Nông Nữ Xuyên Không Bận Rộn Làm Giàu - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-12-02 22:00:04
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cạnh Tranh Hoàng Thương.

 

Thẩm Hiểu Văn thấy cạnh tranh Hoàng thương, trong lòng khẽ động. Nàng ngờ đầu tiên đến kinh thành đúng dịp gặp sự kiện long trọng , cơ hội hiếm nên nhất định đến xem trò vui, bèn hỏi: “Tưởng công tử, cuộc cạnh tranh Hoàng thương tổ chức ở , chúng thể xem ?”

 

“Thẩm cô nương, cuộc cạnh tranh tổ chức ở Thiên Bảo Các, nhưng chỉ những gia đình nhận thiệp mời của Nội Vụ Phủ để cạnh tranh Hoàng thương mới thể .” Tưởng công t.ử đáp.

 

“Vậy thật đáng tiếc!” Thẩm Hiểu Văn tỏ vẻ tiếc nuối. Nghĩ cũng , cuộc cạnh tranh của hoàng gia thể tùy tiện cho ngoài xem.

 

“Nếu Thẩm cô nương , ngược thể giả trang thành nha của gia đình mà theo .” Thấy vẻ mặt thất vọng của Thẩm Hiểu Văn, Tưởng T.ử Du buột miệng .

 

Thẩm Hiểu Văn vui mừng khôn xiết, hớn hở : “Thật ? Vậy đa tạ Tưởng công tử!”

 

Nhìn thấy nụ rạng rỡ của nữ tử, Tưởng T.ử Du chỉ cảm thấy ngây ngất. Sau đó, cùng Thẩm Hiểu Văn hẹn mai sớm sẽ tới khách điếm đón nàng cáo từ rời .

 

Sáng sớm hôm , Tưởng T.ử Du cưỡi một cỗ xe ngựa phồn hoa phú lệ đến đón Thẩm Hiểu Văn đúng hẹn, đồng thời đưa cho nàng một bộ xiêm y nha của phủ .

 

Thay y phục xong ở khách điếm, Thẩm Hiểu Văn liền lên xe ngựa. Ngồi yên, nàng khỏi đ.á.n.h giá cỗ xe. Đây quả hổ là gia đình Hoàng thương, chỉ thấy bốn phía xe bọc bằng tơ lụa, cửa sổ che bằng một màn sa mỏng màu xanh nhạt, còn cả nệm mềm mại. Cả cỗ xe thoải mái vô cùng hoa lệ. Thẩm Hiểu Văn nghĩ bụng về nhà cũng một chiếc xe ngựa thoải mái như . Chờ định, đ.á.n.h xe liền thúc ngựa thẳng tiến đến Thiên Bảo Các.

 

Thiên Bảo Các xa lắm, xe ngựa nhanh chóng đến cửa. Hai xuống xe, tiểu thư đồng Thị Thư của Tưởng T.ử Du đợi sẵn ở cửa. Thấy Tưởng T.ử Du, Thị Thư nghênh đón : “Công tử, Lão gia . Người dặn cầm thiệp đợi công tử, cuộc cạnh tranh sắp bắt đầu , chúng mau thôi!”

 

Tưởng T.ử Du gật đầu, bảo Thẩm Hiểu Văn nhanh chóng theo . Thị Thư đưa thiệp cho quan binh gác cổng kiểm tra, mấy cho phép . Đi qua sân viện hành lang đến đại sảnh, chỉ thấy giữa đại sảnh đặt một đài trưng bày, xung quanh đông nghịt một góc đầy những gia đình cạnh tranh Hoàng thương.

 

Tưởng T.ử Du tìm một vòng mới thấy Tưởng lão gia, liền tới chỗ trống bên cạnh ông. Tưởng lão gia thấy Tưởng T.ử Du đến muộn bèn hỏi: “T.ử Du, sáng sớm thấy bóng dáng , giờ gần bắt đầu mới tới?”

 

“Cha, con đến tiệm sách mua chút đồ, nên chậm trễ ạ.” Tưởng T.ử Du tùy ý .

 

Lúc , một nam t.ử mặc lăng la gấm vóc chỗ trống bên , phía theo mấy quản sự và hạ nhân, tay cầm mấy chiếc hộp nhỏ.

 

Tưởng lão gia thấy nam t.ử liền chẳng màng hỏi han Tưởng T.ử Du nữa, mà buông lời châm chọc: “Ta còn tưởng là ai chứ! Không là Thượng lão gia đây ! Ngươi xem, năm nào cũng tới góp mặt cùng nhà tham gia tuyển chọn, hà cớ gì ?”

 

“Hừ! Họ Tưởng , ngươi đừng đắc ý, năm nay hươu c.h.ế.t về tay ai còn !” Thượng lão gia hậm hực .

 

“Sao, năm nay Thượng gia gì khác biệt ? , chẳng Nữ nhi ngươi mấy năm gả phủ Bạch đại tướng quân , nhưng ích gì , một vị tướng quân như y quản việc của Nội Vụ Phủ. Nghe ngươi còn dâng ba mươi vạn lượng bạc cho nhà , ngươi xem như mất cả thê t.ử lẫn quân !” Tưởng lão gia hả hê .

 

Thượng lão gia tức đến tái mặt. Ông vốn nghĩ gả Nữ nhi cửa cao môn thể giúp đỡ Nương gia, nhưng ngờ nhà họ Bạch nhận bạc chẳng coi trọng gia đình ông . Bây giờ Nữ nhi ông ngay cả bản cũng đang gặp khó khăn, chi đến việc giúp đỡ Nương gia, đúng là phí công vô ích!

