Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 440: Nhát kiếm đoạn tình và ký ức quay về

Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:31:46
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiểu Nhi thấy ánh mắt Thượng Quan Huyền Dật bọn họ chút tình cảm, nàng nén đau lòng, mất trí nhớ nên nhiều lời vô ích, cũng vô dụng. Nàng lệnh cho đám ám vệ: "Trói , mang cùng!"

 

Ám vệ tự nhiên chuyện chủ t.ử mất trí nhớ, nhưng chủ t.ử vẫn là chủ tử, tất nhiên cứu. Không hai lời, Ám Thập Tam và Ám Thập Tứ liền lao về phía Thượng Quan Huyền Dật, mục đích là điểm huyệt.

 

Ba nhanh chóng giao đấu. Thượng Quan Huyền Dật chiêu nào cũng nhắm chỗ hiểm, nhưng đám ám vệ thì nỡ thương chủ nhân, trận đ.á.n.h quả thực bó tay bó chân!

 

Lúc Triệu Dũng cũng chạy tới.

 

Hiểu Nhi nhanh chóng quyết định: "Dương Liễu, Triệu Dũng, các ngươi đưa cha và ca ca ."

 

"Không , cùng ." Thẩm Thừa Diệu xong chịu.

 

"Cha, mau , nếu một cũng !" Hiểu Nhi sốt ruột.

 

Lúc còn cùng cái gì nữa! Đương nhiên là nào nấy!

 

Ám Thập Nhị cảm thấy Hiểu Nhi ở đây bọn họ càng lo lo , bèn : "Mọi cứ cùng , chúng thuộc hạ sẽ mang chủ t.ử về!"

 

Cách đó xa, Công chúa Tây Nguyệt dẫn theo mấy tên lính đuổi tới.

 

Hiểu Nhi cũng gánh nặng, roi dài của nàng đang ở trong gian, tự vệ cũng khó, vì thế nàng gật đầu.

 

Triệu Dũng và Dương Liễu nhanh chóng đưa Thẩm Thừa Diệu và Thẩm Cảnh Duệ chạy về phía xe ngựa cách đó xa, Hiểu Nhi theo sát phía .

 

Thượng Quan Huyền Dật thấy bọn họ gọi là chủ tử, chút bất ngờ. Hắn cảm nhận bọn họ dường như thương! Chẳng lẽ lời Công chúa Tây Nguyệt chỉ là lừa gạt ? vị cô nương giả nam trang còn đòi trói , nếu là chủ tử, nàng dám !

 

Dù thế nào cũng bắt Thẩm Thừa Diệu và Thẩm Cảnh Duệ về để báo ân, tuyệt đối thể để họ chạy thoát.

 

Thượng Quan Huyền Dật tung một chiêu lớn, Ám Thập Nhị và Thập Tứ vội vàng né tránh.

 

Nhân cơ hội đó, Thượng Quan Huyền Dật nhảy đến mặt nhóm Hiểu Nhi, hai lời liền tấn công.

 

Thập Nhất và Thập Tam vội vàng lao cản .

 

Triệu Dũng bực bội vô cùng, nhịn hét lớn: "Chủ tử, tỉnh ! Người Công chúa Tây Nguyệt hạ Tình Cổ, ả lừa ! Người mà tỉnh thì chúng ai cũng !"

 

Lúc Công chúa Tây Nguyệt tới nơi, lớn tiếng : "Thượng Quan đại ca, đừng để bọn họ lừa gạt, bọn họ xảo quyệt lắm! Hai kẻ là gian tế, g.i.ế.c , g.i.ế.c hết bọn họ ! Một kẻ cũng tha!"

 

"Thượng Quan đại ca, chẳng lẽ chân tình và giả ý cũng phân biệt ?" Hiểu Nhi nhịn lên tiếng.

 

Thượng Quan Huyền Dật tiếng gọi "Thượng Quan đại ca" cho trong lòng chấn động.

 

Giọng dường như qua, rốt cuộc là ? Tại nhớ ? Đầu Thượng Quan Huyền Dật bắt đầu đau như búa bổ.

 

Phảng phất như thứ gì đó đang gặm nhấm trong não .

 

Hắn ôm đầu đau đớn.

 

Hiểu Nhi và Triệu Dũng thấy đầy vẻ lo lắng: "Thượng Quan đại ca, chứ?"

 

Thập Nhị nhân cơ hội lẻn lưng Thượng Quan Huyền Dật, định điểm huyệt .

 

"Thượng Quan đại ca cẩn thận! Bọn họ g.i.ế.c đấy!" Công chúa Tây Nguyệt hét lớn!

 

Nghe , Thượng Quan Huyền Dật bất chấp cơn đau đầu, sát khí nổi lên, theo trực giác đ.â.m về phía Thập Nhị.

 

"Thượng Quan đại ca, nhớ cứu thế nào ? Ta liều cứu , chẳng lẽ rơi tay kẻ đẩy chỗ c.h.ế.t? Nếu thì g.i.ế.c hết bọn chúng !" Giọng mê hoặc nhân tâm của Công chúa Tây Nguyệt vang lên.

 

Ánh mắt Thượng Quan Huyền Dật đang giao đấu trở nên mê loạn.

 

Hiểu Nhi thấy thế nóng ruột thôi, ả Công chúa thể giữ !

 

"Thập Tứ, g.i.ế.c ả! Mau!"

 

Ám Thập Tứ cần phân phó rút kiếm mềm .

