Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 421
Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:22:38
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiểu Nhi ngủ một giấc thật sâu, đến khi nàng tỉnh dậy thì mặt trời lên cao ba sào.
Bốn bề tĩnh mịch, khiến nàng cứ cảm thấy thiếu vắng thứ gì đó nhưng nhất thời nghĩ .
Tiểu Phúc T.ử canh giữ bên ngoài, động tĩnh bên trong liền vội hỏi: "Cô nương tỉnh ư?"
"Ừm." Hiểu Nhi lơ đễnh đáp, trong đầu vẫn còn đang suy nghĩ xem rốt cuộc chỗ nào khiến cảm thấy bất .
Nghe tiếng chủ nhân, Tiểu Phúc T.ử vội vẫy tay hiệu cho đám cung nữ đang bưng chậu rửa mặt và vật dụng chờ ở một bên, bảo các nàng hầu hạ Hiểu Nhi rửa mặt chải đầu. Hắn còn nhanh chóng xuống trù phòng dặn dò dâng thức ăn, đến thư phòng bẩm báo với chủ t.ử rằng cô nương tỉnh.
Thượng Quan Huyền Dật từ trong cung trở về, giờ phút đang tiếp khách tại thư phòng. Hắn dặn dò Tiểu Phúc Tử, hễ cô nương tỉnh giấc thì báo ngay cho .
"Duệ An huyện chủ, chúng nô tỳ xin phép ." Cung nữ đầu khẽ gõ cửa.
"Vào !" Hiểu Nhi lên tiếng.
Cánh cửa mở , vài tên cung nữ nối đuôi bước . Người bưng thau đồng, kẻ bưng y phục, trang sức, dáng điệu cung kính.
Cung nữ đầu nhún gối hành lễ, thưa: "Nô tỳ là T.ử Ngưng, cung nữ Thái hậu phái tới hầu hạ bên cạnh Lục hoàng tử. T.ử Ngưng tham kiến Duệ An huyện chủ, chúc Duệ An huyện chủ cát tường."
Cung nữ do Thái hậu phái tới hầu hạ bên cạnh Lục hoàng tử? Màn tự giới thiệu chẳng những dài dòng mà còn ẩn chứa thâm ý sâu xa!
Hiểu Nhi như , liếc T.ử Ngưng một cái. Nàng thành công khiến Hiểu Nhi để mắt tới, nhưng loại tự cho chỗ dựa vững chắc càn , chẳng khác nào tự tìm đường c.h.ế.t.
Hiểu Nhi thu hồi ánh mắt, phất tay với : "Đồ đạc cứ để xuống, các ngươi lui hết ."
Các cung nữ khác lệnh đều đặt đồ vật trong tay xuống, hành lễ lặng lẽ lui ngoài. Chỉ riêng T.ử Ngưng khi đặt đồ xuống vẫn cung kính yên một bên.
Hiểu Nhi thấy thế, mở miệng: "T.ử Ngưng đúng ? Ngươi cũng lui ! Ta cần hầu hạ."
Hiểu Nhi tự tay cầm lấy chiếc áo khoác mà cung nữ đưa tới, khoác lên .
"Vẫn là để nô tỳ hầu hạ . Lục hoàng t.ử dặn dò nô tỳ hầu hạ Duệ An huyện chủ thật chu đáo." T.ử Ngưng những lui, ngược còn tiến lên định giúp Hiểu Nhi y phục.
"Làm càn!" Hiểu Nhi né tránh bàn tay đang vươn tới của nàng , ánh mắt vô tình lướt qua ngón tay ả, lập tức trở nên lạnh lẽo! Trong kẽ móng tay ả giấu bột ngứa! Hơn nữa còn là loại bột ngứa đặc biệt! Khi mới dính lên da sẽ phát tác ngay, chỉ khi dùng hải vị hoặc đồ ăn tính kích thích mới bắt đầu ngứa ngáy!
Thời gian phát tác của loại độc cố định. Có dính bột ngứa xong, một hai tháng mới dùng hải vị, lúc đó độc tính mới bùng phát, nên nạn nhân căn bản nhớ nổi dính thứ quỷ quái từ khi nào.
một khi phát tác thì ngứa ngáy thấu xương, khiến chịu nổi mà cào cấu đến khi còn chỗ nào lành lặn mới thôi! Như chẳng khác nào hủy dung! Tóm , thứ lấy mạng , nhưng còn t.h.ả.m khốc hơn cả cái c.h.ế.t!
Tuy rằng t.h.u.ố.c giải, nhưng t.h.u.ố.c giải vô cùng khó tìm.
Hiểu Nhi âm thầm cân nhắc, nàng ấn tượng với ả T.ử Ngưng . Nàng từng thấy ả cùng Thường quý nhân trong cung. Đây là của Thái hậu là tai mắt của Thường quý nhân?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-421.html.]
Suy tính một hồi, Hiểu Nhi quyết định vạch trần ả ngay, chỉ trừng phạt nhỏ để cảnh cáo, giữ để tương kế tựu kế. Thà giữ kẻ địch mắt còn hơn vạch trần ai sẽ là kẻ thế chân tiếp theo.
"Lục hoàng t.ử dặn dò ngươi hầu hạ cho , nhưng chẳng là cần ? Ta nghĩ Lục hoàng t.ử tuyệt đối sẽ dặn ngươi phép trái lời nhỉ!" Hiểu Nhi ung dung đến bên chiếc bàn tròn bằng gỗ nam tơ vàng khảm đá cẩm thạch trắng xuống, ngước mắt lên ả, giọng lạnh lùng.
