Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-08-14 22:32:14
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Sương thầm bội phục đội mũ che mặt— mà Nghiêm Phương vẫn nhận nàng ngay lập tức. Nàng liếc căn phòng án mạng mặt, hỏi:
“Chuyện là ?”
Nghiêm Phương như thể Hoa tẩu tử dồn ép nhịn tám chuyện cả tháng, lập tức như trút bầu tâm sự:
“Sáng nay với Tổng binh định doanh trại, dùng xong bữa sớm thì bảo thêm chuyến nữa đến nha môn hỏi xem vụ án La nương tử tiến triển . Ai ngờ kịp tới, gặp tiểu nhị Di Viên khách điếm đến báo— c.h.ế.t ở đó!”
“Chưa hết ! lúc đó, cử theo dõi Liên Tâm cũng hấp tấp chạy tới, La nương tử đang ở Di Viên! Trời đất ơi, đúng là trùng hợp quá xá!”
“Lúc đầu còn nghĩ cái c.h.ế.t liên quan gì đến La nương tử. là Tổng binh quyết định tới xem thử. Ai ngờ, c.h.ế.t chính là—tình nhân Phạm Hữu Lương giấu bên ngoài!”
Vân Sương lập tức hỏi:
“Ngài Phạm Hữu Lương là hung thủ?”
“Chứ còn ai đây?! Sáng nay sớm, lén tới Di Viên, phòng của c.h.ế.t ở gần một khắc, hai còn lớn tiếng cãi ! Tiểu nhị khách điếm thấy rõ ràng!”
Nghiêm Phương giận sôi .
“Sau đó, giận dữ đập cửa bỏ . tiểu nhị rời khách điếm mà ở tầng một uống , cứ như đang trấn tĩnh . Không bao lâu, từ phòng c.h.ế.t vang tiếng đồ sứ đập vỡ!”
“…”
Vân Sương nhíu mày, “Ngài luôn ở tầng một uống , thì thể g.i.ế.c ?”
Nghiêm Phương há miệng—cạn lời, đáp :
“Cái … cũng rõ. Ta chỉ Tiểu Dương —hung thủ chắc chắn là mà…”
“Nghiêm Phó tướng, ngài đừng vu oan cho khác nha,”
Một giọng quen thuộc vang lên phía . Vân Sương đầu , thấy Dương Nguyên Nhất hăng hái tới, phía còn một bộ khoái áp giải Phạm Hữu Lương vẻ mặt hoảng loạn.
Vừa thấy nàng, Dương Nguyên Nhất lập tức nhe răng chào hỏi—tư thế vẫn phấn chấn như hôm qua.
Lời còn dứt, Phạm Hữu Lương kêu to:
“Ta g.i.ế.c ! Ta !”
Khuôn mặt vẫn loang lổ vết bầm từ trận đòn hôm , giọng gào rú khiến vết thương đau nhói, đưa tay ôm mặt.
Đâu còn chút nào phong độ thư sinh ngày hôm qua.
“Phạm lang quân, khuyên ngươi ít một chút. Bây giờ ngươi chẳng chứng cứ ngoại phạm nào cả!”
Dương Nguyên Nhất đầu , chậm rãi lên tiếng:
“Ngươi ở tầng một uống thì đúng. ngươi chọn ở góc khuất phía cột—tiểu nhị đó là chỗ ngươi riêng.”
“Hơn nữa, ngươi còn dặn phục vụ—chỉ khi nào ngươi gọi thì mới đến gần. Vậy nên ngoài mang , ai tới chỗ ngươi nữa.”
“Chỗ ngươi cây cột che khuất , khách trọ khác chẳng ai thấy ngươi. Điều đáng là…”
Dương Nguyên Nhất bỗng trầm giọng:
“Sau khi án mạng xảy , tiểu nhị định tìm ngươi vì ngươi quen chết, mà tìm mãi thấy. Cuối cùng phát hiện ngươi đang đường nhà xí.”
“Ngươi còn gì để ?”
“Ta… nhưng thực sự g.i.ế.c Trân nương! Khi ở trong nhà xí, gì! Ta còn với ngươi mà, lúc khỏi nhà xí gặp một khách trọ, ba mươi tuổi, mặt rộng, mũi to, mặc áo xanh thẫm…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-24.html.]
“Chúng tìm đó,”
Dương Nguyên Nhất tặc lưỡi, “Theo lời , khi nhà xí, thấy tiếng vỡ sành từ tầng ba. ba nhu cầu, đợi ai lên kiểm tra, tự thẳng.”
