Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 412: Ám Dạ Tinh Linh Chung
Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:54:14
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thế thì giải thích với bá tánh kiểu gì?” Địch Thiệu Duy hỏi, chính cũng hiểu lắm cái hải thị thận lâu là gì. Ngay cả còn hiểu thì bá tánh hiểu nổi.
“Kệ xác bọn họ, cho bọn họ tìm .” Thượng Quan Huyền Tuấn bực bội . Dám đ.á.n.h c.h.ế.t binh lính thủ thành, đám ngu dân đó còn đáng bảo vệ ? Hắn mặc xác bọn họ tìm c.h.ế.t!
Thượng Quan Huyền Dật liếc Thượng Quan Huyền Tuấn, bất lực thở dài! Đây lẽ là lý do phụ hoàng phản đối Thượng Quan Huyền Tuấn Tây Bắc điều tra rõ sự việc! mà, chẳng chút nào a! Thượng Quan Huyền Dật Hiểu Nhi đang lặng lẽ uống , xa nàng một thời gian .
“Cứ thẳng với bá tánh là tiên cảnh họ thấy chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước là chứ gì!” Thượng Quan Huyền Hạo cách hiểu của .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Ngươi thế bọn họ sẽ tin ?” Địch Thiệu Duy bực . Quan phủ dán thông cáo mà cũng tác dụng gì !
“Tin tùy họ, chúng tận nhân sự !”
Lúc tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào !” Thượng Quan Huyền Hạo .
Tiểu Phúc T.ử bước , hành lễ với mới : “Chủ tử, Phong Hành về.” Giọng điệu và vẻ mặt Tiểu Phúc T.ử chút vội vã và hoảng loạn.
“Cho báo cáo!” Thượng Quan Huyền Dật thấy nhíu mày, nhàn nhạt .
“Phong Hành trọng thương, đang đợi chủ t.ử ở trong phủ.”
Thượng Quan Huyền Dật xong lập tức dậy: “Nha đầu, lát nữa để Thiệu Duy đưa nàng về. Ta một bước.” Bị thương đến mức đợi về phủ báo cáo, chứng tỏ thương nặng. Nếu Phong Hành sẽ thất lễ như .
Hiểu Nhi gật đầu.
Dứt lời Thượng Quan Huyền Dật mở cửa bước nhanh ngoài. Mọi trong phòng .
“Võ công Phong Hành thế nào, hình như giỏi đúng ?” Thượng Quan Huyền Hạo lẩm bẩm, Phong Hành mà cũng thương, đả thương võ công cao đến mức nào.
“Chắc chắn cao hơn !” Thượng Quan Huyền Tuấn ghét bỏ liếc .
Thượng Quan Huyền Hạo thấy oan uổng quá, cái tên tứ chi phát triển đầu óc đơn giản tưởng võ công cao là ghê gớm lắm ? Hắn thật độc c.h.ế.t tên !
“Võ công Phong Hành ngang ngửa ! Trên đời thể đ.á.n.h trọng thương chắc cũng chẳng mấy ai.” Địch Thiệu Duy cũng trở nên nghiêm trọng.
“Những ai thể đ.á.n.h trọng thương?” Hiểu Nhi hỏi.
“Thế giới rộng lớn thế , hết , nhưng trong thành đế đô thì chỉ tướng công tương lai của thôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-412-am-da-tinh-linh-chung.html.]
Nói cũng như .
“Ta đến phủ Lục hoàng t.ử xem .” Hiểu Nhi dậy ngoài.
“Ta đưa .” Địch Thiệu Duy vội dậy.
Thượng Quan Huyền Dật trở về phủ, thấy Phong Hành giường đầy máu, môi và móng tay đều đen sì. Phong Hành thấy Thượng Quan Huyền Dật , vội chống định hành lễ.
“Nằm xuống, cần đa lễ.” Thượng Quan Huyền Dật giơ tay ngăn .
Phong Hành cũng cố chấp, xuống giường.
Thượng Quan Huyền Dật lấy hai lọ t.h.u.ố.c đưa cho Tiểu Phúc Tử: “Cho Phong Hành uống, đỡ hơn chút hãy báo cáo.” Nói xong ngoài.