Tuy là ngước , nhưng khí thế toát Hiểu Nhi phảng phất như bậc quân vương đang bễ nghễ thiên hạ.
"Nô tỳ dám, nô tỳ chỉ việc theo quy củ. Lại , gì đạo lý để chủ t.ử tự động thủ rửa mặt chải đầu? Duệ An huyện chủ xin đừng khó nô tỳ, việc hợp quy củ trong cung." T.ử Ngưng khí thế của Hiểu Nhi cho sửng sốt, vội vàng nhún gối hành lễ biện bạch.
Vị Duệ An huyện chủ tuổi còn nhỏ mà uy áp bức , thảo nào chủ t.ử dặn dò thể xem thường.
"Quy củ trong cung? Hóa quy củ trong cung là nô tỳ quyền lời chủ t.ử ? Bổn Huyện chủ hôm nay mới lĩnh giáo! mà T.ử Ngưng , nơi là phủ Lục hoàng tử, Hoàng cung. Ngươi đem quy củ trong cung , chẳng lẽ mượn thế Thái hậu để ỷ thế h.i.ế.p ? Hay ngươi thấy xuất nông gia, hiểu lễ nghi, nên định dạy thế nào là quy củ? Hoặc giả, Thái hậu cho ngươi quyền hạn cố ý tới đây oai phủ đầu với !"
Nô tài ức h.i.ế.p chủ nhân? Cung nữ dạy Huyện chủ quy củ? Cố ý oai phủ đầu? Những tội danh chụp xuống quá lớn! T.ử Ngưng xong sắc mặt trắng bệch, vội quỳ rạp xuống: "Nô tỳ dám! Nô tỳ chỉ hầu hạ Duệ An huyện chủ rửa mặt chải đầu mà thôi, đắc tội Huyện chủ ở mà chỉ trích nô tỳ nặng nề như thế! Người gán tội thì sợ gì lý do! Duệ An huyện chủ thể oan uổng cho nô tỳ như !"
Ngay khoảnh khắc quỳ xuống, đuôi mắt T.ử Ngưng thoáng thấy bóng dáng Thượng Quan Huyền Dật đang sải bước tới, nàng liền giơ tay lau nước mắt, vẻ mặt ủy khuất tột cùng.
"Ta oan uổng ngươi? Ngươi đây là đang chất vấn ?" Hiểu Nhi đập mạnh xuống bàn, vẻ mặt nghiêm nghị.
"Nô tỳ dám!"
Lúc Thượng Quan Huyền Dật bước , Hiểu Nhi dậy định hành lễ.
Huyền Dật ngăn , liếc mắt nha đang quỳ đất, kéo Hiểu Nhi xuống: "Có chuyện gì ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Thượng Quan đại ca, cung nữ 'cận hầu hạ' chịu lời . Còn trách oan uổng nàng !..." Hiểu Nhi kể vắn tắt sự việc, cố ý nhấn mạnh mấy chữ "cận hầu hạ", chiều như vì ghen tuông mà cố ý khó dễ T.ử Ngưng.
Thượng Quan Huyền Dật thì cau mày: "Ta bao giờ cho phép tỳ nữ đến gần nửa bước, lấy cái gọi là 'cận hầu hạ'. Kẻ tâm tư bất chính, hạ nhân lời thì giữ cũng vô dụng. Người , lôi đ.á.n.h mấy chục trượng tùy tiện bán !"
"Chủ t.ử tha mạng! Nô tỳ chỉ lệnh chủ t.ử dặn hầu hạ Duệ An huyện chủ cho . Nô tỳ tưởng Huyện chủ lời khách sáo nên mới kiên trì hầu hạ, nô tỳ dám nữa. Duệ An huyện chủ khai ân, xin tha thứ cho nô tỳ, đừng bán nô tỳ . Nô tỳ cầu xin !" T.ử Ngưng dập đầu lia lịa.
Nàng mới chân ướt chân ráo tới phủ Lục hoàng tử, nếu cứ thế bán thì còn đường sống ? Nghĩ đến đây, nàng hối hận thôi vì sự lỗ mãng .
"Thượng Quan đại ca, dù đây cũng là do Thái hậu ban cho , tục ngữ câu ' nể mặt tăng cũng nể mặt Phật', thể phụ ý của Thái hậu, mất mặt . Hay là phạt nhẹ để răn đe thôi."
"Cung nữ cận " cái gì chứ! Nha đầu , nàng đừng nhắc nhắc cụm từ đó nữa, mà thấy buồn nôn!
Tay Thượng Quan Huyền Dật vẫn luôn nắm lấy tay Hiểu Nhi đặt gầm bàn. Hiểu Nhi gỡ tay , dùng ngón tay lòng bàn tay một chữ: Lưu (Giữ).
Lòng bàn tay truyền đến cảm giác nhột nhạt khiến trong lòng Thượng Quan Huyền Dật dâng lên một cảm giác dị dạng.
Hắn bất động thanh sắc nắm c.h.ặ.t t.a.y Hiểu Nhi, lạnh lùng quét mắt kẻ đang quỳ đất: "Tự lãnh hai mươi đại bản! Cút!"
"Khoan !" Hiểu Nhi thấy ngoài cửa sổ một con chim bay qua, nàng rốt cuộc hiểu tại khi tỉnh dậy cảm thấy thiếu vắng!