Nông Nữ Xuyên Không Bận Rộn Làm Giàu - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-12-02 00:10:35
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thời gian thoi đưa, năm tháng thấm thoắt, chớp mắt năm năm trôi qua. Trên một con thuyền, Thẩm Trung dựa lan can nôn thốc náo tháo, mặt mày xanh mét. Thẩm Hiểu Văn bịt mũi, vỗ lưng cho . Thẩm Trung nôn xong, Hưng Thịnh và Tiểu Tráng lập tức mỗi một bên dìu khoang thuyền.

 

Thẩm Hiểu Văn hỏi chủ thuyền xin hai lát gừng tươi, đưa một lát cho Thẩm Trung : “Cha, ngửi lát gừng , lát nữa sẽ thấy dễ chịu hơn một chút.” Thẩm Trung y lời cầm lấy gừng ngửi.

 

“Tiểu Tráng, lát nữa con dán lát gừng lên rốn cho cha.” Thẩm Hiểu Văn đưa một lát khác cho Tiểu Tráng .

 

“Hiểu Văn tỷ, cứ giao cho !” Tiểu Tráng lập tức nhận lấy, Thẩm Hiểu Văn bèn ngoài, ngắm phong cảnh hai bên bờ sông, ước chừng còn năm sáu ngày nữa là thể lên bờ đường bộ đến Kinh thành.

 

Mấy năm nay gia đình họ Thẩm những đổi long trời lở đất. Thẩm Hiểu Văn hợp tác với nhà họ Lục mở nhiều Thanh Nhã Trà Lâu. Hiện tại Thẩm Hiểu Văn giao tất cả các lâu cho Thẩm An phụ trách quản lý. Mấy năm nay Thẩm An trưởng thành hơn nhiều, thể tự gánh vác việc, còn thành với Tô Yên Nhiên và sinh một nữ nhi.

 

Nhắc đến Tô Yên Nhiên, nhà nàng ở phương Nam chuyên buôn bán đường cát, quy mô hề nhỏ, nhiều đường cát ở các nơi đều mua sỉ từ nhà nàng.

 

Ba năm Thẩm An tự chuyến xuống phương Nam mở một tiệm Thanh Nhã Trà Lâu, gặp Tô Yên Nhiên. Không bằng cách nào mà thuyết phục nhà họ Tô gả Nữ nhi cho . Hai tổ chức hôn lễ ở phương Nam, đó Tô Yên Nhiên liền theo Thẩm An trở về, khiến cả nhà họ Thẩm đều kinh ngạc. Tuy nhiên, Dương thị vẫn tổ chức thêm một bữa tiệc ấm cúng ở Lý gia thôn. Sau một năm, Tô Yên Nhiên sinh một nữ nhi, Dương thị giờ đây ngày ngày bầu bạn bên cháu gái bảo bối của , vô cùng vui vẻ.

 

Hưng Thịnh năm ngoái thi đỗ Tú tài, Tiểu Tráng cũng thi đỗ Đồng sinh, khiến Thẩm lão gia vui mừng khôn xiết, mở tiệc đãi khách suốt ba ngày trong làng.

 

Sau khi thi đỗ Tú tài, Hưng Thịnh vẫn ở nhà chuyên tâm đèn sách, chuẩn cho kỳ thi Cử nhân năm . Lần Thẩm Hiểu Văn quyết định theo quản sự nhà họ Lục đến Kinh thành để xem xét tình hình, Hưng Thịnh đột nhiên đề nghị cũng để mở mang tầm mắt. Đọc vạn quyển sách bằng vạn dặm đường, Thẩm Hiểu Văn đương nhiên đồng ý. Tiểu Tráng Hưng Thịnh cũng Kinh thành, liền đòi theo cho bằng . Thẩm Trung yên tâm khi để đám trẻ xa một nên cũng theo, thế là mấy cùng với nhà họ Lục cùng đến Kinh thành.

