Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 203: Lại, Lại Nữa, Ác Mộng Của Cảnh Vân Khuê
Cập nhật lúc: 2025-11-11 12:02:24
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Lam thật cũng ngờ Diêm Ngọc Hiên mấy câu kiểu như . Cô nhướn mày, cảm thấy...
“Trà sữa ngọt quá.”
Uống nhiều đến khé cổ.
Diêm Ngọc Hiên Cố Lam kiểu dễ tin, khoanh tay đặt lên bàn, đôi mắt thường ngày dịu dàng giờ đây trở nên tối tăm, thấp giọng :
“Ngọt quá thì đổi ly khác. Đợi xíu, mua cho cô. Cô thích uống gì?”
Cố Lam thật cũng định uống thêm sữa. thể , mấy như Diêm Ngọc Hiên – càng lớn tuổi càng thâm sâu, đúng kiểu cáo già – luôn cách kích thích sự tò mò của khác.
Vậy nên Cố Lam :
“ ăn đậu phộng. Với thêm chai bia nữa.”
Nghe chuyện bát quái mà đậu phộng thì còn gì là vibe, mà ăn đậu phộng bia thì trọn vị, đủ combo mới chuẩn chỉnh.
Diêm Ngọc Hiên lúc An Yên Lặng bên cạnh, tỏ kiên nhẫn với Cố Lam. Anh bảo cô đợi, thật sự mua cho cô một chai bia với túi đậu phộng, thậm chí còn mua thêm cả rượu khai vị.
Lúc quán sữa, thấy Cố Lam vẫn đó nghịch điện thoại, vô thức thở phào nhẹ nhõm.
Cố Lam nhai đậu phộng lắng Diêm Ngọc Hiên trút bầu tâm sự.
Quan hệ giữa với nhiều khi bắt đầu chỉ bằng vài câu chuyện phiếm, đôi chút bát quái là thành bạn.
Cô gật đầu ý bảo cứ tiếp tục:
“Anh cứ , ăn , ảnh hưởng gì cả.”
Diêm Ngọc Hiên gật đầu:
“Ừ, cảm ơn.”
Anh rõ ràng, vị trí của Cố Lam hiện giờ khác với An Yên Lặng. Nếu đúng như lời An Yên Lặng , những ở ký túc xá 444 đều là vai phản diện đến từ những thế giới khác , thì Cố Lam chắc chắn cũng là một phần trong đó. Mà cả bề ngoài lẫn tính cách, cô đúng kiểu khó dây .
Anh cần nhờ đến cô, nên đương nhiên tìm cách lấy lòng.
Đây là phản ứng bình thường. Chỉ kẻ cực kỳ ngu ngốc hoặc cực kỳ mạnh mẽ mới dám quan tâm thời thế. Người là mù quáng, thì đơn giản là cần quan tâm.
Rất rõ ràng, An Yên Lặng thuộc kiểu đầu tiên – tự tin mù quáng, còn Cố Lam thì là kiểu thứ hai – thèm quan tâm.
Diêm Ngọc Hiên siết tay , giọng nghiêm túc:
“An Yên Lặng từng với nhiều chuyện. Cô bảo là nhân vật chính của thế giới , là nam chính, và chuyện sắp đặt sẵn. Còn mấy ký túc xá 444 đều là phản diện, kể cả cô.”
“Cô loại bỏ cô, từng liên thủ với ‘thế giới’ để đối đầu với cô.”
Cố Lam gật đầu:
“Rồi nữa? Vậy liên quan gì đến chuyện xử lý An Yên Lặng?”
Diêm Ngọc Hiên khẽ nhếch môi, chỉ cổ .
“Trong mắt cô , chỉ là con ch.ó dắt dây. Khi mấy lời đó, cảm giác như cổ cô cột xích.”
“Cô dùng như một công cụ. Cần thì gọi, cần thì vứt. vốn dĩ nam chính gì cả, chỉ là ‘nam phụ’ thế.”
“Nam chính ban đầu là Tiêu Huy. Lúc đó, may mắn, gì cũng suôn sẻ. từng điều tra quá khứ của , đúng như lời An Yên Lặng – Tiêu Huy là con cưng của phận.”
“ khi cô ‘loại’, cũng là lúc cô bảo chọn nam chính nữa, Tiêu Huy bắt đầu trượt dốc. Mọi thứ sụp đổ, xui xẻo bám riết.”
