Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - 6

Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:43:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Noãn thử vận dụng luồng năng lượng màu tím để quét thể một , nhưng nó rõ ràng đang trong trạng thái cạn kiệt, thể dùng thêm nữa. Đành chờ nó tự khôi phục.

Nàng thầm suy nghĩ:

Năng lượng ngoài việc trị bệnh, cải thiện thể… còn tác dụng nào khác ?

Nếu nó chữa lành cho , còn động vật thì ? Thực vật thì thế nào? Có thể thúc sinh trưởng? Có thể cứu chữa thương tích?

Ôn Noãn quyết định khi thể lên sẽ thử nghiệm từng chút một. Dù lúc nàng cũng cần một loại “chiêu bài” để kiếm tiền.

“Tam tỷ, nước đến đây!”

Ôn Nhiên ôm một chén nước .

Cô bé đặt chén xuống mép giường, còn định đỡ Ôn Noãn dậy.

Ôn Noãn tự lên.

Ôn Nhiên ngẩn , cả gương mặt sáng bừng:

“Tam tỷ, tỷ… tự ?!”

“Ừm. Tỷ thấy đỡ hơn nhiều .”

Trước nguyên chủ yếu đến mức dậy cũng run rẩy, mà giờ nàng thể tự .

“Thật quá! Muội cho bà nội!”

Ôn Nhiên lao ngoài như một cơn gió nhỏ.

Ôn Noãn cầm lấy chiếc chén miệng lớn bằng đất thô ráp, khác xa với chén sứ tinh xảo nàng dùng khi còn ở hiện đại. nàng hề ghét bỏ, chỉ cúi đầu uống một cạn sạch.

Vương thị hớt hải chạy :

“Noãn nhi, cháu tự dậy ?”

“Cháu đỡ hơn nhiều ạ.”

“Được, quá! Bà sắc t.h.u.ố.c cho cháu, lát nữa uống thêm chén nữa chắc chắn càng khỏe!”

Gương mặt Vương thị rạng rỡ che giấu nổi.

Ôn Noãn gật đầu. “Dạ.”

Vương thị dặn vài câu vội vàng ngoài.

Ôn Noãn giường, đầu óc dần chuyển sang chuyện khác — con đường tương lai.

Nàng nhanh chóng nghĩ cách kiếm bạc. Có tiền mới ăn no mặc ấm, tiền mới xây nổi căn nhà mới để mùa đông c.h.ế.t rét. Và quan trọng nhất — để đến ngày , Chu thị gọi nàng một tiếng tổ tông như lớn tiếng thách thức.

Ở hiện đại, nàng và đại ca là hai duy nhất chọn thừa kế của ba gia tộc lớn. Từ nhỏ nhồi nhét đủ loại kiến thức, tài nghệ, mưu lược… nên việc kiếm tiền ở thời cổ đại — với nàng mà chuyện khó.

Nghĩ đến đó, lòng nàng chùng xuống.

Vài năm , một vụ rơi máy bay cướp bộ của nàng: cha , ông bà ngoại, cả nhà bên ngoại… chỉ còn nàng và đại ca sống sót, hai chống đỡ vận mệnh của ba gia tộc.

Giờ nàng c.h.ế.t…

Đại ca nhất định đau lòng đến c.h.ế.t lặng.

May mắn là đại ca kết hôn, tình cảm với chị dâu hòa thuận, còn một cặp long phượng thông minh đáng yêu, mới lon ton.

Gia tộc vẫn sẽ chống đỡ.

Còn nàng… nàng sẽ sống thật ở thế giới .

Đôi mắt Ôn Noãn ươn ướt.

nàng nghĩ đến một điều kỳ lạ — bà nội nguyên chủ trùng tên với bà nội của nàng.

Cha nguyên chủ cũng trùng tên với cha nàng, chỉ khác khuôn mặt.

Sự trùng hợp … quá giống một sự sắp đặt.

Nói chừng… ông trời thương , cho một thế giới khác để gặp cha … dù là với gương mặt khác.

Nghĩ đến đây, trái tim Ôn Noãn ấm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/6.html.]

Nàng dưỡng cho . Phải giàu thật nhanh.

Ý nghĩ kiếm tiền xoay vòng trong đầu một lát, mí mắt nàng dần trĩu nặng.