 

Hiện giờ là đầu tháng hai, chuyến nhà họ Lục là để vận chuyển lô lạp xưởng cuối cùng đến Kinh thành. Lạp xưởng rao bán ở Kinh thành, đến năm thứ hai giả, hơn nữa kẻ giả còn thế lực nhỏ, chính là Tưởng gia – một hoàng thương ở phương Nam. Thế là nhà họ Tưởng và nhà họ Lục bắt đầu cuộc chiến kéo dài vài năm.

 

Tưởng gia tiền thế, lập tức một lượng lớn lạp xưởng. Tuy hương vị ngon bằng Thẩm Hiểu Văn , nhưng cũng tệ, hơn nữa bán cùng giá với nhà họ Lục. Người khác đương nhiên gì khác biệt, bởi vì năm đầu tiên Tưởng gia , lượng hai bên đều nhiều, mỗi bên tự kiếm lời, nhiều xung đột.

 

đến năm thứ hai, Tưởng gia tăng lượng và giảm giá xuống còn tám mươi văn một cân, nhà họ Lục cũng đành giảm giá mới bán hết .

 

mới toại lòng , vì Tưởng gia nghiên cứu công thức , thì cần giấu diếm nữa. Thế là năm thứ ba Thẩm Hiểu Văn quyết định bán với lợi nhuận thấp nhưng lượng lớn. Nàng đơn giản là huy động tất cả trong Lý gia thôn cùng nhồi lạp xưởng. Hơn một ngàn lạp xưởng, lượng lập tức tăng lên, một ngày thể hai vạn cân. Thẩm Hiểu Văn tự bán cho Lục lão gia hai mươi văn tiền, bảo Lục lão gia giảm giá xuống ba mươi lăm văn một cân. Lần nhiều nhà thể mua , nhà họ Lục vận chuyển khắp cả nước, ngờ kiếm nhiều tiền hơn cả đây.

 

Tưởng gia đành bó tay, họ chỉ hơn một trăm hầu trong nhà , lượng nhiều như . Hơn nữa nhiều hương vị của họ ngon bằng nhà họ Lục, giảm giá thì kiếm quá ít. nếu giảm giá thì căn bản bán . Dù cũng là hoàng thương, họ còn việc kinh doanh chính, tiêu tốn công sức và nhân lực cho lạp xưởng mà chỉ kiếm chút lợi nhuận nhỏ bé thì bõ, thế nên họ chỉ thể bán hết hàng tạm thời bán nữa.

 

Lục lão gia đại thắng nên tăng giá, Thẩm Hiểu Văn khuyên nếu kinh doanh lâu dài thì nhất nên tùy tiện tăng giá. Lục lão gia thấy Thẩm Hiểu Văn lý, liền giữ nguyên mức giá hiện tại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-xuyen-khong-ban-ron-lam-giau/chuong-98.html.]

 

Còn dân làng Lý gia thôn thì hưởng lợi nhiều, ba tháng trong năm mỗi nhà mỗi hộ đều kiếm ít tiền công. Hiện tại Lý gia thôn nhà nhà đều coi như là tiểu phú gia . Chuyện Thẩm Hiểu Văn lo lắng lạp xưởng lộ ngoài cũng xảy , bởi vì hiện tại lạp xưởng chính là một nguồn thu nhập lớn của cả làng. Lý Chính , nếu ai dám truyền công thức ngoài, cả nhà đó sẽ trừ tên khỏi gia tộc và đuổi khỏi làng. Năm tháng trừ tên khỏi gia tộc là một chuyện nghiêm trọng, thế nên ai dám . Thẩm Hiểu Văn cũng hối hận vì tìm Lý Chính để dân làng cùng sớm hơn, trách nàng vẫn đủ hiểu về thời đại !

 

“Lục tiểu thư, bên ngoài gió lớn, cẩn thận kẻo nhiễm lạnh, mau khoác áo choàng !”

