Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 443: Tin tức về Hồi Hồn Thảo
Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:31:49
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiểu Nhi kìm nén sự hưng phấn, tiếp tục hỏi: "Bạch Thiên, phần thưởng thứ ba ?"
Bạch Thiên đảo đôi mắt ngỗng: "Chủ nhân, thể quá tham lam."
Hiểu Nhi xong .
Lời ý là phần thưởng thứ ba. Hiểu Nhi cũng gì thông suốt, cảm thấy thế là quá , đến thể hơn, thật sự.
"Khi nào thể nhập hồn?" Hiểu Nhi Thượng Quan Huyền Dật và xác trong lòng . Cả hai đều gầy rộc như da bọc xương.
Nàng vì hôn mê chỉ ăn cháo loãng nên gầy là đương nhiên.
Còn Thượng Quan Huyền Dật vô tâm chăm sóc bản , trong lòng vì suýt tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t Hiểu Nhi mà chán ghét chính , khi diệt Tây Nguyệt quốc thì túc trực bên Hiểu Nhi 24/24, cả tinh thần uể oải, râu ria xồm xoàm, c.h.ế.t .
Hiểu Nhi ghét bỏ thoáng qua đầu .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Chắc là sắp !" Bạch Thiên cũng dám chắc, "Không gian tuy nâng cấp xong nhưng cơ thể chủ nhân vẫn tái tạo tất. Việc vội , nếu sẽ phản phệ, chủ nhân kiên nhẫn chờ ."
Sẽ phản phệ? Phải , luyện công vụ tẩu hỏa nhập ma. Nàng vội chút nào, cứ từ từ mà tái tạo!
Trên đường hồi kinh, đoàn theo đường quan đạo. Đầu đông tới, mấy ngày nay thời tiết cứ lạnh vài ngày ấm vài ngày.
Hôm nay gió lớn, cứ mỗi canh giờ trời lạnh thêm một chút, đặt ở hiện đại thì chính là khí lạnh tràn về.
Thượng Quan Huyền Dật nắm tay Hiểu Nhi thấy lạnh, bèn lấy áo choàng trong ngăn bí mật đắp cho nàng.
Sắp qua một huyện thành, Cảnh Duệ nghĩ đến giờ cơm trưa, trời lạnh, ăn đồ nóng vẫn hơn lương khô, bèn : "Lục hoàng tử, chúng tìm một tửu lầu ở huyện thành phía , ăn cơm trưa xong hãy tiếp."
Thượng Quan Huyền Dật nghĩ Hiểu Nhi lạnh nhiều, hôn mê chỉ thể ăn đồ lỏng cầm , đường cả buổi sáng chắc nàng cũng đói, tửu lầu gọi bát cháo gà nóng bón cho nàng cũng , vì thế gật đầu đồng ý: "Được."
Huyện Hòa Mục là một huyện lớn, tính là giàu nhưng đường sá rộng rãi, vì gần Tây Bắc nên dân phong khá cởi mở.
Đoàn tửu lầu lớn nhất huyện là Gia Phúc Lâu.
Tuy dân phong cởi mở nhưng việc Thượng Quan Huyền Dật bế Hiểu Nhi vẫn khiến nhiều tò mò bàn tán.
Thậm chí một thư sinh còn nhỏ giọng phán: "Đồi phong bại tục!"
Người luyện võ tai thính mắt tinh, Triệu Dũng liếc mắt một cái đầy sát khí, cả tửu lầu im bặt, tên thư sinh sợ đến mức rụt cổ như ngỗng, cả buổi cũng dám ngẩng đầu lên.
Chưởng quầy thấy khí thế những phi phàm, vội vàng tiến lên tiếp đón, ánh mắt những thể g.i.ế.c , quá hung, đừng đập quán của là .
Triệu Dũng yêu cầu một nhã gian nhất. Thượng Quan Huyền Dật phớt lờ ánh mắt khác thường của , bế Hiểu Nhi theo tiểu nhị, ung dung ưu nhã bước .
Hắn đưa một thỏi bạc cho tiểu nhị: "Nấu một nồi cháo gà thật nhừ, mang những món đặc sắc nhất của quán lên đây."
Tiểu nhị nhận bạc vui vẻ lui xuống, sớm đám phú thì quý, tiền thưởng chắc chắn ít, ngờ nhiều thế .
Đồ ăn mang lên nhanh chóng, cháo ninh lâu nên bưng lên cùng.