“Và khi khỏi đó thì gặp ngươi từ trong nhà xí bước .”
“Tầng ba cầu thang dẫn thẳng vườn. Ngươi g.i.ế.c xong, xuống cầu thang nhà xí giả vờ luôn ở đó— thể!”
“Ngươi chỉ đang phỏng đoán!”
Phạm Hữu Lương sắc mặt sa sầm, nghiến răng:
“Các ngươi phá án ở nha môn chỉ dựa suy đoán thôi ? Nếu nghi g.i.ế.c Trân nương, nghi là Trần Hạo!”
Nói xong, bất ngờ ngẩng đầu, giơ tay chỉ thẳng một nam tử áo đen mặt lạnh cách đó xa.
Vân Sương cũng mới nhận đó—hôm qua ở La phủ gặp qua—Trần lang quân, Trần Hạo.
Từ đầu tới giờ, ánh mắt Trần Hạo luôn sắc bén lạnh lùng khóa chặt lấy Phạm Hữu Lương, nhưng kỳ lạ là, khi rõ ràng Phạm Hữu Lương tình nhân bên ngoài, nổi nóng như hôm qua.
“Đến nước , giấu nữa! Sáng nay đột nhiên nhà xí, chính là vì thấy bước Di Viên khách điếm!”
Phạm Hữu Lương cắn răng, gằn từng tiếng:
“Hắn , hỏi han tiểu nhị, ngay là nhằm ! dặn kỹ đám tiểu nhị—nếu ai hỏi về thì cứ , chi ít bạc , bọn họ sẽ bán .”
“Quả nhiên, tiểu nhị . tên bỏ cuộc, thừa lúc ai để ý liền lẻn lên lầu!”
“Ta sợ phát hiện điều gì, nên mới lánh sang nhà xí. Ở đó một lúc, nghĩ chắc nên định dò hỏi tình hình… thì phát hiện c.h.ế.t trong khách điếm!”
“Lúc đầu còn c.h.ế.t là Trân nương! Quan gia, những gì đều là thật! Nếu sai nửa lời, thiên lôi đánh chết, mãi mãi !”
Lúc đang , Trần Hạo vẫn lạnh lùng chăm chăm, đợi đến khi xong mới mở miệng:
“Phạm Hữu Lương, ngươi đừng ngậm m.á.u phun . Làm chuyện khuất tất nên mất bình tĩnh là ngươi, .”
“Phải, hôm nay theo ngươi đến đây. Sau khi phát hiện chiếc khăn tay hôm qua, cho âm thầm theo dõi ngươi. Người đó thấy ngươi tới Di Viên, lập tức báo , nên đến xem ngươi tới đây gì.”
“Người của tận mắt thấy ngươi bước khách điếm và hề ngoài. Tiểu nhị bảo ngươi—rõ ràng khả nghi.”
“Ta lên lầu chỉ là tìm xem thấy ngươi . Khi tiếng đổ vỡ từ tầng ba, đang ở cầu thang tầng hai—chính tiếng đó khiến chạy lên xem.”
TBC
Lúc , một nam tử mập mạp mặc áo xám trông vẻ thật thà rụt rè ló đầu , lí nhí :
“Chuyện… chuyện tiểu nhân thể chứng. Tiểu nhân là Trương Đại, tiểu nhị của khách điếm. Khi tiếng đồ sứ vỡ từ tầng ba, tiểu nhân là đầu tiên lên xem.”
Vừa , giơ tay chỉ về hướng Vân Sương đang .
Cấu trúc Di Viên khách điếm là hình vuông bốn mặt đều phòng, ở giữa để trống. Mỗi tầng bốn góc đều cầu thang thông xuống .
Tầng một và hai là phòng thường và trung, tầng ba là thượng hạng, nên ít phòng hơn—mỗi mặt chỉ hai phòng.
Phòng c.h.ế.t phía Bắc bên trái, hai cầu thang hai bên. Trương Đại chỉ là cầu thang bên —cũng là lối Vân Sương và tiểu binh lên.
“Tiểu nhân lên lầu thì thấy cửa phòng cô nương họ Hà mở toang, còn vị lang quân …”
Trương Đại chỉ Trần Hạo, “đang cửa …”
“Còn ngươi g.i.ế.c !”
Phạm Hữu Lương lập tức như bắt điểm yếu, hưng phấn chỉ thẳng Trần Hạo hét lên:
“Rõ ràng ngươi g.i.ế.c xong kịp chạy, nên mới giả vờ như tới! Quan gia, so với khi rõ ràng mặt lầu, kẻ đáng nghi hơn ?!”