Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 441: Cơn thịnh nộ đẫm máu và điều kỳ diệu
Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:31:47
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thượng Quan Huyền Dật như điên cuồng vung kiếm c.h.é.m g.i.ế.c đám thị vệ cản đường.
Võ nghệ của mấy năm nay ngày càng tăng tiến, đạt đến mức thập phần cao cường, cơn thịnh nộ , càng là đạt tới đỉnh! Phàm là kẻ nào đến gần, c.h.é.m đầu thì cũng đứt tay. Trong chốc lát, ai nấy đều sát khí dọa cho dám gần.
Thượng Quan Huyền Dật đỏ ngầu đôi mắt, đầy vẻ hận thù Công chúa Tây Nguyệt, xách kiếm từng bước tiến về phía ả.
Công chúa Tây Nguyệt mặt đầy vẻ thể tin, sợ hãi ngừng lùi phía . Thượng Quan Huyền Dật đây là tỉnh ?
Sao thể!
Tình Cổ chẳng lợi hại ?
Nàng chút tin , đối mặt với Thượng Quan Huyền Dật như sứ giả địa ngục đang tiến tới, nàng cố gắng trấn tĩnh, ngừng lùi , định mở miệng mê hoặc nữa: "Thượng Quan đại ca..."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Câm miệng!" Nghe thấy xưng hô , Thượng Quan Huyền Dật càng thêm nổi giận, giọng khàn đặc quát lên. Đồng thời một đường kiếm bay , nhanh đến mức thấy bóng, cắm phập cái miệng đang hé mở của Công chúa Tây Nguyệt!
Công chúa Tây Nguyệt trừng lớn mắt, vẻ mặt thể tin nổi, miệng ngậm một thanh kiếm, ngã xuống một cách nực .
"Thượng Quan đại ca" là để cho ả gọi ! Thượng Quan Huyền Dật tức giận đến mức khuôn mặt vặn vẹo! Trên đời chỉ nha đầu mới gọi là Thượng Quan đại ca, mụ yêu bà dựa mà gọi như thế!
Thượng Quan Huyền Dật rút kiếm , kìm đ.â.m mạnh một nhát trái tim ả.
Hắn xưa nay vốn mặt lạnh ít biểu cảm, nhưng giờ khắc , ai cũng thể thấy sự hận thù ngút trời và nỗi tuyệt vọng của .
Công chúa Tây Nguyệt g.i.ế.c, binh lính Tây Nguyệt như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, nhao nhao cầm vũ khí lao Thượng Quan Huyền Dật.
Thượng Quan Huyền Dật mặc kệ đao kiếm c.h.é.m tới, nếu kẻ mắt dám c.h.é.m về phía trong lòng , liền trực tiếp c.h.ặ.t t.a.y hoặc c.h.é.m đầu kẻ đó. Rất nhanh, chi chít vết thương.
Lính Tây Nguyệt xuất hiện ngày càng nhiều, Thượng Quan Huyền Dật g.i.ế.c càng hăng say, màng đến sống c.h.ế.t của bản .
Thượng Quan Huyền Dật đây là sống nữa!
Bốn ám vệ lập tức lao đến, vây quanh bảo vệ .
Thẩm Thừa Diệu và Thẩm Cảnh Duệ cũng kích động, nhặt đại một thanh đao đất gia nhập hàng ngũ g.i.ế.c địch!
Hắn báo thù cho con gái ( )!
Triệu Dũng và Dương Liễu thấy liền áp sát bảo vệ cha con Thẩm gia.
Lại thêm một toán lính Tây Nguyệt nữa xuất hiện.
Ám Thập Nhị với Thượng Quan Huyền Dật: "Chủ nhân, chúng rút thôi! Quả bất địch chúng!"
Thượng Quan Huyền Dật phảng phất như thấy, tiếp tục điên cuồng c.h.é.m g.i.ế.c.
Thập Nhất thấy Thượng Quan Huyền Dật một bộ chiến c.h.ế.t ở đây thì trong lòng nóng như lửa đốt.
Hắn thoáng qua cô nương trong lòng chủ nhân, chợt nảy ý: "Chủ nhân, thuộc hạ kim sang dược, tiên cầm m.á.u cho Duệ An huyện chủ . Thuốc của Huyện chủ đều đưa cho Phong Hành , chúng mau trở về tìm Phong Hành lấy t.h.u.ố.c ?" Thập Nhất g.i.ế.c địch với Thượng Quan Huyền Dật.
Tuy cảm thấy đ.â.m xuyên tim thì khó mà cứu , nhưng lúc chủ nhân chắc chắn còn đủ tỉnh táo để phân tích tình hình.
Thượng Quan Huyền Dật quả nhiên phản ứng. Cứu nha đầu quan trọng! Nha đầu vẫn còn cứu ! Thập Nhất cũng bảo còn cứu !
"Rút!"