Dương Liễu múc một bát cháo, đặt mặt Thượng Quan Huyền Dật: "Chủ nhân, để nô tỳ bón cho."
Thượng Quan Huyền Dật lắc đầu, cầm thìa tự bón cho Hiểu Nhi.
Người hôn mê căn bản mở miệng, nhưng Thượng Quan Huyền Dật rõ ràng kinh nghiệm, nâng đầu nàng lên, miệng nàng tự nhiên hé mở một chút. Hắn cẩn thận bón từng chút một, tuyệt nhiên rơi vãi giọt nào. Dáng vẻ nghiêm túc của như thể đang một việc quan trọng lắm.
Cháo trôi xuống cổ họng, cơ thể Hiểu Nhi theo bản năng nuốt xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-443-tin-tuc-ve-hoi-hon-thao.html.]
Hiểu Nhi trong gian cảnh chút cảm động, nhưng bộ dạng ngốc nghếch của xác thì ôm trán! Lại chẳng trẻ con già, để bón cho ăn thế , mất mặt quá!
Hiểu Nhi chuyện mất mặt hơn còn ở phía !
Cho Hiểu Nhi ăn xong, Thượng Quan Huyền Dật bế nàng xuống lầu, chợt thấy tiếng bàn tán ở một bàn ăn, dừng bước.
"Ngươi ? Đại thiếu gia nhà họ Lư hôn mê nhiều năm tỉnh đấy!"
"Tỉnh ? Ngươi lừa chứ! Lư đại thiếu gia ngã xuống vách núi, trọng thương hôn mê 5 năm, cư nhiên còn thể tỉnh ?"
"Thật trăm phần trăm! Ta bà con việc trong phủ họ Lư, vì chuyện mà cả phủ thưởng một tháng tiền công đấy!"
"Sao mà tỉnh ? Mời danh y nào chữa thế?"
Thẩm Cảnh Duệ cũng vểnh tai lên .
"Nghe Lư nhị thiếu gia một vị thần y trúng, mời về chữa bệnh cho đại ca. Thần y phán chỉ cần một gốc Cỏ Hồi Hồn sắc thành thuốc, uống một bát là tỉnh!"
"Thần kỳ , vị thần y đó cũng quá lợi hại..."
Nghe đến đó, Thượng Quan Huyền Dật bỏ ý định tiếp tục lên đường.
"Triệu Dũng, tìm một khách điếm sạch sẽ nghỉ ."
Triệu Dũng và Cảnh Duệ cũng thấy, hiểu ngay ý chủ tử, bèn gật đầu đồng ý.
Chính là Cảnh Duệ cũng nhịn dâng lên một tia hy vọng.
Đã mời bao nhiêu đại phu khám cho Hiểu Nhi, đều nàng , cơ thể bình phục, chỉ là suy dinh dưỡng.
Cơ thể bình phục mà mãi tỉnh, khi là hồn lìa khỏi xác thật, cái tên Cỏ Hồi Hồn thấy đáng tin cậy! Nói chừng Hiểu Nhi uống t.h.u.ố.c sắc từ nó cũng sẽ tỉnh !
Thượng Quan Huyền Dật bế Hiểu Nhi trở xe ngựa, đoàn tìm khách điếm.
Không lâu , Thượng Quan Huyền Dật cảm thấy một luồng ấm nóng truyền tới đùi .
Hắn vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh, cẩn thận đặt Hiểu Nhi lên ghế.
Sau đó lấy từ ngăn bí mật một bộ y phục sạch sẽ.
Linh hồn Hiểu Nhi thấy lạ, Thượng Quan Huyền Dật lấy quần áo gì?
Rồi nàng thấy vệt nước !
Chuyện ... chuyện như nàng nghĩ chứ!
Hiểu Nhi đỏ bừng mặt, ôm đầu c.h.ế.t quách cho xong!
Thân thể ở trạng thái hôn mê cũng đại tiểu tiện ?
Trời ơi, thu phục ! Cuộc sống thể tiếp tục nữa!
Nàng còn mặt mũi nào đối diện với Thượng Quan Huyền Dật!
Thượng Quan Huyền Dật mặt biến sắc, chút ghét bỏ, cởi y phục , lộ cơ thể săn chắc...
Hiểu Nhi che mắt, nhưng xòe ngón tay trộm, ngờ dáng Thượng Quan đại ca đến thế.