 001” , vì chính mắt cô từng thấy 001 Đăng Lung Quỷ ăn mất.

chắc chắn, nhưng theo phản xạ, cô vẫn .

001 thấy Cố Lam rưng rưng .

Anh nước mắt là phản ứng tự nhiên, nhưng vẫn cảm thấy vui sướng.

“Vì mà em rơi nước mắt …”

Gương mặt giống hệt Cảnh Vân Khuê, nở nụ điên dại. Anh dường như thể bình thường — mỗi đều tràn ngập điên cuồng.

Cánh tay còn của , Cố Lam nắm, đang siết chặt một thứ gì đó dài, đầy vết trắng như xác c.h.ế.t — một thứ quái đản.

Cố Lam theo thứ đó.

Cuối hành lang, một con quái vật cao hơn 2 mét đang đó.

Phần là cái đầu bổ đôi bằng rìu, mắt, mũi, miệng đều tách hai.

Phần cổ trở xuống là một khối thịt chằng chịt, như xác c.h.ế.t kéo dài và dính chặt .

Phần trông như một cái tháp, bên trong còn thứ gì đó ngừng nhúc nhích.

Tiếng thở dốc phát từ bên cơ thể nó, như thể nơi đó đang ấp ủ một thứ gì đó kinh khủng hơn.

Thứ trong tay 001 chính là một phần thể nó, giống như roi thịt quất xuống Cố Lam.

Cố Lam , cảm thấy buồn nôn.

Cô nhíu mày, lầm bầm:

“Nhìn là hàng nhân tạo … Con mà cũng tạo thứ quái dị thế ?”

001 , :

“Nó gọi là ‘ quét rác’. Và hình như chỉ một con. Bệnh viện nghiên cứu , điên rồ thật đấy. là càng lúc càng xem con chẳng khác gì đồ vật. mà…”

Chưa kịp hết, tiếng thét chói tai vang lên từ miệng con quái vật đầu tách đôi.

Toàn bộ đèn hành lang đều sáng bừng vì tiếng thét của nó.

Một bóng dáng khác xuất hiện ở cuối hành lang, đang chậm rãi tiến đến.

Cố Lam lập tức căng . Cô chắn mặt 001, khiến càng điên hơn.

“Em quan tâm ? là em trả ơn bảo vệ em. Thật cần .”

Cố Lam thời gian chuyện vớ vẩn, cũng chẳng rảnh lảm nhảm.

Sau tiếng thét, từng mảng thịt quái vật như váy xoay tròn b.ắ.n tung như pháo hoa ghê rợn.

Cố Lam lập tức thủ thế tấn công, nhưng kéo tay 001 bỏ chạy.

“‘Người quét rác’ ? ngay mà! Thiên địch của mấy con bọ hung là phân! Chúng dẫn nó tìm đống phân to nhất!”

 

Loading...