Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 451: Nụ hôn chịu trách nhiệm

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:18:04
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thượng Quan đại ca, uống nước." Cổ họng Hiểu Nhi khô, nàng mở miệng , nhưng phát hiện giọng khàn đặc như vịt đực.

 

Sau đó nàng nhớ mấy tháng mở miệng chuyện, chẳng lẽ... hôi miệng?

 

Nghĩ đến đây nàng dứt khoát ngậm miệng nữa.

 

"Được, ." Tuy giọng Hiểu Nhi thanh thót như xưa nhưng với Thượng Quan Huyền Dật như tiếng trời, phát hiện sự khác thường của nàng, chỉ liên tục gật đầu.

 

"Nha đầu, nàng chỗ nào thoải mái ?"

 

Hiểu Nhi dám mở miệng, chỉ lắc đầu.

 

Mặt Thượng Quan Huyền Dật vẫn còn nóng, nàng thì thở phào nhẹ nhõm. Hắn dám Hiểu Nhi nữa, cũng sợ nàng hỏi gì, "Ta lấy nước!"

 

Nói xong vội vàng dậy ngoài.

 

Trong gian của nàng nước, cần ngoài lấy a! Hiểu Nhi đưa tay định ngăn nhưng thôi, nàng vẫn nên gian giải quyết vấn đề hôi miệng ! Tuy nàng tin chắc nhưng nàng vốn ưa sạch sẽ, mấy tháng đ.á.n.h răng, nghĩ thôi thấy khó chịu!

 

Tuyết ngừng rơi. Thượng Quan Huyền Dật chân núi con sông nhỏ, nhanh chóng xuống núi, đến bờ sông. May mắn sông chỉ đóng một lớp băng mỏng, chọc nhẹ ngón tay là vỡ.

 

Hắn lấy chậu gỗ và bộ quần áo bẩn của Hiểu Nhi từ nhẫn gian , đổ nước , giặt sạch chậu và quần áo. Nước sông lạnh băng dịu sức nóng mặt , nhưng trong lòng ấm áp lạ thường.

 

Hắn vui, nha đầu của cuối cùng cũng tỉnh !

 

Hắn cất quần áo sạch nhẫn gian, lấy một cái thùng gỗ múc đầy nước, cất cả thùng nước gian mới về.

 

Vốn dĩ trong nhẫn gian của cũng nước uống , nhưng cần cái cớ để ngoài cho bớt ngượng, tiện thể giặt sạch tay và bộ quần áo .

 

Thượng Quan Huyền Dật khả năng phục hồi tâm lý mạnh, nếu Hiểu Nhi hỏi, quyết định sẽ kiên quyết phủ nhận. Nguyện ý là một chuyện, nhưng thừa nhận thì... chút hổ.

 

Vừa định về, bỗng thấy phía xa ánh lửa, trong đêm tối đen như mực trông rõ ràng.

 

Thượng Quan Huyền Dật chuỗi dấu chân để tuyết, vội nhặt một cành cây, lùi xóa dấu vết, hủy diệt dấu tích.

 

Trở cửa hang, Thượng Quan Huyền Dật bảo Hiểu Nhi thu minh châu gian để tránh ánh sáng lọt ngoài thu hút kẻ địch.

 

"Sao ?" Hiểu Nhi nhanh chóng cất minh châu .

 

Hang động lập tức tối om như mực.

 

Thượng Quan Huyền Dật gật đầu, nhớ trời tối Hiểu Nhi thấy , bèn : "Ta thấy ánh lửa, là địch bạn."

 

Hắn đến bên cạnh Hiểu Nhi xuống: "Uống nước ?"

 

Hắn trong nhẫn gian của Hiểu Nhi chắc chắn nước, phản ứng thì nàng hẳn uống .

 

"Uống . Thượng Quan đại ca, thương thế của thế nào?" Hiểu Nhi vốn định lấy t.h.u.ố.c chữa thương cho , nhưng khi hôn mê nàng bảo hết t.h.u.ố.c , giờ lấy thì khó giải thích chuyện gian nâng cấp.

 

Nếu lấy , Thượng Quan đại ca nghĩ nàng lúc đó rõ ràng t.h.u.ố.c mà ăn là cố tình dùng khổ nhục kế ; nghĩ nàng vết thương lành mà chịu tỉnh là cố ý .