Uống t.h.u.ố.c xong, Phong Hành nghỉ ngơi mười lăm phút, vệ sinh sạch sẽ tìm Thượng Quan Huyền Dật báo cáo.
“Sức khỏe thế nào ?” Thượng Quan Huyền Dật thấy màu đen môi Phong Hành bớt nhiều nhưng vẫn hỏi. Thuốc đó hiệu quả mạnh, Phong Hành trúng độc gì mà vẫn còn dư độc trong ?
Phong Hành cảm thấy ấm lòng: “Bẩm chủ tử, đáng ngại.”
“Sao thương, xảy chuyện gì?” Thượng Quan Huyền Dật hỏi tiếp.
“Bẩm chủ tử, khi đến Tây Bắc, để tiện điều tra, thuộc hạ giả dân thường, cùng nhiều tìm kho báu. Vì tìm kho báu đông nên ngoài thành nhiều dựng lều bán nước , màn thầu, lương khô. Đoàn chúng mười mấy , ai cũng mua ít đồ ăn quán nghỉ chân. Ông chủ quán ...”
Phong Hành từ từ kể đầu đuôi sự việc. Ông chủ quán hỏi họ tìm kho báu , vì tìm đông nên họ giấu giếm, gật đầu thừa nhận. Ông chủ liền bảo con trai ông từng tìm thấy kho báu nhưng , nếu họ cần ông thể bảo con trai dẫn đường, đảm bảo đưa đến tận nơi, chỉ thu một lượng bạc tiền công, đến nơi mới trả. Mọi thế ai chẳng , một lượng bạc chia cho mười mấy thì mỗi chỉ tốn mấy chục văn. Đến cửa vàng , dù thì cạy một cục vàng về cũng lỗ! Phong Hành nghi ngờ gì, chỉ nghĩ ông chủ kiếm thêm chút tiền.
mãi thấy , hướng đúng hướng kho báu! Phong Hành im lặng theo, điều tra án, phát hiện đúng còn hơn là cái gì cũng đúng!
Đi nửa đường thì cả đám mười mấy lăn ngất xỉu, kể cả Phong Hành.
Khi tỉnh Phong Hành thấy đang ở trong một căn phòng. Những cùng vẫn tỉnh. Khiến cũng trúng độc thì loại độc lai lịch nhỏ! Hắn cẩn thận dậy, nhẹ nhàng đến bên cửa sổ trộm ngoài, phát hiện đó là một căn cứ huấn luyện quân sự. Rất nhiều binh lính đang luyện tập.
Hắn trộm một lúc thì sắp tỉnh, vội chỗ cũ nhắm mắt giả vờ. Ngay đó mười mấy lượt tỉnh . Phong Hành cũng giả vờ tỉnh theo. Ở nơi lạ lẫm, đều sợ hãi, chạy cửa đập rầm rầm đòi thả .
Rất nhanh bước , Phong Hành liếc qua thấy bộ dạng đó thì chấn động. Tai vểnh (Chiêu Phong Nhĩ)! Kẻ đôi tai vểnh mà họ tìm kiếm bấy lâu! Kẻ dù hóa thành tro cũng nhận . Thật là mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt chẳng tốn công. Phong Hành liếc bắt chước những khác với vẻ phẫn nộ. Người nọ phát hiện Phong Hành khác thường, bỏ mấy câu .
Nghe xong lời kẻ tai vểnh, đều sợ c.h.ế.t khiếp. Hóa họ đều hạ độc, mỗi tối sẽ phát tác một , đau bụng dữ dội như đứt ruột nát gan! Nếu ngoan ngoãn lời, sẽ phát một viên t.h.u.ố.c giải khi mặt trời lặn mỗi ngày. Thuốc giải chỉ giúp họ phát tác buổi tối hôm đó. Nếu dám lời hoặc bỏ trốn thì đêm đó sẽ t.h.u.ố.c giải! Dù trốn ngoài mà t.h.u.ố.c giải, ngoài việc chịu đựng đau đớn mỗi đêm, 49 ngày sẽ đứt ruột nát gan, thối rữa mà c.h.ế.t!
Mọi xong kinh hoàng, nhưng vẫn chút tin!