Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 414: Lấy tinh huyết của Tiểu Hoàng

Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:54:16
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Sao tinh huyết của chúng ? Chẳng lẽ tinh huyết của chúng còn thua cả m.á.u của một con rắn ?"

 

Bị chê " ", dù là phương diện nào thì đàn ông cũng thấy lấn cấn trong lòng, Thượng Quan Huyền Hạo cảm thấy tổn thương sâu sắc.

 

"Huynh sống lâu bằng Tiểu Hoàng ? Còn nữa đ.á.n.h thắng nổi Tiểu Hoàng ?"

 

Thượng Quan Huyền Hạo: "..."

 

Thôi! Hắn chấp nhặt với súc sinh, cứ dùng tinh huyết con rắn đó ! Hắn cũng chẳng nỡ tự chọc d.a.o .

 

"Ta lấy tinh huyết , đợi một lát." Hiểu Nhi với nhóm Địch Thiệu Duy, sang Thượng Quan Huyền Dật:

 

"Thượng Quan đại ca, cần mấy tấm gương lớn, tìm thì đặt ở phòng bên cạnh, còn nữa cho mượn phòng khách một chút, lấy tinh huyết."

 

Thượng Quan Huyền Dật : "Ta cùng nàng. Tiểu Phúc Tử, ngươi tìm mấy tấm gương."

 

"Không cần , nhanh thôi mà." Hiểu Nhi lắc đầu, việc nhỏ thế cần gì cùng.

 

"Động vật vô nhân tính, lỡ thương thì ." Thượng Quan Huyền Dật từng chứng kiến vũ lực kinh của Hoàng Kim Cự Mãng, ở bên cạnh bảo vệ nàng yên tâm.

 

Hoàng Kim Cự Mãng xong nổi giận: Ngươi mới vô nhân tính, cả nhà ngươi đều vô nhân tính!

 

Hiểu Nhi nhịn .

 

Hoàng Kim Cự Mãng thấy Hiểu Nhi thực sự lấy m.á.u , lóc cầu xin sự đồng cảm: "Chủ nhân, da dày thịt thô, lấy tinh huyết đau lắm đau lắm!"

 

Hiểu Nhi: "Vậy , thế để ngươi đau nữa, chúng lấy nhiều một chút, để dành dùng dần nhé!"

 

Phụt! Bạch Thiên ôm bụng lăn lộn: "Ha ha... Chủ nhân, xa trông rộng quá!"

 

Hoàng Kim Cự Mãng: Muốn c.h.ế.t quá, sống lâu đúng là khổ mà! Sao nhận chủ nhân chứ! Quả thực một bước sa chân ngàn đời hận, đầu trăm năm !

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Hiểu Nhi con ngỗng đang hả hê, gian bừa bộn, quả thực nhịn hết nổi!

 

Nàng lạnh lùng : "Bạch Thiên, Tiểu Hoàng bao nhiêu máu, ngươi cũng bấy nhiêu nhé! Các ngươi là bạn bè, nên phúc cùng hưởng, họa cùng chịu! Hiểu ?"

 

Bạch Thiên phản đối: "Chủ nhân, vợ chồng mới phúc cùng hưởng họa cùng chịu ? Quan hệ bạn bè bền vững a!"

 

Ừm! Thiên nga chúng nó là loài động vật chung thủy nhất thế giới, cả đời chỉ một bạn đời, đến uyên ương cũng sánh bằng. Uyên ương bạn đời c.h.ế.t còn tìm vợ kế, thiên nga thì , chỉ cô độc sống nốt phần đời còn , nên chúng nó là loại "trọng sắc khinh bạn"!

 

Hiểu Nhi xong bừng tỉnh đại ngộ: " ha, suýt quên mất! Cảm ơn Bạch Thiên nhắc nhở, Thiên Bạch cũng lấy m.á.u cùng ngươi luôn nhé!"

 

Phụt! Bạch Thiên thổ huyết: Đừng cản , đập đầu tường c.h.ế.t quách cho xong! C.h.ế.t là hết! Cuộc sống thật thể tiếp tục nữa!

 

Hoàng Kim Cự Mãng: "Ha ha ha, chủ nhân yên tâm, tuyệt đối thể lấy bao nhiêu m.á.u sẽ lấy bấy nhiêu, tuyệt đối giấu giếm!"

 

Nó mất bao nhiêu, hai con ngỗng cũng mất bấy nhiêu! Nó cao thể béo, , cao lớn uy mãnh, mất tí tẹo m.á.u coi như thúc đẩy tuần máu, nhưng hai con ngỗng còn chẳng to bằng cái đầu nó! Bắt chúng nó lấy một bát m.á.u thì thành ngỗng khô mất! Ha ha! Thịt ngỗng khô, ăn bao giờ, chắc là tốn rượu lắm đây! Lời to !

 

Oa ha ha, oa ha ha, hả giận quá! Chủ nhân quả thực minh thần võ!

 

Bạch Thiên tự an ủi xong Hoàng Kim Cự Mãng vỗ cánh! Con rắn thiếu đòn !