 

"Không đáng ngại. Sao nàng thương?" Thượng Quan Huyền Dật ngạc nhiên, tưởng giấu kỹ, thu dọn đồ đạc gian hỏi.

 

"Lúc hồn lìa khỏi xác, linh hồn thể thấy mà!" Nói xong câu , Hiểu Nhi hận thể c.ắ.n đứt lưỡi ! Sao nàng thành thật thế chứ!

 

Chưa chuyện quá hoang đường, mà việc nàng thẳng thắn như chẳng khác nào cho Thượng Quan Huyền Dật nàng chứng kiến việc đồ và lau cho nàng !

 

Ôi trời ơi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-451-nu-hon-chiu-trach-nhiem.html.]

 

Thế gọi là " đ.á.n.h khai"!

 

Quả thực trời diệt mà!

 

Động tác của Thượng Quan Huyền Dật khựng một chút.

 

Hiểu Nhi đỏ mặt, năng lộn xộn: "Cái đó, cũng chuyện gì cũng thấy , linh hồn cũng cần nghỉ ngơi, , cũng lúc ngủ, cho nên, cho nên..."

 

Thấy bộ dạng luống cuống của Hiểu Nhi, lòng Thượng Quan Huyền Dật ấm áp, nàng là sợ hổ ?

 

Hắn tiến tới ôm Hiểu Nhi lòng, cằm tựa lên đỉnh đầu nàng, cọ cọ: "Nha đầu, nàng tỉnh thật ! nàng thấy thể , chịu trách nhiệm với đấy! Hơn nữa chịu trách nhiệm đến cùng."

 

Thượng Quan Huyền Dật nhớ cảnh nàng ướt áo, mấy cởi áo tháo thắt lưng mặt nàng, hóa linh hồn nàng đều thấy hết!

 

Hiểu Nhi: "......"

 

Câu ngược ngược nhỉ? Hiểu Nhi nhất thời phản ứng .

 

"Sao thế? Không chịu trách nhiệm ? Không nhé!" Thượng Quan Huyền Dật siết chặt tay, hai cơ thể dán chặt hơn.

 

"Không đúng! Không thấy thể ? Trước khi tỉnh , còn đang lau cho mà! Muốn chịu trách nhiệm thì cũng là chịu trách nhiệm với mới đúng chứ!"

 

Hiểu Nhi xong hận thể c.ắ.n đứt lưỡi nữa! Nàng ngu ngốc đến mức nào a!

 

Ông trời thu lưu nàng ! Nàng cảm thấy khi tỉnh ngốc đến mức còn mặt mũi gặp !

 

Thượng Quan Huyền Dật bật , tiếng trầm thấp như tiếng đàn cello.

 

"Được, chịu trách nhiệm!" Nói xong, cúi đầu, hôn từ trán nàng xuống, tìm đến đôi môi nàng dừng , lưu luyến rời, ngừng thưởng thức sự ngọt ngào của nàng, cảm thấy thế nào cũng đủ.

 

Nha đầu, nàng tỉnh , bất kể lúc đó hổ thế nào nữa.

 

Ánh lửa phía xa dần tiến gần.

 

"Vừa rõ ràng thấy bóng đen cử động ở đây, tuyệt đối nhầm."

 

" mặt đất chẳng dấu vết gì cả a!" Hắc y nhân 2 .

 

"Đồ ngốc, dấu vết đất xóa ? Ta nhớ ngọn núi một cái hang, chúng lên đó xem ." Hắc y nhân 1 chỉ tay về hướng hang động.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Hai rón rén đến cửa hang.

 

Bên trong tối om, thấy gì cả.

 

Hắc y nhân 1 đẩy 2 một cái, ý bảo .

 

Hắc y nhân 2 âm thầm trợn mắt, coi là đồ ngốc chắc. Nếu bên trong nấp thật, chẳng thành ma lưỡi đao !

 

Hắn cũng đẩy 1 một cái, 1 cũng kẻ c.h.ế.t .

 

Hai : Cùng ?

 

Cả hai cùng gật đầu.

 

Sau đó đồng loạt nhấc chân, mỗi cầm một cây đuốc, tay lăm lăm kiếm, cùng bước .

 

 

Loading...