Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 420
Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:22:39
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giải quyết xong đám Ám Dạ Tinh Linh, đều thở phào nhẹ nhõm.
Ngực Phong Hành thủng một lỗ lớn, lấy t.h.u.ố.c giải độc và t.h.u.ố.c chữa thương chuẩn sẵn nuốt xuống, đau đớn liền từng chút một tan biến, miệng vết thương cũng dần dần khép .
Mặt Hiểu Nhi đau rát, ngoài việc rạch một vết khá sâu, mặt nàng còn mấy mảnh thủy tinh nhỏ găm . Nàng ngẩng đầu, m.á.u chảy đầy mặt, đáng thương hề hề với Thượng Quan Huyền Dật đang tới: "Thượng Quan đại ca, mặt đau quá! Đau c.h.ế.t mất thôi!"
Thượng Quan Huyền Dật gương mặt đầy m.á.u của nàng mà đau lòng như cắt.
Là suy tính chu , ngờ cổ trùng thể xuyên phá lồng kính bay ngoài. Nếu sớm , để nàng mạo hiểm thực hiện thao tác .
"Ngoan, giúp nàng gắp những mảnh thủy tinh mặt , bôi t.h.u.ố.c xong sẽ đau nữa." Giọng Thượng Quan Huyền Dật nhẹ nhàng như gió thoảng, phảng phất như sợ lớn một chút sẽ kinh động đến vết thương mặt nàng.
Phong Hành thấy gương mặt của nữ chủ nhân tương lai vì cứu mà nông nỗi thì áy náy vô cùng, âm thầm thề độc: Mạng của đầu là do chủ t.ử cứu, thứ hai là do Duệ An huyện chủ ban cho, kiếp cho đến khi trút thở cuối cùng, nguyện sống c.h.ế.t cống hiến vì bọn họ, dù gan óc lầy đất cũng từ!
"Nha đầu, đêm hôm khuya khoắt thế , nàng để cái mặt đầy m.á.u đó đúng là quá dọa ! Không còn tưởng rằng là..." Thượng Quan Huyền Hạo cái miệng thiếu đ.á.n.h chen .
Thượng Quan Huyền Dật tung một cước đá cái bàn bát tiên về phía : "Cút!"
Thượng Quan Huyền Hạo hiểm hóc né tránh: "Cái tên , dữ dằn như chứ!"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Địch Thiệu Duy thấy Hiểu Nhi thương cũng xót xa thôi, vội vàng tiến lên kéo Thượng Quan Huyền Hạo để Hiểu Nhi sớm chữa trị.
"Ta còn xong mà, chỉ giúp nha đầu chữa mặt thôi, đảm bảo để sẹo! Ngươi xem nếu gương mặt như hoa như ngọc mà để sẹo thì đáng tiếc bao!" Thượng Quan Huyền Hạo lôi ngoái .
"Đi mau, ngươi là cái gã lang băm nửa mùa, y thuật còn kém hơn cả một viên đan d.ư.ợ.c của , chữa cái gì mà chữa!" Thượng Quan Huyền Tuấn ném câu dẫn đầu bước ngoài.
Phong Hành và Tiểu Phúc T.ử cũng thức thời lui .
Lại Nhị hoàng t.ử bỡn cợt thương tiếc, chính là Địch Thiệu Duy lôi .
Địch Thiệu Duy cũng tư tâm riêng a! Ban ngày lỡ tay phá hỏng chuyện của " nào đó", đến giờ vẫn cho sắc mặt . Nếu tranh thủ lấy công chuộc tội, lo cưới thê tử, hoặc khi mật với nương t.ử cũng phá đám thì thật sự là nước mắt!
Trong phòng, Thượng Quan Huyền Dật đưa tay định giúp Hiểu Nhi lấy những mảnh thủy tinh nhỏ mặt .
ngón tay quá lớn, mảnh vỡ quá nhỏ, những lấy mà ngược còn ấn mảnh vỡ sâu hơn.
Hiểu Nhi đau đến mức , tiếc là nước mắt cứ chịu chảy . Haizz, lâu lắm , nàng quên mất cảm giác rơi lệ là thế nào !
Chính cái dáng vẻ nháo, ngửa đầu, giao phó bản cho càng Thượng Quan Huyền Dật đau lòng hơn gấp bội.
"Thượng Quan đại ca dùng cái nhíp gắp . Không cần cẩn thận quá mức như , còn chịu ." Hiểu Nhi thấy lúng túng xuống tay thế nào, liền từ trong gian lấy một cái nhíp đưa cho .
Nha đầu ngốc, nha đầu ngốc của ! Thượng Quan Huyền Dật cảm thấy xót xa vô hạn.
Hắn nhận lấy cái nhíp, nín thở cẩn thận gắp từng mảnh thủy tinh mặt nàng . Tuy rằng chỉ ba mảnh, nhưng gắp xong thì trán Thượng Quan Huyền Dật lấm tấm mồ hôi lạnh.
Sau khi gắp mảnh vỡ, Hiểu Nhi lập tức lấy một viên linh đan uống .
Quả thực đau c.h.ế.t bảo bảo !
