Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 466: Mưa Kim Châm

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:18:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Gia Cát Mỹ Ngọc thấy Hiểu Nhi quất roi tới, rõ ràng tránh , roi vẫn trúng ?! Trừ khi giữa đường nó đổi hướng.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Rõ ràng công phu của ả thâm hậu bằng , tốc độ nhanh như !

 

Hiểu Nhi để ý đến vẻ mặt khó tin của nàng , tiếp tục vung roi. Loại đ.á.n.h cho đến khi mở miệng nhận thua thì mới sợ.

 

Thân thủ của Gia Cát Mỹ Ngọc quả thực khá, nàng thuận lợi né roi của Hiểu Nhi và quất trả một roi.

 

Hiểu Nhi phản ứng nhanh, hai ngọn roi quấn chặt .

 

Gia Cát Mỹ Ngọc dùng sức kéo, Hiểu Nhi cảm giác như ai đó giam cầm, thoát , liền lao thẳng về phía Gia Cát Mỹ Ngọc.

 

Sau đó nàng dùng sức vung mạnh, ý đồ hất văng Hiểu Nhi .

 

Đây là minh chứng cho sự chênh lệch thực lực.

 

Mắt thấy sắp hất văng, ngay khi Gia Cát Mỹ Ngọc định thu roi, Hiểu Nhi bất chấp lòng bàn tay đau rát, nắm chặt và xoay chuyển roi trong tay, khiến hai sợi dây quấn chặt , đồng thời dùng sức kéo một cái khiến cách hai gần hơn. Tay trái nàng nhanh chóng rút một cây roi khác, quất thẳng về phía Gia Cát Mỹ Ngọc.

 

Gia Cát Mỹ Ngọc ngờ Hiểu Nhi còn cây roi thứ hai, trúng thêm một roi, da tróc thịt bong!

 

Hiểu Nhi quất xong một roi hề ham chiến, buông lỏng lực đạo tay trái, thu roi về, lộn hai vòng, tách xa khỏi Gia Cát Mỹ Ngọc.

 

Bị quất hai roi, Gia Cát Mỹ Ngọc lúc tức đến nổ phổi.

 

Nàng dồn lực tấn công về phía Hiểu Nhi.

 

Hiểu Nhi thu roi dài , né tránh phóng phi tiêu và ngân châm về phía nàng .

 

Phi tiêu và ngân châm bay tới rợp trời như mưa, khiến Gia Cát Mỹ Ngọc buộc dừng bước, cởi áo choàng , cuốn một vòng, chặn tất cả.

 

Hiểu Nhi cũng mặc kệ, tiếp tục ném, dù nàng cũng nhiều.

 

Gia Cát Mỹ Ngọc quả thực khó lòng phòng ! Cố sức ngăn cản ngân châm bay tới! quá nhiều, rốt cuộc vẫn trúng mấy cây! Trên yêu nữ rốt cuộc bao nhiêu phi tiêu và ngân châm ? Ném mãi mà hết!

 

Cuối cùng nàng chỉ thể chật vật né tránh!

 

Hiểu Nhi trong lòng hí hửng, nội lực thật . Đánh thì chơi một màn mưa ngân châm nội lực hỗ trợ, khác cũng bó tay với , oa ha ha!

 

Chỉ là ném ngân châm đến mỏi cả tay!

 

Gia Cát Cẩn Tuyền thấy thế khóe miệng giật giật, nhịn lên tiếng: “Cô nương xin thủ hạ lưu tình, là xá hồ nháo.”

 

Hiểu Nhi thu tay, châm chọc : “Đánh thắng thì là hả giận, đ.á.n.h thì bảo là hồ nháo. Công tử, lời các là chân lý ? Cái gì cũng là các đúng cả!”

 

Gia Cát Cẩn Tuyền xong đỏ mặt.

 

Người xem náo nhiệt đều ồ lên, : “Đây là bắt nạt kẻ yếu ?”

 

“Rõ ràng là thế, nếu lúc mới bắt đầu đ.á.n.h ngăn cản .”

 

“Không chỉ bắt nạt kẻ yếu mà còn vô cớ gây rối. Vừa ngay nàng , thấy nàng định húc cô nương , vị công t.ử áo tím kéo nên mới đ.â.m Chu viên ngoại! Sau Chu viên ngoại sàm sỡ, liền đổ thừa là do cô nương hại, xem vô lý !”

 

“Chậc chậc, đời đúng là loại nào cũng !”

 

“Rừng lớn thì chim gì chẳng .”

 

“Con mắt của quần chúng quả nhiên sáng như tuyết! Hôm nay đa tạ , nếu thật sự mọc trăm cái miệng cũng cãi !” Hiểu Nhi chân thành cảm ơn những bất bình lên tiếng sự thật.

 

“Ngươi……” Gia Cát Mỹ Ngọc đau đớn khắp những lời lao Hiểu Nhi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-466-mua-kim-cham.html.]

