Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 431

Cập nhật lúc: 2025-12-04 07:01:14
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu thị xong lời , lý trí liền trở . Bà còn là Lưu thị nông phụ ít kiến thức ở nông thôn nữa, bà khả năng phân tích của riêng .

 

Thừa tướng đối phó với gia đình bà, Lưu thị ngạc nhiên. Lý thừa tướng định đối phó thế nào, để Thẩm Bảo Nhi ? Nếu Thẩm Bảo Nhi , thì địa vị của nàng ở phủ Thừa tướng hẳn là thấp, cần bà cứu nàng thoát khỏi đó!

 

Lưu thị tin Thẩm Bảo Nhi. Bà cảm thấy Thẩm Bảo Nhi dù Thừa tướng định đối phó nhà thế nào cũng sẽ cho bà, ngược còn giúp đỡ bày mưu tính kế!

 

"Vị phu nhân , và ngươi còn quan hệ gì, thể cứu ngươi khỏi phủ Thừa tướng. Hơn nữa ngươi là thất của phủ Thừa tướng, đó là nhà của ngươi, cần gì ngoài đến cứu! Chúng còn việc về phủ, mời ngươi tránh đường!"

 

Hiểu Nhi lạnh lùng Thẩm Bảo Nhi diễn kịch, trong lòng cảm thán: là ch.ó đổi nết ăn phân!

 

"Hiểu Nhi, thật sự lừa các , Thừa tướng thật sự đối phó các mà!" Thẩm Bảo Nhi thấy Lưu thị mắc bẫy, vội vàng chạy tới kéo tay Hiểu Nhi.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Hiểu Nhi tránh , nàng quen thiết chạm .

 

"Thì nào? Chúng , ông liền đối phó nữa ? Xin tránh đường, chúng về phủ, nếu ngươi còn chặn đường, đừng trách nha của khách khí!" Hiểu Nhi chẳng thèm quan tâm .

 

Thẩm Bảo Nhi tức đến mức suýt ngã ngửa: "Các Thừa tướng định trả thù thế nào, chẳng thể nghĩ cách phản kích ! Nếu ngươi cứu , sẽ cho ngươi!"

 

"Cảm ơn, nhưng cần. Dương Liễu!" Hiểu Nhi nhàn nhạt cự tuyệt.

 

Dương Liễu lệnh Hiểu Nhi, một tay xách cổ áo Thẩm Bảo Nhi, như diều hâu quắp gà con nhấc bổng nàng lên, ném xa xe ngựa hơn một mét, đó nhảy lên xe ngựa nghênh ngang rời .

 

Xe ngựa tung bụi mù mịt khiến Thẩm Bảo Nhi vững gót chân ho khan kịch liệt.

 

Thẩm Bảo Nhi cam lòng cứ thế từ bỏ, nàng thật vất vả mới tìm cơ hội ngoài, hơn nữa chỉ một .

 

Lúc một chiếc xe ngựa tới, nàng nhịn đưa tay chặn : "Ta là cháu gái của Thăng Bình Hầu, mạo chặn xe, thật sự là tình thế bắt buộc, xin hỏi thể cho nhờ một đoạn ?"

 

"Xin , chỗ." Giọng trầm thấp mà xa cách ngàn dặm của Minh Trị Kiệt vang lên.

 

Thẩm Bảo Nhi giọng , trong lòng chấn động.

 

"Minh công tử, là Bảo Nhi đây, việc tìm tam thúc, ngài thể cho nhờ một đoạn, đưa đến Thăng Bình Hầu phủ?" Thẩm Bảo Nhi hạ giọng thật nhu mì yếu ớt, phảng phất như thể vắt nước.

 

"Lai Phúc, còn ?" Minh Trị Kiệt trả lời nàng , chỉ với phu xe một câu như .

 

"Vâng, thiếu gia." Lai Phúc , hung hăng trừng mắt Thẩm Bảo Nhi một cái, vung roi ngựa, ngựa liền chạy , cũng chẳng quan tâm liệu đ.â.m Thẩm Bảo Nhi .

 

Lai Phúc lớn lên bên cạnh Minh Trị Kiệt từ nhỏ. Vừa nhất thời nhớ Thẩm Bảo Nhi là ai, chỉ thấy quen mắt nên mới dừng xe! khi nàng nhắc tên thì . Phi, đây là một kẻ tham mộ hư vinh, ai thèm quan tâm nàng chứ.

 

Thẩm Bảo Nhi vội vàng lùi mấy bước, bụi từ xe ngựa cho sặc. Nàng ngờ Minh Trị Kiệt cư nhiên trực tiếp sai hạ nhân đ.á.n.h xe rời .

 

Rõ ràng là và Thẩm Ni Nhuế với nàng ! Hắn đối với nàng thể chút cảm giác áy náy nào?