Đan d.ư.ợ.c bụng, d.ư.ợ.c hiệu nhanh phát huy tác dụng, cơn đau giảm dần, miệng vết thương từ từ khép miệng.
Hiểu Nhi thấy Thượng Quan Huyền Dật đầy đầu mồ hôi thì nhịn trêu chọc: "Thượng Quan đại ca, mồ hôi là do dọa mà ? Người còn tưởng thương là đấy!"
"Ta thà rằng thương là ." Như sẽ lo lắng đến toát mồ hôi thế . Thượng Quan Huyền Dật thầm đáp trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-420.html.]
Thấy mặt và y phục Hiểu Nhi đều dính máu, bèn bế ngang nàng lên, sải bước khỏi phòng luyện công.
Hiểu Nhi khẽ giãy giụa: "Thượng Quan đại ca, chân thương, thể tự ."
"Ta , nhưng thích bế nàng, nàng ý kiến gì chăng?"
"..." Lời nàng tính là ý kiến ? Đối mặt với sự bá đạo của nào đó, Hiểu Nhi cư nhiên cứng họng.
"Tiểu Phúc Tử, chuẩn nước ấm!" Thượng Quan Huyền Dật ngang qua Tiểu Phúc T.ử đang canh ngoài cửa liền lệnh.
Tiểu Phúc T.ử vội vàng lĩnh mệnh rời .
Thượng Quan Huyền Dật bế Hiểu Nhi về tẩm phòng của , một chậu nước ấm cũng một cung nữ bưng ngay đó.
Mà Hiểu Nhi bận rộn hơn nửa đêm, sớm an tâm trong lòng Thượng Quan Huyền Dật ngủ từ lúc nào.
Huyền Dật cẩn thận đặt Hiểu Nhi xuống giường, nhẹ nhàng tháo giày cho nàng.
"Chủ tử, để nô tỳ cho." Cung nữ đặt chậu gỗ lên giá, vắt khô khăn mặt, đầu thấy thế liền nhỏ giọng .
"Không cần." Thượng Quan Huyền Dật giành lấy khăn trong tay nàng , tỉ mẩn lau vết m.á.u mặt Hiểu Nhi.
Cung nữ liếc Hiểu Nhi, chút chần chừ lui.
Chủ t.ử phận tôn quý, tự lau mặt cho Duệ An huyện chủ là hạ lắm , nàng y phục dính đầy máu, chẳng lẽ chủ t.ử còn định hầu hạ nàng bộ y phục bẩn thỉu đó ? Nàng mà xứng!
Không ngờ Duệ An huyện chủ là trơ trẽn như . Bất quá mặt nàng chảy nhiều m.á.u thế , chắc chắn hủy dung, còn mặt mũi nào gặp !
Lục hoàng t.ử tự lau mặt cho nàng cũng , đợi khi lau sạch xong, ngài nhất định sẽ sự xí của Duệ An huyện chủ dọa sợ mà chán ghét.
Thượng Quan Huyền Dật cảm nhận cung nữ rời , cũng đầu , dùng âm thanh nhỏ nhưng lạnh băng phun một chữ: "Cút!"
Nghe thanh âm lạnh lẽo thấu xương , cung nữ hồn, trái tim run rẩy, vội vàng hành lễ lui ngoài.
Thượng Quan Huyền Dật nhẹ nhàng lau sạch vết m.á.u mặt Hiểu Nhi, đó giúp nàng cởi bỏ chiếc áo khoác dính máu.
Tiếp đó, chính cũng cởi áo khoác, xuống giường ôm lấy nàng, chìm giấc ngủ trong sự thỏa mãn.
Tuy Địch Thiệu Duy thể cưới thê t.ử sớm hơn , nhưng hôn nương tử, ôm nương t.ử ngủ thì hiện tại thể ! Hắn vẫn một bước!
Thượng Quan Huyền Dật ngủ một canh giờ liền dậy, còn tiến cung diện thánh.
Trước khi , dặn Tiểu Phúc T.ử canh giữ ngoài cửa, tuyệt đối cho bất kỳ ai quấy rầy Hiểu Nhi nghỉ ngơi.
Mùa hạ, tiếng ve kêu dứt. Bước chân Thượng Quan Huyền Dật khựng : "Bảo Phong Hành dẫn bắt hết lũ ve sầu kêu râm ran cây và dế mèn đất , đừng để ồn ào ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô nương."
Tiểu Phúc T.ử vội vàng cung kính đáp lời.
Sau khi Thượng Quan Huyền Dật rời , Tiểu Phúc T.ử thầm cảm thán: Chưa từng nghĩ tới chủ t.ử của sủng ái một đến mức tận cùng như thế!
Phong Hành lệnh, hai lời liền kéo theo Phong Khinh, Phong Dương và các ám vệ khác ... bắt ve!
Việc ồn đến giấc ngủ của chuẩn nữ chủ nhân còn quan trọng hơn cả trời sập!
Phong Khinh và Phong Dương ban đầu còn hiểu tại đường đường là ám vệ bắt ve, giải thích xong thì sợ đến mức suýt ngã từ cây xuống.