Anh thẳng mắt Cố Lam, giọng trầm xuống:
“ trở thành Tiêu Huy thứ hai. Vậy nên cần cô giúp. Chúng từng đối đầu, nhưng giờ chung một kẻ thù. nghĩ… chúng thể hợp tác.”
“Những chuyện từng khó dễ cô, chối cãi. Lúc đó, thật sự ghét cô, vì thích An Yên Lặng – thích sự ngây thơ, dịu dàng của cô .”
“ sự thật chứng minh, lầm . Hoặc là… tới giờ phút , vẫn còn tình cảm với cô , nhưng còn quan trọng nữa. Giờ chỉ sống, con rối của cái gọi là ‘ phận’.”
Cố Lam ăn đậu phộng thầm thấy hứng thú với suy nghĩ của Diêm Ngọc Hiên.
...
Cô nhếch môi , kiểu tóc tém phối với gương mặt trung tính nụ của cô vẻ đặc biệt cuốn hút.
“Còn gì hết ?”
Diêm Ngọc Hiên trả lời thẳng:
“Nếu cô nghĩ gì rõ, cứ hỏi. hết những gì cần . nghĩ, điều cô là những thứ đó.”
Anh đúng kiểu “nam phụ ôn nhu” trong tiểu thuyết: dịu dàng, điềm đạm, quan tâm, ngoại hình trí thức, chuyện từ tốn, luôn nhẫn nại. Không hề trẻ con như An Yên Lặng Tiêu Huy.
Cố Lam gật đầu, phía cô, đuôi tóc nhẹ khẽ đung đưa.
“Để đoán – An Yên Lặng khai thác thông tin về ký túc xá 444?”
Diêm Ngọc Hiên gật đầu, kể hết:
“Cô chinh phục mấy trong phòng 444...”
Nói đến đây, sắc mặt đổi, như mang theo chút châm biếm.
Một mặt cô là nam chính, một mặt yêu , cần giúp đỡ, đó lộ thông tin rằng cô ‘công lược’ những khác nữa – bảo rằng đây là một trò chơi.
Cô tưởng ngu chắc?
Anh tiếp tục:
“Vì , cô tìm hiểu càng nhiều về các càng . , cô cô là con gái, và đang định công bố chuyện đó. vì hợp tác với cô nên tay.”
Cố Lam cong môi , nhướng mày:
“Vậy cảm ơn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-203-lai-lai-nua-ac-mong-cua-canh-van-khue.html.]
Diêm Ngọc Hiên lắc đầu:
“Không cần. cũng chỉ vì bản . Tất cả những gì với cô hôm nay chỉ một mục đích – hợp tác với cô để xử lý An Yên Lặng.”
“Để thể hiện thành ý, sẽ cung cấp động thái của cô cho cô. Nói thẳng thì cũng là đang mượn tay khác trừ khử cô . tin cô vốn cũng loại bỏ cô , chỉ việc cô mà thôi.”
Nói xong, Diêm Ngọc Hiên dậy.
“Thứ hai tuần , cô sẽ dẫn sang một thế giới khác – gọi là thế giới Cảnh Vân Khuê. Trong đó, cô định ‘công lược’ Cảnh Vân Khuê. mong cô lưu ý.”
Cố Lam chỉ nhạt:
“Biết .”
Diêm Ngọc Hiên rời . Cố Lam yên, lắng tiếng bước chân xa dần khẽ lắc đầu.
Cô hề tin Diêm Ngọc Hiên.
Con luôn ích kỷ. Dù gì nữa thì tất cả cũng chỉ vì lợi ích của bản . Nếu xử lý An Yên Lặng, thì cũng sẽ xử lý cô. Sau đó chọn một nữ chính ngoan ngoãn hơn.
Vì tham quyền lực đến ?
Vì chỉ cần quyền lựa chọn ai sẽ là ‘nam chính’ trong thế giới thôi, cũng đủ khiến buông bỏ .
Diêm Ngọc Hiên là thông minh. Anh với cô chuyện chỉ vì loại An Yên Lặng, mà còn vì sợ sang thế giới Cảnh Vân Khuê sẽ cô liên thủ xử lý.
Nói trắng là đang chọn phe, để liên lụy.
Có thể với An Yên Lặng, kể một câu chuyện khác.
Đàn ông mà, mặt một kiểu, lưng một kiểu, giường một kiểu khác nữa.
