Chương 3
Không khí ? Với succubus như , khơi dễ ợt.
uể oải dựa sofa, cất giọng mềm như mật:
“Mở túi , lấy đồ bên trong .”
Ngón tay run run, mở túi lấy bộ dụng cụ bọc kỹ càng.
Ánh mắt chọt sững , cúi đầu, sắc mặt u ám khó lường.
Ủa? Bình thường con trai thấy thứ chẳng càng hưng phấn ?
Sao như thất vọng thế ?
Mái tóc mái của ướt mồ hôi, rũ xuống che mắt, trông y như cún con mưa dầm.
Khẽ khàn giọng: “Thời Dã mới rời ? Thứ … là hai định dùng ?”
À, thì hiểu nhầm.
đổi tư thế, giơ ngón tay ngoắc :
“ , bạn gái Thời Dã.”
“Lại đây , cún nhỏ bướng bỉnh, giúp … khó chịu lắm …”
Giọng lúc nhuốm mê hoặc, mềm đến mức chẳng ai kháng cự .
【Ôi trời, nam phụ tưởng bộ dụng cụ là cô và trúc mã định dùng chung, đau lòng c.h.ế.t sống .】
【Tư thế nữ chính thế , mà hình như váy ngủ bên trong trống trơn đúng ?】
【Ai hiểu cho đây, chỉ một cái ngoắc tay mà cũng bước tới, gợi tình quá mức!】
Tịch Thần cởi trần, vai rộng eo hẹp, tay còn cầm bộ dụng cụ màu hồng.
Cảnh tượng nóng bỏng đến mức cũng nuốt khan.
Anh chẳng thêm gì, chỉ bước từng bước gần, vòng tay ôm gọn .
Rồi dùng kỹ thuật hôn học từ , đảo ngược tình thế, cướp sạch thở của .
Cơn thiếu oxy ngắn ngủi khiến càng hưng phấn, đầu óc trắng xóa, chỉ còn bản năng.
run giọng thì thào: “Tịch Thần… nữa…”
Mắt Tịch Thần đỏ ngầu, mồ hôi trán rơi xuống môi , nóng rát.
Rõ ràng cũng đang gồng chịu đến cực hạn.
khẽ hỏi: “Tại …?”
Giọng khàn đặc, gần như đứt quãng:
“ bình thường… sợ em sợ hãi…”
【Nam phụ bệnh nghiện đấy. Một khi khai trai thì nữ chính khỏi xuống giường cả ngày lẫn đêm.】
【Mẹ ơi, kéo dài một ngày một đêm, nữ chính chắc nhập viện mất.】
【Ôi ôi, cún con thuần khiết mà tự ti , thà nén chịu cũng dám tổn thương nữ chính.】
【Hu hu… đến cái dụng cụ hỗ trợ cũng che mờ, tội mấy ông hội viên trả tiền quá!】
là succubus, cho dù cả ngày lẫn đêm cũng chẳng hề gì.
Tịch Thần… lẽ thật sự thích .
Thế thì… nên cho thấy bản thể thật của ?
do dự.
Dù , với một đàn ông bình thường, chấp nhận chuyện lên giường với dị loại cũng dễ.
Ánh mắt dán chặt lên , cố gắng khống chế cơn d.ụ.c vọng mất kiểm soát:
“ hiểu cô đột nhiên chủ động thế… nhưng sẽ …”
Phần biến thành tiếng thì thầm nghẹn trong cổ.
“Tịch Thần, gì rõ…”
Khoảnh khắc , chẳng còn thời gian nghĩ ngợi gì nữa.
Đến tận khi màn đêm buông xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chinh-succubus-va-cun-con-vung-ve-cua-nang/chuong-3.html.]
kiệt sức ngả xuống, lòng thỏa mãn từng .
Lâu lắm mới no đủ đến .
Thật dễ chịu.
Chỉ tiếc, cún con vụng về , mặc cho đảm bảo sẽ thương, vẫn chịu dùng “súng thật đạn thật”.
Nhìn dáng vẻ nghẹn đến phát nổ của , đành thở dài.
Túm váy ngủ ném thẳng đầu :
“Đồ ngốc, tự nhà tắm mà giải quyết .”
Anh ôm lấy chiếc váy ngủ, cẩn trọng như bảo vật.
Trong phòng tắm, ở trong đó tròn một tiếng đồng hồ.
Ra ngoài, mặt mũi vẻ chột .
“Xin … hỏng váy ngủ của em … để đền tiền nhé…”
phì , gật đầu:
“Được thôi. Vậy mua cho cái mới , ít vải, màu sặc sỡ, nhất ren…”
Càng , thở càng nặng nề.
【Nữ chính ơi, xin tha cho cún con , xả xong lửa châm tiếp .】
【Hắn mới nãy còn suýt ma sát tia lửa, cái váy ngủ mà giữ !】
【Hội viên mấy đồng thôi mà, che mờ hả?】
【Làm ơn cho nữ chính với nam phụ ở bên , xem “thật sự” cơ!】
【Cún con ngốc ngoan, từ đầu đến cuối chỉ dám lén thương thầm nữ chính, cầu mong kết cục đổi cho !】
Lòng mềm .
Vừa nãy cũng tiêu hao sức lực quá nhiều …
Có lẽ nên bù đắp cho chút gì đó.
“Tịch Thần, mời ăn nhé.”
đưa Tịch Thần đến quán Tứ Xuyên nổi tiếng nhất ngay cổng trường.
Anh bảo cần tắm nước lạnh , kêu gọi món.
Đi ngang qua mấy phòng riêng, bất ngờ thấy Thời Dã cũng đang ở đó.
Có hỏi :
“Nghe hôm nay hẹn hò với hoa khôi, dẫn đến cho em mở mang mắt?”
tò mò .
Thời Dã nhạt:
“Nhà cô quản nghiêm, trời tối là về ký túc xá . Mai bọn tiếp tục hẹn hò.”
Đám con trai hô hố:
“Ô hô, mai hẹn hò nữa là chắc ăn chứ gì?”
“Con gái ngoan hiền thế , chắc chỉ cho ngắm thôi, hôm nay chắc nghẹn lắm nhỉ?”
Thời Dã đắc ý:
“Cũng may thông minh, khi hẹnhò với hoa khôi tìm con bé thanh mai của xả bớt lửa. Nếu tối nay chắc khó mà để cô yên về nhà !”
“Ha ha ha ha!” — cả bọn vang, gần như rung trần nhà.
Có kẻ tỏ ghen tị:
“Vẫn là sướng, hoa khôi thì bạn gái, còn thanh mai thì bạn giường. Sao chẳng gặp chuyện hời thế ?”
Thời Dã vỗ vai một cái:
“Chuyện đó còn bản lĩnh. Các ông con bé thanh mai của dâm đãng đến mức nào , chỉ mới chịu nổi…”
Làn chữ hiện lên dày đặc:
【Đến loại cặn bã thế cũng thể nam chính? Buồn nôn quá!】