Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 471: Lưới Trời Lồng Lộng
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:18:16
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Bổn hoàng t.ử hiểu thì liên quan gì đến Từ đại nhân? Từ đại nhân đây là uy h.i.ế.p bổn hoàng t.ử ?” Thượng Quan Huyền Dật lạnh lùng liếc một cái.
“Hạ quan dám, hạ quan chỉ bày tỏ tấm lòng trung thành của đối với Lục hoàng tử.” Từ Trung Thiên ánh mắt cho lạnh toát cả . Hắn quên mất rằng những đỉnh kim tự tháp như Lục hoàng tử, điều ghét nhất chính là kẻ khác uy hiếp, thường thì chỉ họ uy h.i.ế.p khác mà thôi.
Thượng Quan Huyền Dật gì, chỉ nở một nụ khinh miệt.
Khiến đoán trong lòng đang nghĩ gì.
Hắn cần lòng trung thành của một tên đại tham quan, đó là giúp , mà là hại .
Trong lòng Từ Trung Thiên đ.á.n.h trống liên hồi.
Lúc Tri phủ đại nhân và Vân Châu Thứ sử bước .
Hai cung kính hành lễ với Thượng Quan Huyền Dật.
Từ Trung Thiên hành lễ với hai bọn họ, trong lòng xác định hai đến vì Lục hoàng tử. Chẳng thấy hai họ thấy Lục hoàng t.ử ở đây mà chút ngạc nhiên nào , động tác hành lễ trôi chảy vô cùng!
Thượng Quan Huyền Dật Từ Trung Thiên: “Từ đại nhân, của ngươi lâu thế? Không vì thấy ngọc Đế Vương Lục nên chịu thả đấy chứ!”
“Lục hoàng t.ử đùa. Người ! C.h.ế.t hết , còn mời tới!”
Ngô Bất Phàm vội vàng đẩy Triệu Dũng đang trói gô , đó sợ quá chạy biến mất!
Đại nhân hôm nay hung dữ quá, đến tiểu yêu quý nhất cũng đánh, nhất nên gần!
Từ Trung Thiên thấy Triệu Dũng trói gô, tức đến mức mí mắt giật liên hồi!
Tên Ngô Bất Phàm chắc chắn chê tội đủ nặng, chuyên môn tới bồi thêm nhát dao.
Hắn vội vàng chạy tới cởi trói cho Triệu Dũng.
“Từ đại nhân, đây là sự hiểu lầm mà ngươi ? Ngươi coi là kẻ ngốc để trêu đùa ?” Thượng Quan Huyền Dật bằng ánh mắt như c.h.ế.t!
Từ Trung Thiên "bịch" một tiếng quỳ xuống: “Lục hoàng tử……”
Thượng Quan Huyền Dật giơ tay ngăn tiếp: “Từ đại nhân, ngươi thấy điều gì từ ngươi ?”
Từ Trung Thiên lắc đầu.
“Bổn hoàng t.ử thấy ở ngươi bốn chữ: Uổng sách thánh hiền!”
Uổng sách thánh hiền? Sắc mặt Từ Trung Thiên trắng bệch, ngã xuống đất. Rốt cuộc bắt đầu đổi từ khi nào?
Hắn nhớ lời thề son sắt hùng hồn tại Quỳnh Lâm Yến năm xưa! Cái con một lòng việc vì dân, một bản ngã chân thật.
Con đó ? Sao tìm thấy nữa?
Sao từ kẻ mưu cầu phúc lợi cho bá tánh biến thành kẻ trục lợi xác bá tánh?
Dường như từ khi nữ t.ử yếu đuối đáng thương xuất hiện bên cạnh, bắt đầu đổi.
Hắn từ một Thanh Thiên đại lão gia hai bàn tay trắng biến thành một Huyện thái gia bạc triệu quấn quanh eo!
Quan chức của tuy lớn, nhưng nhờ quan hệ với Địch Chí Viễn, Huyện lệnh ở cái huyện trù phú nhất !
thỏa mãn với chức quan nhỏ bé , một chức quan thể việc thực tế nhất cho dân!
Hắn cảm thấy cái chức quan tép riu khiến dám ngẩng đầu các đại nhân khác! Hắn tự cao tài cao bát đẩu, tự nhiên cam lòng chịu cảnh trướng khác!
Cho nên khi tin Vân Châu Tri phủ sẽ triệu về đế đô nhậm chức, nghĩ vị trí Tri phủ chắc chắn sẽ trống, tìm ân nhân vận động một chút, vị trí thể sẽ rơi tay ……
Quả nhiên lòng tham của con là vô tận!
Cho nên nhân tâm đủ rắn nuốt voi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-471-luoi-troi-long-long.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Từ Trung Thiên quỳ rạp xuống, dập đầu Lục hoàng tử: “Hạ quan tội, hạ quan nguyện nhận tội!”
Thượng Quan Huyền Dật thèm liếc thêm cái nào, với Tri phủ đại nhân: “Điều tra triệt để! Vụ án bất kể liên quan đến ai, cũng dung túng! Khi định tội dạo phố thị chúng để xoa dịu sự phẫn nộ của dân chúng!”
“Hạ quan tuân mệnh!”