“Thế nào, còn nếm thử mưa ngân châm của ? Ngân châm loại thường , cô xem, đầu nhọn đều màu đen! Ta tẩm độc lên đó đấy! Người phạm , phạm , nếu phạm hung ác, chỉ cần một cây châm là g.i.ế.c c.h.ế.t !” Hiểu Nhi giơ tay lên, trong tay đang cầm một bó lớn ngân châm, một đầu quả nhiên biến thành màu đen.

 

Khóe miệng giật giật, cô nương yêu thích ngân châm đến mức nào !

 

Bó lớn ngân châm , một vạn thì cũng tám ngàn cây!

 

Gia Cát Mỹ Ngọc khựng , nàng gặp loại gì thế ! Không việc gì mang nhiều châm trong thế chi!

 

“Coi như ngươi lợi hại! Chúng cứ chờ xem!”

 

Hiểu Nhi đến bên cạnh Thượng Quan Huyền Dật, khiêu khích: “Biết tàn nhẫn thì đừng trêu chọc !”

 

Gia Cát Mỹ Ngọc hừ lạnh một tiếng, phất tay áo bỏ .

 

Khi Cung Khánh Hoa ngang qua Hiểu Nhi, liếc nàng và bó ngân châm lớn tay, cảm thấy cô nương thật thú vị vô cùng.

 

Hiểu Nhi trừng mắt , giơ giơ bó ngân châm trong tay lên, vẻ mặt đầy đe dọa.

 

Cung Khánh Hoa , nụ nhẹ nhưng rực rỡ như ánh nắng tháng ba, Hiểu Nhi bỗng cảm thấy chút quen thuộc, chắc chắn là do mặt trời quá chói chang hoa mắt chóng mặt!

 

Thượng Quan Huyền Dật sa sầm mặt mày, kéo Hiểu Nhi, lạnh lùng liếc Cung Khánh Hoa một cái, đó bước nhanh rời .

 

Hiểu Nhi vì mải chìm trong suy nghĩ của nên cứ thế để mặc Thượng Quan Huyền Dật kéo về khách điếm.

 

Thượng Quan Huyền Dật kéo thẳng Hiểu Nhi phòng nàng, đó đóng sầm cửa .

 

Cảnh Duệ theo suýt chút nữa kẹp mũi cánh cửa!

 

Hắn sờ sờ mũi , may mà vẫn còn.

 

Nhớ tới bộ dạng thất thần của Hiểu Nhi suốt dọc đường và vẻ mặt như sắp bão của Thượng Quan Huyền Dật, giơ tay định gõ cửa, nhưng nghĩ đến điều gì đó, hạ tay xuống, thất vọng về phòng . Quả nhiên con gái lớn giữ trong nhà, năm , e rằng hai cô em gái đều thành nhà khác mất thôi!

 

Hiểu Nhi trở phòng, vẫn đang suy nghĩ về nụ "tựa như từng quen " .

 

Thượng Quan Huyền Dật thấy , giận đùng đùng xuống.

 

Hiểu Nhi đối diện suy nghĩ miên man, còn đối diện bộ dạng ba hồn bảy vía lên mây của nàng, trong bụng chua loét.

 

Cả hai đều gì.

 

Thượng Quan Huyền Dật như rơi hũ giấm chua đến c.h.ế.t , nhưng quấy rầy sự thất thần của Hiểu Nhi.

 

Hiểu Nhi là bí mật, luôn điều đó. Nàng cho , tự nhiên sẽ buồn, nhưng nguyện ý chờ, chờ đến khi nàng tin tưởng .

 

Cung Khánh Hoa và nha đầu lẽ là hai từng giao thoa, hôm nay đầu gặp mặt, tại nha đầu vì nụ của mà thất thần? Chẳng lẽ liên quan đến bí mật của nàng? Hay là sư của nàng?

 

Thượng Quan Huyền Dật tuyệt đối sẽ thừa nhận, là do lên bằng Cung Khánh Hoa nên mới khiến Hiểu Nhi thất thần.

 

Trong lòng Hiểu Nhi lo lắng thêm một đồng hương xuyên tới. Nhớ tới những chuyện mà " nào đó" kiếp gây , Hiểu Nhi liền thấy đau đầu! Kiếp nàng bám riết đến sợ, kiếp khó khăn lắm mới thanh tịnh, nếu bám lấy…… Phui phui phui, thật là nghĩ nhiều quá! Nếu nọ thực sự cũng xuyên tới, thế giới sẽ thái bình như .

 

Hiện tại thế giới vẫn thái bình, chứng tỏ lo xa ! Chỉ là một nụ tà mị thôi mà, thật là lo bò trắng răng.

 

Lại , tới thì tới! Hắn cũng là ai! Nàng còn sợ chắc!

 

Nghĩ thông suốt, Hiểu Nhi hồn, liền thấy Thượng Quan Huyền Dật mặt đen sì đang chằm chằm: “Thượng Quan đại ca như thế?”

 

“Nghĩ xong ?”

 

“Nghĩ cái gì?” Hiểu Nhi phản ứng kịp.

 

“Cung Khánh Hoa.”

 

 

Loading...