 

Thẩm Hiểu Văn thấy tiếng liền , đến chính là nha Tiểu Hạ của nàng. Nghe nàng , quả thật lạnh, liền nhận lấy áo choàng khoác lên bước khoang thuyền.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Sáu ngày , thuyền cuối cùng cũng cập bến Song Nguyên trấn. Nghỉ ngơi tại trấn một chút, thêm hai ngày đường bộ nữa là thể đến Kinh thành. Song Nguyên trấn gần Kinh thành còn bến tàu, tự nhiên là cực kỳ phồn hoa. Nhà họ Lục một lô lạp xưởng để trấn để bán. Thế là mấy nhà họ Thẩm đến khách điếm nghỉ ngơi một lát, đợi nhà họ Lục đến, đoàn liền lên đường về phía Kinh thành.

 

Hôm đó, Thẩm Hiểu Văn đang xe ngựa mơ màng buồn ngủ, liền thấy Tiểu Tráng reo lên: “Oa! Thịnh ca, Kinh thành đến , đường phố thật náo nhiệt!”

 

Kinh thành đến ? Thẩm Hiểu Văn lập tức tỉnh táo , thấy Hưng Thịnh và Tiểu Tráng đang vén một bên rèm cửa sổ ngoài, nàng bèn vén rèm cửa sổ bên lên xem. Chỉ thấy bên ngoài ồn ào, náo nhiệt vô cùng, hai bên đường bày nhiều quán hàng, quả nhiên đến Kinh thành .

 

Trước cửa một khách điếm, xe ngựa của nhà họ Lục dừng . Chưởng sự nhà họ Lục liền đến với Thẩm Trung: “Thẩm lão bản, gia đình ngài cứ nghỉ tại Tứ Phương Khách Điếm ! Chúng bán lạp xưởng đây, khi bán xong về sẽ thông báo cho ngài cùng trở về.”

 

“Chưởng sự, vất vả cho các ngươi , các ngươi mau việc ! Chúng sẽ đợi các ngươi ở đây.” Thẩm Trung .

 

Đoàn xe của nhà họ Lục liền rời . Mấy Thẩm Hiểu Văn xuống xe bước khách điếm. Thẩm Trung thuê bốn phòng thượng hạng. Sau khi bôn ba lâu như , Thẩm Hiểu Văn khó chịu lắm . Bữa tối nàng ăn qua loa một chút, liền gọi tiểu nhị đưa nước nóng về phòng tắm rửa nghỉ ngơi.

 

Ngày thứ hai, Thẩm Hiểu Văn dẫn mấy đến tửu lầu lớn nhất Kinh thành, gọi vài món đặc sắc của quán ăn.

 

“Món còn ngon bằng Hiểu Văn tỷ nấu, tửu lầu ở Kinh thành cũng chỉ thôi.” Tiểu Tráng chê bai .

 

“Tiểu Tráng, đừng năng lung tung, để khác thấy thì .” Thẩm Trung huấn thị.

 

Thẩm Hiểu Văn cũng cảm thấy món ăn chỉ ở mức bình thường, còn ngon bằng Duyệt Lai Tửu Lâu. Tuy nhiên, Kinh thành tấc đất tấc vàng, tửu lầu ở địa thế , trang hoàng lộng lẫy, lão bản chắc chắn là quyền thế. Ra ngoài nhất là đừng năng lung tung kẻo dễ dàng đắc tội với , thế nên nàng : “Tiểu Tráng, cha đúng, con hiện tại cũng là Đồng sinh , nếu con thi đậu công danh, bước quan trường, nhất định cẩn trọng lời việc , nếu sẽ đắc tội với .”

 

“Cha, Hiểu Văn tỷ, Tiểu Tráng , sẽ chú ý.” Tiểu Tráng tủi . Thẩm Hiểu Văn nghĩ Tiểu Tráng vẫn còn quá trẻ non , cần rèn luyện thêm.

 

 

Loading...