Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 198: Biến Nơi Này Thành Giấc Mơ Của Tôi
Cập nhật lúc: 2025-11-10 11:20:22
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cả ký túc xá thảo luận suốt ba tiếng đồng hồ. Ai cũng kể chuyện của , nửa thật nửa đùa.
Cố Lam họ đang cố giữ riêng tư, nên cô cũng ép, cứ giả vờ cho qua.
Đến khi ai cũng xong, Cố Lam vỗ tay:
“Xong hết ha, giờ tới lượt chứ?”
Diêm Tiêu liếc cô, thấy đôi mắt cô sáng rực như đang chờ lên sân khấu.
Thật , ngoài Cố Lam thì chẳng ai trong ký túc xá nhiều. ai cũng nhiều.
Mà Cố Lam thì là kiểu cực kỳ thích , lâu , chắc cô sắp nghẹn đến phát nổ.
Hoa Dận chẳng thèm che giấu, ngáp một cái rõ to, như thể đang tỏ thái độ với Cảnh Vân Khuê.
Anh lười biếng :
“Xem , ngoài thì chuyện của mấy với Cố Lam đều chán ngắt. Cố Lam, đến lượt em đó, một câu cảm nghĩ .”
Vừa đến “cảm nghĩ”, cả ký túc xá đồng loạt về phía Cố Lam. Ai cũng cô nghĩ gì về họ.
Cố Lam đối mặt với ánh mắt của , cô chỉnh giọng, đặt tay lên đùi, nghiêm túc :
“Nghe xong hết , tổng kết vài điểm.”
“Thứ nhất, vận mệnh là một con quỷ. Nó đang âm thầm điều khiển thứ. Trong giấc mơ của Cảnh Vân Khuê, nó xuất hiện ở bệnh viện, trông như thể trong, nhưng thực nó thể ăn .”
“Trong giấc mơ của Hoa Dận, nó xuất hiện mặt chúng nhưng khả năng tấn công.”
“Còn ở những giấc mơ khác, nó hiện . đoán là mỗi phiên bản của nó năng lực khác . tất cả đều là cùng một con quỷ…”
Cố Lam đến đây thì dừng , chuyển sang hỏi :
“Từ những điều , các thấy gì kỳ lạ ?”
Vân Triết chớp mắt, giơ tay lên.
Cố Lam gọi :
“Rất , mời bạn Vân Triết trả lời.”
Vân Triết dậy, cầm cuốn sổ nhỏ, nghiêm túc :
“Mấy con quỷ đó thể là… sinh đôi nhiều , nên giống .”
Cố Lam: …
Cậu nhóc đang pha trò ?
Vân Triết đúng là đang pha trò. Nói xong, còn Cố Lam chờ phản ứng:
“Sao ?”
Cố Lam cố nhếch môi:
“Được , . Bạn Vân Triết xuống . Có ai khác trả lời ?”
Cả phòng im lặng.
Một lúc , Tư Hoán Văn phá vỡ sự im lặng, Cố Lam với ánh mắt buồn bất lực:
“Chuyện chúng kể… hình như chẳng liên quan gì đến mấy điều tổng kết.”
“Điều chúng là: nghĩ gì về bọn .”
Cố Lam đáp:
“Các đều kỳ quặc. Lúc mới ký túc xá thấy , giờ vẫn thấy . Không cần tốn thời gian nhiều.”
“Còn Tư Hoán Văn, ý gì ?”
Tư Hoán Văn thở dài:
“Biết… nhưng . Mà , Cố Lam, thấy dịu dàng ?”
Cố Lam đảo mắt:
“Cậu nhiều quá. Thôi để tiếp. mấy điều , các đều nghĩ đến . để cùng hiểu.”
“Điều đó nghĩa là: mỗi giấc mơ của các thể đại diện cho một phần của con quỷ. Nó chia bản , đặt ở những nơi khác .”
“Nói cách khác, các chính là từng phần khác của vận mệnh.”