Cố Lam nghĩ thầm, đúng lúc đó điện thoại cô reo.
An Yên Lặng gọi đến.
Cố Lam nghĩ bụng, Diêm Ngọc Hiên chuyện còn lấy tiền công giúp truyền lời, nếu cầm tiền , thì cho trọn vẹn .
Cô bắt máy, đầu dây bên là giọng An Yên Lặng hạ thấp:
“Cố Lam, gọi là để tuyên chiến với cô đấy!”
An Yên Lặng tiếp, giọng vẫn đầy tức giận:
“ cho cô , rõ cô dựa mấy bạn cùng phòng mới thể sống yên , suôn sẻ như ! Cô đúng là kiểu ‘đoàn sủng’ – cả đám cưng chiều đúng ? mà, cô quá ích kỷ!”
Cố Lam mà cảm thấy buồn thật sự.
Vừa mới đó thôi, cái gọi là "nam chính định mệnh" còn đang với cô, bàn cách xử lý An Yên Lặng kìa.
Thông tin lệch một chút thôi là đủ thấy buồn . An Yên Lặng rằng bản mới là trò hề, nên cứ nhảy nhót tự tin.
Cô chẳng thèm gì. An Yên Lặng vẫn tiếp tục thao thao bất tuyệt:
“Trong ký túc xá 444, ngoài cô thì đều nắm rõ phận của những còn . Họ đều là những đáng thương. Nếu cô cứ ở cạnh họ, cô chỉ khiến họ ngày càng lún sâu bóng tối!”
“Chỉ , mới thể cứu họ. Họ nhốt trong tuyệt vọng quá lâu , điều họ cần là cứu rỗi, là thấy hy vọng!”
“Những thứ đó, cô thể mang , Cố Lam! Cuối cùng thì chỉ mới giúp họ, còn cô, cô chỉ là một vai hề!”
Có lẽ mấy lời cô ủ mưu từ lâu , nên một cần nghỉ lấy một nhịp.
Nói xong, An Yên Lặng còn cảm thấy cả nhẹ nhõm, tâm trạng vui như thắng ván đấu lớn. Cô đang ôm cánh tay của “nam chính mới” cưa đổ gần đây, gương mặt đầy tự tin.
Mãi đến khi Cố Lam mở miệng:
“Với một con mãnh thú nhốt trong chuồng sắt, điều nó thấy là gì? Là cô cho nó ăn, bạn với nó, là cô bố thí chút thức ăn cho nó?”
“Đó là cứu rỗi. Cô chỉ là đang sợ con thú thoát và c.ắ.n ngược cô nên mới thuần hóa nó thôi.”
An Yên Lặng lập tức phản bác:
“Không ! là dùng tình yêu để cảm hóa họ! Để họ hiểu ý nghĩa thực sự của cuộc sống!”
Cố Lam nhẹ:
“Vậy cô cảm hóa . Dù cô gì cũng . Bởi vì định cảm hóa ai cả, đập tan cái chuồng sắt đó và thả bọn họ ngoài.”
Nói xong, Cố Lam tắt máy.
An Yên Lặng vẫn cố gọi thêm mấy tiếng “Alo! Alo!” nhưng ai trả lời. Cuối cùng, tức quá, cô ném thẳng điện thoại xuống đất, nghiến răng:
“Cố Lam! Cô tưởng cô là hùng chắc?! Phi! Cô chỉ là vai phản diện!”
Chàng trai “tay đua” đang cạnh hiểu cô đang cái gì, chỉ cảm thấy cô gái mặt thật đáng yêu.
Anh mỉm dịu dàng, đưa tay xoa xoa gò má An Yên Lặng:
“Em đang lời thoại phim ? Cứu rỗi gì đó... Nếu là giúp từng sai thì ủng hộ em. Đừng giận nữa mà…”
An Yên Lặng đầu , mím môi :
“Tối mai em đến một nơi đáng sợ. Em là con gái, một thật sự sợ… thể cùng ?”
Tay đua nở nụ tươi rạng rỡ:
“Dĩ nhiên . Một cô gái xinh ngoài buổi tối, ai mà yên tâm chứ?”
Tối hôm .
Sau khi ngủ bù đầy đủ ban ngày, Cố Lam bước giấc mơ của Cảnh Vân Khuê với tinh thần tỉnh táo.
Vừa , cô thấy một giọng kinh hãi vang lên:
“027? Cậu còn sống ?!”