Ám Thập Nhị thở phào nhẹ nhõm, giữa trăm công nghìn việc vẫn ném cho Thập Nhất ánh mắt tán thưởng.
Thượng Quan Huyền Dật nhanh chóng lao về phía chiếc xe ngựa ở xa xa.
Triệu Dũng thấy huýt sáo một tiếng, chỉ chốc lát mấy con ngựa liền chạy tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-441-con-thinh-no-dam-mau-va-dieu-ky-dieu.html.]
Dương Liễu và Triệu Dũng đá bay hai tên lính gần nhất, dìu Thẩm Thừa Diệu và Thẩm Cảnh Duệ lên xe ngựa.
Thập Nhất, Thập Nhị, Thập Tứ bọc hậu, đợi xe ngựa liền ném mấy quả b.o.m khói, đó thi triển khinh công nhảy lên ngựa nhanh chóng rời .
Xe ngựa chạy một đoạn, Thượng Quan Huyền Dật vươn tay ngoài.
"Kim sang dược!"
Thập Nhất vội phi ngựa gần, đưa kim sang d.ư.ợ.c tay Thượng Quan Huyền Dật.
Vết thương của Hiểu Nhi ở ngực, Dương Liễu liền : "Chủ nhân, để nô tỳ cho!"
Thẩm Thừa Diệu và Thẩm Cảnh Duệ tự giác bò khỏi khoang xe, hai bên cạnh Triệu Dũng.
Dù cũng thành , Thẩm Thừa Diệu còn ở đó, Thượng Quan Huyền Dật dù nỡ cũng đành đặt cẩn thận Hiểu Nhi xuống nhảy ngoài xe, dừng lưng ngựa.
Dương Liễu cẩn thận đặt ngón tay lên mũi Hiểu Nhi. Nàng quá căng thẳng, cảm thấy thở như như . Sờ lòng bàn tay Hiểu Nhi vẫn còn chút ấm, trong lòng Dương Liễu dâng lên một tia hy vọng.
Nàng cẩn thận cởi bỏ y phục đẫm m.á.u của Hiểu Nhi, vết thương ở n.g.ự.c lộ .
Miệng vết thương còn chảy máu, giống như vết thương mới, phảng phất như đang tự động khôi phục một cách chậm rãi.
"Ơ?" Thấy tình huống , Dương Liễu buột miệng kinh ngạc.
"Sao ?!" Thượng Quan Huyền Dật ngay sát xe ngựa, chăm chú ngóng động tĩnh bên trong, thấy tiếng Dương Liễu liền lập tức căng thẳng hỏi.
"Chủ nhân, vết thương của cô nương dường như đang từ từ khôi phục, hiện tại còn chảy máu."
Thượng Quan Huyền Dật siết chặt dây cương, nén sự kích động: "Mau bôi t.h.u.ố.c và băng bó cho nàng! Ta xem."
Nha đầu phúc lớn mạng lớn, sẽ ! Nhất định sẽ ! Thượng Quan Huyền Dật tự an ủi trong lòng.
Thẩm Thừa Diệu và Thẩm Cảnh Duệ cũng kích động thôi.
Thẩm Thừa Diệu mắt đỏ hoe.
Hắn hối hận vô cùng, nếu kinh, quan, Hiểu Nhi gặp nạn lớn thế .
Nếu con gái vì cứu mà c.h.ế.t, còn mặt mũi nào mà sống đời.
Dương Liễu dám chậm trễ, rắc t.h.u.ố.c lên vết thương, lấy từ ngăn bí mật một bộ nội y sạch sẽ, xé thành mảnh vải băng bó cho Hiểu Nhi.
Sau đó cho Hiểu Nhi một bộ đồ sạch sẽ mới vén rèm lên: "Được ạ."
Thượng Quan Huyền Dật lập tức nhảy từ lưng ngựa trong xe khi Dương Liễu vén rèm.
Thượng Quan Huyền Dật cẩn thận ôm Hiểu Nhi lòng, đưa tay kiểm tra thở: như như .
Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y Hiểu Nhi, cả run rẩy. Như như , nghĩa là tắt thở!
Tay Hiểu Nhi lạnh, Thượng Quan Huyền Dật phản ứng liền nhẹ nhàng xoa nắn.
Tay nha đầu quanh năm đều ấm áp, nóng lạnh, cầm thoải mái, bao giờ lạnh thế !
Nhìn thiếu nữ sắc mặt tái nhợt, môi chút huyết sắc, yếu ớt như thể sắp tan biến, Thượng Quan Huyền Dật đau lòng và hối hận tột cùng.
Hắn bao giờ nghĩ ngày chính tay đ.â.m kiếm tim nàng, bao giờ nghĩ sẽ quên nàng, thà đ.â.m chính còn hơn đ.â.m nàng.
Nha đầu đừng sợ, dù là nhân gian, thiên đường địa ngục, sẽ cùng nàng, sẽ để nàng một .
Còn , xin , xin , xin ... Hắn ngừng niệm trong lòng.