Các bạn cùng phòng của Cố Lam đều thông minh. Những điều cô , họ đều hiểu. Chỉ là giờ họ tập trung chuyện đó.
Thấy Cố Lam nghiêm túc như , họ cũng bắt đầu nghiêm túc theo.
Diêm Tiêu lạnh giọng :
“Kết hợp với chuyện miêu tả về ‘nam chính’, thì vận mệnh hiện tại đang yếu . Nó chỉ thể xuất hiện bên ngoài giấc mơ của chúng .”
“Vì giấc mơ, nó mượn xác của ‘vai chính’ để nhập .”
Cố Lam gật đầu:
“ . Chúng hiểu hết ý nghĩa của giấc mơ, nhưng cách bắt giữ vận mệnh.”
Hoa Dận nhếch môi:
“Bắt nam nữ chính là bắt vận mệnh. Hay đấy. Con quỷ vận mệnh đó, sớm muộn gì cũng nhốt nó một cái lọ, ngâm trong formalin cho nó thối luôn.”
Thấy khí thoải mái hơn, Cố Lam ý tưởng thật sự của :
“Mọi , thật một ý tưởng táo bạo.”
“ biến thế giới … thành giấc mơ của . Và cách.”
Nói xong, cả phòng đều cô.
Diêm Tiêu cạnh, vẫn cầm hộp cơm.
Vân Triết đối diện, cầm sổ ghi chép.
Hoa Dận tựa vai cô.
Tư Hoán Văn gần đó, dựa ghế.
Cảnh Vân Khuê thì xa nhất, như sợ lây virus, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo cô.
Cảnh Vân Khuê là đầu tiên lên tiếng, nở một nụ dịu dàng nhưng giả tạo.
Anh vẻ hứng thú với ý tưởng .
“Cậu … biến nơi thành giấc mơ của ? Cậu định thế nào?”
Cố Lam mỉm :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-198-bien-noi-nay-thanh-giac-mo-cua-toi.html.]
“ nhắc đến cái gọi là nam chính nữ chính nữa. mỗi đều trở thành ‘thần’ của chính .”
Tư Hoán Văn nhướng mày đầy ẩn ý:
“Lúc đầu tưởng thần của cả thế giới cơ.”
Cố Lam rạng rỡ:
“Làm thần thì gì ? thích… lật đổ thần hơn. Dù thế giới thể công bằng, nhưng luôn là vận rủi bám theo. Vậy nên thể chấp nhận chuyện vận mệnh ưu ái.”
Vân Triết sắc mặt Cố Lam, nhỏ giọng :
“Thật thế giới trở thành món đồ chơi của vận mệnh. như thể là kẻ phản diện.”
Cố Lam càng tươi. Cô vốn khí chất ngầu ngầu, khi toát lên vẻ tự tin đầy sức sống.
“Với thế giới , đúng là kẻ phản diện. Chúng thuộc về hai phe đối lập. Còn lịch sử thì luôn phân định hùng theo thắng bại.”
“Nếu nam nữ chính là ‘chính thống’ của thế giới , thì chúng chính là những kẻ phá hoại hạnh phúc của họ. với bản , chúng là hùng.”
“Tất cả chỉ là khác biệt về góc thôi.”
Cố Lam dậy:
“ chỉ phần lớn về phía . Giờ cũng muộn , chúng học thôi.”
“Điểm kiểm tra vẫn nhận. Hy vọng bài văn điểm cao. Ban đầu tự tin, nhưng khi mấy kể chuyện suốt mấy tiếng, bắt đầu thấy áp lực.”
“Văn mấy … hình như đều hơn ! Quá cuốn!”
Cố Lam xong là luôn. Các bạn cùng phòng theo bóng dáng mảnh mai của cô, ai cũng rơi suy nghĩ riêng.
Một lúc , Tư Hoán Văn bật .
Anh nhẹ, mắt nheo đầy ý :
“Có thể những điều dịu dàng một cách thực tế như thế… chỉ cô .”