 

Người nào đó lựa chọn quên mất tình huống lúc đó là do chính nàng thiết kế! Hoặc là nàng cho rằng Minh Trị Kiệt chuyện đó là do nàng cố ý sắp đặt!

 

Trong xe ngựa, Minh Trị Kiệt rót một ly nước dưa hấu ướp lạnh đưa cho Thẩm Ni Nhuế, nhẹ giọng : "Đây là đặc biệt dặn hạ nhân mang theo, nhưng hết lạnh , may là vẫn còn mát, nàng uống một ly giải nhiệt ."

 

Thẩm Ni Nhuế gật đầu nhận lấy: "Được, tướng công cũng uống một chút."

 

"Được."

 

Không khí trong xe ngựa của hai hề ảnh hưởng bởi Thẩm Bảo Nhi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-431.html.]

 

Địch Thiệu Duy và Minh Trị Kiệt đến muộn, chỗ đỗ xe nhiều xe ngựa, xe của họ đỗ khá xa nên mới xe nhà Hiểu Nhi, tạo cơ hội cho Thẩm Bảo Nhi chặn .

 

Xe ngựa của Địch Thiệu Duy sát xe Minh Trị Kiệt. Thẩm Bảo Nhi nữa đưa tay chặn, nhưng xe ngựa hề ý dừng , cũng chẳng lo lắng sẽ đ.â.m nàng , cứ thế lao thẳng tới.

 

Thẩm Bảo Nhi thấy xe ngựa lao thẳng tới, chút ý định dừng , sợ đến mức vội vàng tránh .

 

Xa xa ba chiếc xe ngựa nối đuôi tung bụi bỏ , Thẩm Bảo Nhi thụp xuống đất : "Hu hu, tại ai chịu giúp ! Tại ?!"

 

Không , nàng thể phủ Thừa tướng! Nghĩ đến sự ngược đãi phi nhân tính của Lý Vân Hoa, nàng dám ở phủ Thừa tướng nữa.

 

Thẩm Bảo Nhi nhân cơ hội chạy trốn. Nàng dậy, đầu , thấy của phủ Thừa tướng về phía , liền chạy nhanh về phía đám dân chạy nạn đông đúc.

 

Thẩm Bảo Nhi tính toán , nhưng Lý thừa tướng sớm đề phòng nàng . Khi nàng định đổi quần áo với một phụ nữ chạy nạn, nha của nàng liền tới phía , thình lình mở miệng :

 

"Phu nhân, nên hồi phủ ."

 

Thẩm Bảo Nhi sợ như gặp ma, hét lên: "Ta về, về thì ngươi về !"

 

Nha trực tiếp kéo tay nàng lôi về phía xe ngựa của phủ Thừa tướng đang đỗ.

 

Xong ! Xong ! Trong lòng Thẩm Bảo Nhi ngừng lặp hai chữ .

 

Nàng ngây ngốc nha đẩy lên xe ngựa.

 

Trong đầu là hình ảnh Lý Vân Hoa biến thái chà đạp .

 

Không! Không thể ! Nàng nghĩ cách rời ! Không thể thành!

 

Trong xe ngựa chỉ nha và nàng , bên ngoài phu xe cũng là một lão già, chân tay đều còn linh hoạt.

 

Thẩm Bảo Nhi quá sợ hãi khi phủ Thừa tướng. Nghĩ đến đây, Thẩm Bảo Nhi đột nhiên cầm lấy ấm bàn, hung hãn đập mạnh đầu nha !

 

Nha còn kịp phản ứng, đỉnh đầu chảy một dòng máu, ngất lịm .

 

Thẩm Bảo Nhi rút trâm cài đầu xuống, khi phu xe kịp phản ứng, dùng đầu nhọn của trâm dí cổ : "Đưa rời khỏi kinh đô, về phía nam, bằng sẽ đ.â.m c.h.ế.t ngươi, tự đ.á.n.h xe rời ."

 

Phu xe sợ đến run lẩy bẩy: "Đừng, đừng g.i.ế.c ! Ta , !"

 

Phu xe vội vàng đầu ngựa về hướng một con đường nhỏ khác, đồng thời trong lòng nghĩ cách.

 

Thẩm Bảo Nhi phủ Thừa tướng sản nghiệp ở nhiều nơi.

 

Lão phu xe ở phủ Thừa tướng bao nhiêu năm, đến của phủ Thừa tướng nhận cũng lạ. Nhỡ cầu cứu những đó thì phiền toái to.

 

Khó khăn lắm mới cơ hội chạy trốn, Thẩm Bảo Nhi tuyệt đối bắt về.

 

Phải nghĩ cách nhanh chóng thoát khỏi lão phu xe !

 

Khi xe ngựa qua một khu rừng vắng vẻ, Thẩm Bảo Nhi ấn mạnh cây trâm cổ họng hơn.

 

"Đưa dây cương cho !"

 

 

Loading...