Sau đó với Vân Châu Thứ sử: “Lý đại nhân hiệp trợ Tri phủ đại nhân.”
“Hạ quan tuân mệnh!”
Việc còn giao cho bọn họ xử lý là .
Vụ án tham ô của Từ Trung Thiên liên quan cực rộng, thậm chí dính dáng đến cả nhà đẻ của Hoàng hậu.
Hoàng thượng nổi trận lôi đình, vụ án giao cho Hình Bộ và Đại Lý Tự điều tra.
Sau đó sự việc ầm ĩ chấn động, bá quan văn võ thậm chí còn yêu cầu phế Hậu.
Đương nhiên đó là chuyện về .
Thượng Quan Huyền Dật dẫn theo Hiểu Nhi, phía là Triệu Dũng mặt mày nhem nhuốc rời .
Hiểu Nhi định lên xe ngựa thì Thẩm Bảo Nhi chạy .
“Hiểu Nhi, chuyện với ngươi.” Thẩm Bảo Nhi kéo tay áo Hiểu Nhi, trong mắt tràn đầy vẻ cầu xin.
Hiểu Nhi Thẩm Bảo Nhi, hiện tại nàng trong vẻ nhu nhược mang chút mị thái, bộ dáng động lòng .
Nàng thu hồi ánh mắt, lạnh nhạt : “Vị phu nhân xin buông tay, hai !”
“Chúng rõ ràng là chị em ruột, ngươi luôn vô tình như ! Phú quý thì ngay cả m.á.u mủ cũng nhận ?” Thẩm Bảo Nhi tỏ vẻ đầy ủy khuất.
Hiểu Nhi bất nhã đảo mắt một cái: “Buông tay! Chị em ruột thịt của đang ở đế đô! Ngươi là ai hả? Đừng thấy sang bắt quàng họ!”
Thượng Quan Huyền Dật liếc Dương Liễu.
Dương Liễu liền tiến lên kéo Thẩm Bảo Nhi .
“Thẩm Hiểu Nhi, nếu ngươi nhận , cũng hy vọng ngươi thật sự coi như quen ! Đừng lật lọng, lo chuyện bao đồng của một lạ! Đừng cho khác ngươi gặp , phá hoại cuộc sống vất vả lắm mới ! Đừng cho bất kỳ ai ngươi gặp , bao gồm cả cha . Làm thất cho , cũng còn mặt mũi nào gặp họ, tránh để họ đau lòng.” Bị kéo , Thẩm Bảo Nhi vội vàng hết những lời . Đến đoạn , thấy bá tánh ngang qua với ánh mắt kỳ lạ, nàng vội vàng giải thích lấp liếm.
Nàng Thẩm Hiểu Nhi – cái con tiện nhân ích kỷ m.á.u lạnh vô tình sẽ nhận nàng . Nàng chỉ yên tâm, lo lắng Hiểu Nhi trở về đế đô mách lẻo với của Hữu Thừa tướng phủ rằng gặp nàng ở đây! Như nàng sẽ vạn kiếp bất phục! Những ngày tháng thê t.h.ả.m đó, nàng thật sự dám trải qua nữa!
Cho nên nàng mới chờ ở đây, những lời với Thẩm Hiểu Nhi, mục đích chính là để Hiểu Nhi chính miệng thừa nhận mặt Lục hoàng t.ử rằng quan hệ, quen .
Làm như , thứ nhất thể cho Lục hoàng t.ử thấy sự m.á.u lạnh của Hiểu Nhi. Thứ hai, nếu Hiểu Nhi quen nàng mặt Lục hoàng tử, mà lưng tiết lộ hành tung của nàng , thì sẽ để trong lòng Lục hoàng t.ử ấn tượng về một kẻ lời và việc bất nhất, tâm địa độc ác, đến cả đường tỷ của cũng buông tha!
Thẩm Hiểu Nhi ngốc, nàng hẳn sẽ , để ấn tượng như mặt Lục hoàng tử!
Trong cái thế giới nữ t.ử chỉ thể dựa nam t.ử để sống , ấn tượng của nam t.ử đối với thật sự quá quan trọng.
Hiểu Nhi nở một nụ lạnh! Đây là lo lắng chuyện gặp ả ngoài, sợ Hữu Thừa tướng tìm tới cửa, sợ cha ả leo lên cành cao, sống sung sướng sẽ tìm đến ăn bám chứ gì!
Quả nhiên giống hệt Thẩm Thừa Quang và Lam thị, ích kỷ bạc bẽo!
Nàng trả lời, cúi đầu bước lên xe ngựa.
Thượng Quan Huyền Dật vươn tay đỡ nàng lên.
“Thẩm Hiểu Nhi, chúng đấy nhé, ngươi đừng đem chuyện của ngoài đấy!”
Ai thèm với ả chứ! Hiểu Nhi để ý đến nàng , trực tiếp trong xe.
Chuyện của ả, nàng một chữ cũng chẳng nhắc! Hơn nữa Từ Trung Thiên sắp đổ đài , da còn thì lông bám ?
Loại như Thẩm Bảo Nhi, cần ai tay, tự nàng cũng sẽ tìm đường c.h.ế.t thôi!