Ôn Noãn tính toán kế sinh nhai… chìm giấc ngủ.

Khi Ôn Noãn tỉnh dậy nữa, trời xẩm tối. Những thứ thể dọn trong phòng chất củi đều chuyển . Cái giường ván gỗ của nàng cũng tháo rời, tủ cùng bàn nguyên bản còn, căn phòng trở nên trống trải đến lạnh ngắt.

Ôn Nhiên thấy tỷ tỷ mở mắt liền ôm chén t.h.u.ố.c đang hâm nóng bếp lò chạy :

"Tam tỷ, uống t.h.u.ố.c ."

Ôn Noãn nhận lấy, nhấp một ngụm. Vừa chạm đầu lưỡi nàng nhận từng vị t.h.u.ố.c bên trong, phương t.h.u.ố.c tuy đúng bệnh nhưng hiệu quả cao. Nàng ngửa cổ uống hết một .

"Tam tỷ, chúng chuẩn chuyển nhà ."

Ôn Nhiên căn phòng trống rỗng, giọng nhỏ , mang theo chút nỡ.

Sau … đến phòng chất củi cũng còn ở nữa.

Ôn Noãn ánh mắt uất ức của cô bé, dịu dàng :

"Về Tam tỷ sẽ cho ở căn phòng lớn. Nhà ngói gạch xanh, đông ấm hè mát."

Ôn Nhiên xong lập tức nở nụ :

"Vậy lớn bằng thượng phòng nhé!"

Ôn Noãn chỉ , .

Thượng phòng ư? Phòng của nàng … nhất định hơn cả thượng phòng.

“Noãn nhi uống t.h.u.ố.c ? Để bà mặc quần áo cho cháu.”

Vương thị bước , cần hỏi ý, lập tức dùng chiếc chăn bông cũ nát bọc nàng . Đầu nàng cũng quấn kín khăn vải, chỉ chừa đôi mắt lộ .

Ngay đó, Ôn Gia Thụy phòng. Ông cúi xuống bế Ôn Noãn lên, đặt nhẹ lên chiếc xe đẩy ngoài sân. Rồi ông tháo rời mấy tấm ván giường của Ôn Noãn, buộc gọn lên xe.

"Noãn nhi, Nhiên nhi, thôi. Chúng về nhà mới."

"Vâng ạ!"

Ôn Nhiên reo lên đầy hào hứng.

"Mẹ, cũng lên xe . Con đẩy qua đó."

"Không cần, ."

Vương thị phẩy tay, bước nhanh về phía , chút vội vã, đầu .

Ôn Gia Thụy bắt đầu đẩy xe. Khi rẽ sang con đường nhỏ cuối thôn, Ôn Noãn thấy bóng lưng Vương thị khẽ đưa tay lên lau mắt.

Tim nàng chợt thắt —nặng trĩu như đè bởi một tảng đá.

Nàng đầu về phía căn thượng phòng xây từ của hồi môn của Vương thị—mái ngói xanh, tường vôi trắng—ngay cả ruộng đất cũng bán hết để nuôi cả nhà Chu thị.

Vương thị thể đau lòng?

Sau … nàng nhất định sẽ để bà sống trong một căn nhà lớn hơn cả căn .

Cửa thượng phòng đóng chặt—Chu thị sợ nàng xui xẻo nên thèm tiễn, cũng chẳng ai bước họ .

Tốt thôi.

Sau … đừng liên quan gì đến nữa.

Ôn Noãn nghĩ thầm.

Lều tranh ở cuối thôn, bộ tầm nửa canh giờ là tới nơi.

lúc , nó thành một căn nhà tre đơn sơ nhưng chắc chắn. Ôn Gia Thụy dẫn mấy trong thôn sửa sang suốt buổi chiều.

Tường ghép bằng những trúc xanh mới chặt, mái lợp cỏ tranh vàng nhạt, nền nhà trải cỏ phủ lớp đất đỏ đầm chặt. Mùi trúc tươi xen lẫn đất mới—thanh tanh, nhưng sạch sẽ.

Vì thời gian gấp rút, gian lều cũ chỉ kịp dựng thành một căn phòng lớn duy nhất.

Bên ngoài sân, mấy đàn ông trạc tuổi Ôn Gia Thụy cùng hai nam hài đang cắm những trúc xuống đất để hàng rào.

Loading...