Hoa Dận xoắn tóc, hừ nhẹ:
“ . Cô gì, cũng ủng hộ. Không chỉ thế giới , mà cả giấc mơ của … cũng là giấc mơ của cô .”
Vân Triết nghiêm túc gật đầu:
“ cũng ! sẽ cố gắng hết sức!”
Cảnh Vân Khuê thấy cả ký túc xá như Cố Lam ‘tẩy não’, cảm thấy thú vị. Cố Lam đúng là một thú vị.
Anh vốn hứng thú với chuyện yêu đương. Càng nghiên cứu con , càng thấy bản chất con thật đáng sợ.
nếu thể giành lấy Cố Lam, thì phản ứng của những khác… cũng sẽ đáng để quan sát.
Diêm Tiêu liếc Cảnh Vân Khuê một cái.
Anh tham gia mấy lời bàn tán kiểu đó, như thể đang mê mệt Cố Lam .
Cố Lam… cũng chỉ là một như bao khác thôi.
Nghĩ , cả nhóm chuẩn theo Cố Lam khỏi ký túc xá. Cố Lam bất ngờ , chạy thẳng phòng.
Cô đẩy , chạy hét:
“A! Quên đ.á.n.h răng!”
Lúc nãy gần Cảnh Vân Khuê mà né, chứng tỏ miệng cô hôi. nếu đ.á.n.h răng sâu răng thì ?
Cô lao toilet, đóng cửa .
Mọi chuyển ánh mắt từ cửa toilet sang… Hoa Dận. Anh cũng tỉnh dậy cùng lúc với Cố Lam, và cũng đ.á.n.h răng.
Hoa Dận mỉm , môi đỏ nổi bật trong ánh sáng mờ của hành lang. Dù ánh sáng , da vẫn trắng như tuyết, tóc dài buộc nhẹ đầu.
Anh như tiên, như yêu, vướng chút bụi trần.
Trước ánh mắt của , Hoa Dận :
“Chờ Cố Lam , sẽ đ.á.n.h răng. nghi Diêm Tiêu cũng đánh.”
Diêm Tiêu: …
Có cần công kích ?
—
15 phút .
Trong lớp học, giáo viên đang giảng bài bục. Hàng ghế cuối lớp trống khá nhiều, khiến tâm trạng thầy giáo hơn. Ông thích học sinh cuối, vắng mặt thì càng đỡ phiền.
Tiêu Huy cũng đến lớp. Ông từng thích học trò , nhưng dạo gần đây càng càng thấy khó chịu.
Cũng đúng thôi, Tiêu Huy lúc nào cũng tỏ kiêu ngạo vì nhà giàu, kiểu học sinh .
Thầy giáo đang đề toán lên bảng, xong xuống hỏi cả lớp:
“Đề , cả lớp chỉ bạn An Yên Lặng . Bạn đúng là học lực phẩm chất. Mời bạn lên giải thích cách .”
An Yên Lặng dậy, đối mặt với ánh mắt ngưỡng mộ, ghen tị và cả soi mói của cả lớp.
Cô mỉm nhẹ nhàng:
“Em cũng là do may mắn thôi ạ.”
Thật cô đúng là may mắn. Đề kiểm tra, cô xem qua hết từ .
Cô là nữ chính mà, nhân vật của cô là học bá, dễ thương, xinh .
Sao mà lệch vai ? Sao mà may mắn ?
An Yên Lặng nghĩ , bước lên bục giảng giữa ánh mắt ngưỡng mộ của .
lúc đó, cửa lớp đẩy mạnh.
Cô và thầy giáo cùng .
Đứng ở cửa là… sáu trai cực phẩm.
Hay đúng hơn, sáu “trùm trường”.
An Yên Lặng tay run, viên phấn rơi xuống đất.
Vận mệnh thể điều khiển Cố Lam, nên nó khiến cô càng mạnh mẽ hơn.
Mà Cố Lam càng mạnh, thì An Yên Lặng càng thấy sợ.
Cô tái mặt, theo phản xạ hét lên:
“Cố Lam! Sao đến đây! Ra ngoài !”