Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - 5

Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:40:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Nhiên cha dặn chăm sóc Tam tỷ thì vui đến sáng cả mắt. Cô bé gật đầu liên tục, giọng trẻ con mềm mềm:

“Dạ ạ!”

Vương thị cũng định theo để xem xét “nhà mới”, nhưng nghĩ đến Noãn Nhi đang yếu ớt giường, tim bà thắt . Lỡ … lỡ Noãn Nhi nghĩ quẩn? Hay đây chỉ là hồi quang phản chiếu lúc lìa đời? Một Nhiên nhi trông xuể?

A phi phi phi—

Nghĩ cái gì kỳ cục !

Noãn Nhi mới mười một tuổi, hồi quang phản chiếu cái gì!

Con bé nhất định sẽ khổ tận cam lai!

Vương thị lập tức :

“Vậy sắc thuốc. Các con dọn dẹp .”

Ba thương lượng xong thì lập tức chuẩn “nhà mới”.

Vương thị sờ lên trán Ôn Noãn. Thấy nóng, bà mới yên tâm đôi chút.

“Noãn Nhi, cháu ngủ một lát . Có chỗ nào khó chịu thì với bà nội, ? Bà sắc thuốc, uống sẽ dễ chịu hơn.”

Ôn Noãn mệt đến mức mí mắt nặng tựa đá, chỉ gật nhẹ:

“Vâng ạ.”

Vương thị căn dặn Ôn Nhiên:

“Nhiên nhi, trông kỹ Noãn Nhi cho bà.”

“Vâng ạ!”

Ôn Nhiên lập tức ngay ngắn bên mép giường, mở to mắt Tam tỷ như sợ chậm một giây sẽ lạc mất .

Ôn Noãn: “…”

Con bé chăm chú đến mức mắt khô ?

Ôn Noãn hiểu rõ — đây là vì Nhiên nhi sợ nàng tự sát.

Một đứa bé bảy tuổi, nỗi sợ đó đè lên vai… đủ khiến nghẹn lòng.

Nghĩ đến nguyên nhân cái c.h.ế.t của nguyên chủ, Ôn Noãn hít sâu dịu dàng:

“Nhiên nhi, Tam tỷ mệt, ngủ một chút. Muội cũng ngủ một lát .”

“Muội mệt!”

Cô bé lắc đầu lia lịa.

Lỡ ngủ , Tam tỷ ngủ… nhảy sông thì ?

Có đ.á.n.h c.h.ế.t cũng ngủ!

Ôn Noãn: “…”

Tiểu cô nương … suy nghĩ hết mặt.

Cô khẽ nhắm mắt , nghỉ ngơi sắp xếp ký ức của nguyên chủ — để thể sống tiếp ở thế giới cổ đại khắc nghiệt lộ.

Nguyên chủ khi lên trấn khám bệnh gặp hôn phu đính ước từ nhỏ — Chúc Trấn Hiên.

Ai dè gặp, mắng nàng là kẻ điên, chổi, tai tinh… còn nàng sẽ kéo cả nhà xuống đáy vực, nam thì nô, nữ tì. Hắn sẽ bao giờ cưới nàng, tránh cho nàng mang xui rủi đến cửa nhà .

Những lời đó kích động nguyên chủ.

Vì nàng mà, đại tỷ trở thành con dâu nuôi từ bé, nhị tỷ vì trả 20 văn tiền t.h.u.ố.c mà rửa bát ở tửu lâu một năm, hai ca ca thể học chữ, ép theo cha lên trấn thuê.

Mẹ và bà nội giặt giũ thuê cho nhà địa chủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/5.html.]

Hai đứa nhỏ Ôn Nhiên, Ôn Lạc thì lên núi nhặt củi bán.

Trong mười năm, gia đình bán sạch từ nhà ngói xanh, ruộng đất đến cửa tiệm.

Họ sống chen chúc trong phòng chứa củi, nghèo hôi hám.

Chỉ nguyên chủ yếu ớt ăn chút cháo để cầm cự.

Còn cả nhà, từ lớn đến hai đứa nhỏ, đều uống cháo loãng như nước lã.

Trước khi Ôn Noãn chào đời, Vương thị từng cửa tiệm của hồi môn. Nhờ đó, hai ca ca học nửa năm, cả nhà ăn no mặc ấm, ngày tháng yên . từ khi nàng xuất hiện, bệnh tật cứ hai ba ngày tái phát một , tiền bạc đội nón , cửa tiệm cuối cùng cũng chẳng giữ nổi.