 

Thị vệ của Công chúa Tây Nguyệt cũng sôi nổi rút đao, hai bên lao hỗn chiến.

 

"Thượng Quan đại ca, cứu mạng, bọn họ g.i.ế.c ! Huynh mau g.i.ế.c hết bọn họ ! G.i.ế.c! G.i.ế.c hết!" Tiếng kêu cứu nôn nóng của Công chúa Tây Nguyệt vang lên.

 

Thượng Quan Huyền Dật ngẩng đầu, đôi mắt sung huyết, giơ kiếm c.h.é.m sắc bén.

 

Trong đầu Thượng Quan Huyền Dật giờ chỉ hình ảnh Công chúa Tây Nguyệt đỡ cho nhát kiếm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-440-nhat-kiem-doan-tinh-va-ky-uc-quay-ve.html.]

 

Thập Nhị đ.á.n.h trúng, liên tiếp bại lui.

 

Thượng Quan Huyền Dật nắm lấy cơ hội, giơ kiếm đ.â.m thẳng về phía Thẩm Thừa Diệu.

 

Hiểu Nhi đại kinh thất sắc, chút suy nghĩ lao chắn mặt Thẩm Thừa Diệu.

 

Kiếm quá nhanh, quá sắc bén, cắm phập trái tim Hiểu Nhi. Nàng thậm chí cảm thấy đau, mãi đến khi Thượng Quan Huyền Dật rút kiếm , cơn đau mới ập tới.

 

Quả nhiên, cảnh tượng trong giấc mơ xuất hiện.

 

"Hiểu Nhi!" Thẩm Thừa Diệu gào lên đau đớn.

 

Thẩm Cảnh Duệ sợ đến mức quên cả phản ứng.

 

"Thượng Quan đại ca, ... thuốc... chữa thương." Hiểu Nhi gian nan đưa tay nắm lấy cánh tay Thượng Quan Huyền Dật, hết câu, một ngụm m.á.u tươi phun , đó thể mềm nhũn ngã lòng .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Thượng Quan Huyền Dật câu "Thượng Quan đại ca" cho thất thần, theo bản năng đưa tay đỡ lấy nàng.

 

Hương thơm thanh mát pha lẫn mùi m.á.u nồng nặc xộc mũi, mang cho Thượng Quan Huyền Dật cảm giác quen thuộc vô hạn.

 

"Nha đầu." Hắn vô thức thốt lên.

 

Tay Hiểu Nhi trượt khỏi cánh tay .

 

Trong đầu , khuôn mặt của cô gái trong mơ dần trở nên rõ nét. Cô nương xinh với đôi mắt cong cong chẳng là nha đầu của ?!

 

Ngay lập tức, những hình ảnh ngày xưa như một cuốn phim tua nhanh hiện lên trong đầu Thượng Quan Huyền Dật.

 

Thượng Quan Huyền Dật ngây ngốc cúi đầu con gái còn chút huyết sắc trong lòng .

 

Tuy rằng hóa trang, lông mày tô đậm, cong cong mày lá liễu thấy, làn da cũng đỏ nhuận, nhưng đây chính là nha đầu của !

 

Sao thể quên! Sao thể quên chứ!

 

"Thượng Quan đại ca, ... ... thuốc... chữa thương." Lời cuối cùng của Hiểu Nhi như đóng băng trong đầu .

 

Thượng Quan Huyền Dật đầy vẻ thể tin nổi con gái đang nhắm nghiền mắt trong lòng, thanh kiếm đẫm m.á.u đất!

 

Không--thuốc-chữa-thương!

 

Hắn cũng t.h.u.ố.c chữa thương!

 

Hắn run rẩy vươn một ngón tay đặt lên mũi Hiểu Nhi.

 

Không thở!

 

Nhất định là do quá căng thẳng nên cảm nhận , thương nặng như , thở yếu một chút cũng gì lạ!

 

"Viên t.h.u.ố.c trị thương!" Thượng Quan Huyền Dật sang Thẩm Thừa Diệu và Thẩm Cảnh Duệ, giọng run rẩy rõ rệt.

 

Thuốc của Thẩm Thừa Diệu và Thẩm Cảnh Duệ dùng hết khi cứu tế ở phương Nam.

 

Thẩm Thừa Diệu vươn đôi tay run rẩy ôm lấy con gái về.

 

"Viên t.h.u.ố.c trị thương!" Thượng Quan Huyền Dật hét lớn một tiếng.

 

"Không, hết !" Cảnh Duệ đỏ hoe mắt .

 

Sao đem viên t.h.u.ố.c cuối cùng cho khác ăn chứ!

 

Cảnh Duệ hung hăng tự tát một cái.

 

"Triệu Dũng! Dương Liễu! Thuốc!" Thượng Quan Huyền Dật đặt hy vọng họ.

 

Triệu Dũng và Dương Liễu đang đ.á.n.h cũng chứng kiến cảnh . Nghe tiếng hét, họ sợ đến mức suýt đ.á.n.h rơi vũ khí.

 

"Chủ nhân, còn thuốc!"

 

Không còn thuốc! Nha đầu của dùng loại t.h.u.ố.c đó cứu bao nhiêu mạng , đến lượt nàng cần cứu mạng thì còn thuốc!

 

"A!!!" Thượng Quan Huyền Dật gào lên một tiếng, ôm chặt Hiểu Nhi, vung kiếm đ.â.m thẳng về phía Công chúa Tây Nguyệt!

 

 

Loading...