 

Thẩm Hiểu Văn đến ba mươi vạn lượng bạc, nhớ lúc Duyên Châu thiên tai, hình như một vị Bạch đại tướng quân cũng quyên góp ba mươi vạn lượng bạc. Chẳng lẽ trùng hợp như , chính là vị Bạch đại tướng quân mà Thượng lão gia gả Nữ nhi kèm theo khoản tiền lớn ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-xuyen-khong-ban-ron-lam-giau/chuong-100.html.]

 

Rất nhanh, quản sự của Nội Vụ Phủ bên đài trưng bày, cất giọng sang sảng : “Chư vị, cuộc cạnh tranh sắp bắt đầu, xin hãy giữ yên lặng.” Mọi sắp bắt đầu, đều còn lời qua tiếng nữa, khí trong đại sảnh lập tức trở nên tĩnh lặng.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Quản sự Nội Vụ Phủ thấy hợp tác, hài lòng, bèn : “Mặt hàng cạnh tranh đầu tiên là . Mời các thương nhân lên trưng bày sản phẩm của nhà . Ở đây lò nhỏ để đun nước pha . Lát nữa sẽ mấy vị đại nhân tới nếm thử và phân định thắng bại.”

 

Sau đó, hơn mười thương nhân đều dẫn theo hạ nhân bước lên, lấy nhà đun nước pha . Vì nhiều chủng loại, nên tiến cống sẽ chọn vài nhà xuất sắc, cuối cùng thể sẽ vài gia đình trở thành Hoàng thương .

 

Chất lượng nước khác thì hương vị cũng sẽ khác , nên họ còn thể tự mang nước riêng. Vừa đun pha một lúc, trong phòng tràn ngập hương thơm của . Sau đó các quan viên lượt nếm thử của từng nhà, cuối cùng chọn ba thương nhân .

 

Tiếp theo là cạnh tranh lăng la gấm vóc. Quả hổ là vật phẩm tiến cống, các thương nhân trải từng tấm vải . Mỗi tấm đều kiểu dáng mới lạ và mắt, nếu thể Thẩm Hiểu Văn cũng mua vài tấm về. Rất nhanh, các quan viên so sánh vải vóc của từng nhà chọn một nhà Hoàng thương.

 

Sau đó là các loại d.ư.ợ.c liệu và bổ phẩm, các quan viên của Thái Y Viện tranh luận sôi nổi, chọn lựa mãi. Thẩm Hiểu Văn hiểu về d.ư.ợ.c liệu, chờ đợi đến mức cả buồn ngủ.

 

Cuối cùng cũng đến lượt các mặt hàng của nhà họ Tưởng và nhà họ Thượng là đường, giấm, xì dầu, gạo và rượu. Nhà họ Tưởng và nhà họ Thượng đều sai hạ nhân mang sản phẩm chuẩn để quan viên đ.á.n.h giá.

 

“Đường cát trắng của nhà họ Tưởng mịn và trắng hơn, Tưởng gia thắng một ván!” Một quan viên so sánh xong . Tưởng lão gia xong đắc ý liếc Thượng lão gia.

 

Thẩm Hiểu Văn đường cát trắng rõ ràng còn thô và vàng của nhà họ Tưởng mà cũng thể thắng, nàng chợt nghĩ đến đường cát trắng ở kiếp , nếu nàng thì chẳng thể vượt qua cả Hoàng thương .

 

“Xì dầu của nhà họ Thượng hơn một bậc, Thượng gia thắng một ván!” Lúc , một quan viên khác . Thượng lão gia kích động nhướng mày với Tưởng lão gia.

 

“Giấm của nhà họ Tưởng thơm và đậm đà hơn, Tưởng gia thắng một ván.” Một quan viên .

 

“Gạo của nhà họ Thượng thơm và ngon ngọt hơn, Thượng gia thắng một ván.” Một quan viên khi ăn cơm nấu xong .

 

Tưởng lão gia chút bất ngờ, ngờ năm nay nhà họ Thượng thực sự chuẩn kỹ lưỡng, ngang bằng với nhà . Tuy nhiên, rượu năm nay nhà ủ ngon hơn hẳn những năm , nhà họ Thượng gì cũng chỉ là phí công vô ích.

 

Cuối cùng là tỉ thí loại rượu tự ủ. Sau khi quan viên nếm thử, hai nhà đều căng thẳng chờ đợi tuyên bố.

 

“Rượu của nhà họ Tưởng thơm lừng bốn phía, thấm tận tâm can, Tưởng gia cuối cùng giành tư cách Hoàng thương.” Quan viên lớn tiếng hô. Nhà họ Thượng ngoài dự đoán, vẫn thua.

 

Tưởng lão gia nhạo: “Thượng lão gia, xin nhé! Lại để ngươi mất công chạy tới một chuyến .”

 

Thượng lão gia để ý đến lời khiêu khích của Tưởng lão gia, hậm hực bỏ .

 

Thượng lão gia lúc chỉ cảm thấy nản lòng thoái chí. Nhà họ Tưởng Hoàng thương liên tục tám năm , nhà họ Thượng khó khăn lắm mới cải tiến xì dầu nhiều, tốn bao tâm huyết chọn loại gạo ngon nhất, ngờ vẫn nhà họ Tưởng thắng. Có lẽ gia đình ông mệnh Hoàng thương.

 

 

Loading...