Nguyên chủ vốn luôn mang cảm giác áy náy, nay còn kích động bởi lời gièm pha—cuối cùng chịu nổi, cầu xin cha hủy bỏ hôn sự, liên lụy khác.

Kết cục, khi từ hôn, nhân lúc trong nhà ai để ý, nàng nhảy xuống sông tự sát.

May mắn cứu kịp thời.

cú sốc khiến thể vốn yếu sẵn càng suy kiệt đến cực hạn, gần như đoạt mạng. Chính vì chuyện nàng— trùng tên trùng họ từ hiện đại—xuyên đến đây.

Còn nàng ở thế giới cũ…

Cửa tiệm cháy. Sau khi cứu trai và hai đứa nhỏ ngoài, nàng liều lao để kéo một ông lão trong tiệm đồ cổ .

Không trong tiệm rơi xuống thứ gì, một tiếng nổ lớn đột ngột vang lên. Nàng đè ông lão xuống đất để chắn lấy mảnh vỡ cho ông, còn chính thì ngọn lửa nuốt trọn trong khoảnh khắc.

Ngay khi mất ý thức, nàng mơ hồ thấy trong pho tượng Phật cổ một tia sáng màu tím vọt , xuyên thẳng cơ thể .

Và khi mở mắt… nàng trong thể , mang theo ký ức của nguyên chủ.

Ôn Noãn khép mắt, sắp xếp mạch suy nghĩ. Nàng kết luận: chính luồng sáng tím đưa nàng xuyên đến đây. Còn thể cũ thiêu rụi, thể về. Từ nay, ba gia tộc lớn chỉ còn trai.

Nghĩ đến đây, nàng còn kịp buồn thì lòng bàn tay bỗng nóng rực. Cơn đau nàng mở choàng mắt, cúi xuống —và thấy giữa lòng bàn tay hiện lên một đám mây màu tím.

Ôn Noãn: “???”

Ôn Nhiên thấy tỷ tỷ đột ngột mở mắt, tưởng nàng khó chịu nên căng thẳng hẳn:

"Tam tỷ, tỷ khó chịu chỗ nào ?"

Ôn Noãn giật , vội nắm chặt bàn tay giấu ánh tím:

"Không . Tỷ chỉ khát nước thôi, Nhiên nhi rót cho tỷ chén nước nhé?"

Chuyện lòng bàn tay xuất hiện đám mây tím—tuyệt đối thể để đứa bé lo sợ.

"Muội ngay!"

Ôn Nhiên lập tức bật dậy chạy ngoài.

Ngay khi cửa khép , Ôn Noãn mở bàn tay .

Đám mây tím mờ ảo bắt đầu tản , chạy dọc từ lòng bàn tay lên cánh tay, lan khắp cơ thể. Mỗi nơi nó qua đều nóng lên dịu dàng, như dòng suối ấm bao lấy từng tấc da thịt.

Chỉ trong chốc lát, đám mây tím tan biến. Cơ thể nàng thì nhẹ nhõm hẳn—đầu còn choáng, thở cũng vững hơn.

Chẳng lẽ đám mây tím thể chữa bệnh?

Ôn Noãn vốn thừa kế y thuật từ ông nội ở hiện đại. Nàng lập tức tự bắt mạch—quả nhiên mạch tượng vững hơn, khí huyết lưu thông hơn.

Một niềm vui mừng lặng lẽ trào lên.

Nếu đám mây tím , nàng sẽ sớm xuống giường!

Nàng vốn chỉ dựa y thuật của thì vẫn thể điều trị thể , nhưng cái khó là t.h.u.ố.c Đông y vô cùng tốn bạc. Trong nhà nghèo đến mức nồi còn chắc đầy cơm— dùng t.h.u.ố.c mà vẫn khỏe thì càng .

Không cần hồi phục , chỉ cần đủ để dậy, tự , nàng thể nghĩ cách kiếm tiền nuôi cả nhà.

Nàng cúi xuống lòng bàn tay. Đám mây tím lúc nhạt nhiều, chỉ còn một vệt tím lơ lửng như sương mỏng, yếu ớt đến mức dường như chỉ cần một làn gió nhẹ thổi qua là tan biến.

 

Loading...