 

Hiểu Nhi thấy cánh Bạch Thiên rục rịch vội ngăn : "Bạch Thiên, gian mà loạn thêm nữa, sẽ bắt Sửu Tiểu Áp lấy m.á.u cùng các ngươi luôn! Vừa nợ cha con trả!"

 

Bạch Thiên xong héo rũ! Nó phát hiện từ khi nó sinh con xong, tim chủ nhân lệch hẳn ! Không ! Nó về tổ ấp vợ con, chữa lành tâm hồn tổn thương, nếu sẽ mất cân bằng tâm lý, dẫn đến trầm cảm sinh, thành bệnh thần kinh mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-414-lay-tinh-huyet-cua-tieu-hoang.html.]

 

Thượng Quan Huyền Dật đưa Hiểu Nhi đến thư phòng, Hiểu Nhi thả Hoàng Kim Cự Mãng .

 

"Tiểu Hoàng, nên thế nào để ngươi đỡ đau?"

 

"Chủ nhân cho một cái kim." Hoàng Kim Cự Mãng trả lời.

 

Hiểu Nhi lấy một cây kim bạc dài to, đưa mắt Hoàng Kim Cự Mãng, nghiêm túc : "Cây ?"

 

Hoàng Kim Cự Mãng đang ở dạng rắn nhỏ theo bản năng co , lùi về mấy bước: "Chủ nhân, to quá, kim thêu hoa là ! Hoặc nhỏ hơn kim thêu hoa chút cũng ."

 

Đây là biến nó thành xiên thịt rắn nướng ? Lấy một giọt tinh huyết thôi mà, lấy cái kim to hơn ngón tay, suýt dọa nó tè quần!

 

"Ngươi chẳng bảo đồng da sắt ? Ta sợ kim nhỏ quá đ.â.m , gãy mất. Kim bạc đ.á.n.h cũng rẻ, lãng phí đúng ? Hơn nữa kim to dài một chút, đ.â.m lỗ to thì m.á.u chảy mới nhiều chứ!" Hiểu Nhi cầm cây kim bạc huơ huơ mặt Hoàng Kim Cự Mãng. Dám loạn gian của nàng, đúng là chán sống !

 

Thượng Quan Huyền Dật liếc Hiểu Nhi, ừm, đang giận! Lại Hoàng Kim Cự Mãng sợ hãi. Con rắn chọc giận nha đầu? Vậy cái kim nên to hơn chút nữa!

 

Chà! Dọa c.h.ế.t bảo bảo , Hoàng Kim Cự Mãng lùi về : "Chủ nhân, sai , sẽ dọn dẹp gian gọn gàng, đổi cái kim nhỏ nhất !"

 

Hu hu, chủ nhân từ khi cưỡi nó xong thì chẳng còn sợ nó nữa! Vẫn là chủ nhân lúc sợ đáng yêu hơn! Chủ nhân bây giờ đáng sợ quá!

 

Hiểu Nhi xong mới cất cây kim to dài , lấy một cây kim bạc thon dài.

 

"Ngoan, đừng động đậy, lấy m.á.u đây!" Hiểu Nhi cầm kim, từ từ đưa về phía Hoàng Kim Cự Mãng.

 

Ôi trời cao! Lăng trì cũng chỉ đến thế thôi! Nhìn cây kim ngày càng gần, Hoàng Kim Cự Mãng kìm căng cứng .

 

"Chủ nhân, để tự ! Hoặc là nhanh lên chút?"

 

Hiểu Nhi đưa kim cho nó. Nàng cũng đ.â.m sâu bao nhiêu mới máu.

 

Hoàng Kim Cự Mãng ngậm lấy kim, đầu nhanh chóng đ.â.m nhẹ .

 

Hiểu Nhi vội lấy bình nhỏ hứng. Tìm mãi mới thấy một lỗ kim rỉ một chấm đỏ li ti giữa lớp vảy vàng óng!

 

Hiểu Nhi nổi cáu! Bé tẹo thế gió thổi cái là khô, tính là một giọt ?

 

"Tiểu Hoàng, m.á.u chảy ."

 

Hu hu... Sắp đau c.h.ế.t ! Hoàng Kim Cự Mãng , ơ, nãy nỡ mạnh tay, đ.â.m nông quá. Nông thì nông! Nó sẽ tự thương nữa!

 

"Chủ nhân, từ từ nó sẽ chảy nhiều."

 

Hiểu Nhi: "..."

 

Thấy Hoàng Kim Cự Mãng ý định đ.â.m thêm phát nữa, Hiểu Nhi đành đưa tay bóp mạnh chỗ lỗ kim bé xíu : Đấy, một giọt m.á.u lập tức hiện .

 

Hiểu Nhi nhanh chóng hứng bình.

 

"A! G.i.ế.c rắn ! Cứu mạng! Cứu mạng!..." Hoàng Kim Cự Mãng gào lên t.h.ả.m thiết như chọc tiết lợn.

 

"Câm miệng! Không diệt ngươi!" Hiểu Nhi trừng mắt con rắn nào đó, thu nó gian.

 

Con rắn nào đó ôm lấy cây Vô Ưu tìm kiếm sự an ủi!

 

 

Loading...