Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 404: Cuộc đối đầu ở phủ Thăng Bình Hầu

Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:54:06
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lương Yến Lệ khỏi cửa liền hiệu cho nha đang bưng khay canh bên ngoài. Nha gật nhẹ đầu, bưng khay .

 

Đại hoàng t.ử dậy, vội vã bước ngoài, định tìm kỹ viện giải quyết nhu cầu sinh lý. lúc một nha cúi đầu tới, Đại hoàng t.ử đang vội vàng đ.â.m sầm nàng . Khay rơi xuống đất, thể mềm mại thơm ngát ngã lòng , theo bản năng vòng tay ôm lấy eo thon của nàng .

 

“Đại hoàng tử, xin , nô tỳ cố ý.” Nha hoảng sợ định quỳ xuống xin tha, run lên vì sợ, hai tay nhẹ nhàng đẩy , nhưng vẻ từ chối mà nghênh đón.

 

Đại hoàng t.ử siết c.h.ặ.t t.a.y hơn. Cô gái trong lòng như chú nai con nhút nhát, khiến thương xót. Dục vọng bảo vệ của Đại hoàng t.ử trỗi dậy, cộng thêm lửa d.ụ.c đang thiêu đốt, kiềm chế nữa, bế thốc nàng lên, về phía chiếc trường kỷ gần đó.

 

...

 

Trở về viện của , Lương Yến Lệ bàn trang điểm với đại nha Băng Tuyết: “Lát nữa Lục Ngạc về, mang cho nó một bát canh tuyệt t.ử (thuốc triệt sản), nhớ nó uống hết.”

 

Canh tuyệt t.ử chứ t.h.u.ố.c tránh thai! Băng Tuyết tim run lên, nhưng dám biểu lộ mặt.

 

Lương Yến Lệ chọn một cây trâm ngọc trong hộp trang sức đưa cho Băng Tuyết: “Cầm hai lượng bạc và cây trâm đưa cho nó, bảo nó chỉ cần an phận hầu hạ Đại hoàng t.ử trong lúc bổn phi mang thai, đợi bổn phi sinh hạ hoàng tôn sẽ bạc đãi. Nếu dám an phận, thì hãy nghĩ đến cha và em trai đang ở Lương phủ!”

 

Băng Tuyết nhận lấy trâm, mặt biến sắc nhưng lòng đầy bi thương. Số phận bi t.h.ả.m nhất của nha như các nàng cũng chỉ đến thế . Vốn tưởng đại nha bên cạnh tiểu thư, đợi đủ tuổi sẽ gả cho một quản sự, may mắn thì chủ t.ử ân chuẩn trả văn tự bán , tìm một nông phu gả , sống cuộc đời nam canh nữ dệt. Bất hạnh nhất là chủ t.ử chọn trúng, biến thành công cụ ấm giường khác gì kỹ nữ lầu xanh.

 

“Bổn phi đến phủ Thăng Bình Hầu một chuyến, gọi Khởi La trang điểm cho . Ngươi xuống bếp dặn đầu bếp hầm cho bát yến huyết, phủ Thăng Bình Hầu về sẽ ăn. Nếu ai hỏi gì, cứ mặt Đại hoàng t.ử dạy dỗ đám tiểu nhân hám lợi mắt!”

 

“Vâng.” Băng Tuyết hồn, hành lễ lui .

 

Khởi La trang điểm cho Lương Yến Lệ xong, Băng Tuyết báo: “Tiểu thư, Đại hoàng t.ử phi tiểu thư ngoài nên cũng chuẩn .”

 

Lương Yến Lệ , Băng Tuyết quả nhiên thông minh, chỉ cần dặn một câu là hiểu ý, mang ngay đáp án nàng .

 

“Tốt! Mang lễ vật theo, chúng cũng xuất phát! Khởi La cùng , Băng Tuyết ở phủ, nhớ việc dặn.” Lương Yến Lệ ngắm trong gương, hài lòng, dậy.

 

“Vâng!” Hai nha đồng thanh đáp.

 

Lương Yến Lệ khỏi cổng phủ, quả nhiên thấy Lam Nguyệt lên xe ngựa vội vã rời . Nàng nở nụ rạng rỡ, nhẹ nhàng xoa bụng, để nha đỡ lên xe, theo Lam Nguyệt đến phủ Thăng Bình Hầu.

 

Lương Yến Lệ , Băng Tuyết tự xuống bếp sắc canh tuyệt tử, loại t.h.u.ố.c chỉ cần uống ba thang là cả đời đừng mong con.

 

Hiểu Nhi và Lưu thị đang tiếp khách ở phòng khách nội viện. Đề tài cũng xoay quanh tấm bản đồ kho báu. Đột nhiên nha báo Đại hoàng t.ử phi và trắc phi đến chúc thọ. Các phu nhân đang sắc mặt cứng đờ.

 

Lưu thị thở dài trong lòng, bảo nha : “Mau mời Đại hoàng t.ử phi .”

 

Hiểu Nhi dậy: “Mẫu , các vị phu nhân, chúng cũng cửa nhị môn nghênh đón thôi!”

 

Lam Nguyệt và Lương Yến Lệ sóng vai bước , dọc đường , mắt Lam Nguyệt kịp. Tuy đông ngó tây là đúng, nhưng nàng nhịn . Đẹp, quá , chỗ nào cũng như tranh vẽ, mỗi góc đều là một cảnh .

 

Lương Yến Lệ cũng đầu đến phủ Thăng Bình Hầu, tuy thẳng thẳng nhưng trong lòng dậy sóng. Cảnh trí sân vườn tinh xảo mỹ đến mức kinh ngạc! Cả phủ Thăng Bình Hầu như chìm trong biển hoa rực rỡ nhưng hề rối mắt, ngược ấm áp trang nhã, tự nhiên. Mỗi cái cây, mỗi bông hoa đều ở đúng vị trí của nó, hảo tì vết. Ngay cả một cái cây khô lặng lẽ ở đó cũng toát lên vẻ thơ mộng, hề suy tàn.

 

Thăng Bình Hầu xuất nông dân, qua khoa cử mà đến Công Bộ thị lang quả ngẫu nhiên, thực sự tài. Duệ An huyện chủ lớn lên bằng nghề nuôi heo mà Lục hoàng t.ử yêu thương hết mực, chỉ nhờ vẻ ngoài, “phúc hữu thi thư khí tự hoa” (trong bụng sách vở khí chất tự nhiên toát ), thực sự tài học.

 

Sau khi hành lễ, Lam Nguyệt ghế chủ vị. Nhìn những , trong lòng nàng tràn đầy đắc ý! Dù các ngươi hơn , tài giỏi hơn thì ? Các ngươi mệnh bằng , nên đều hành lễ với !

 

Hiểu Nhi vẻ mặt ngạo mạn của nàng , dễ đắc ý vênh váo quá.

 

Lam Nguyệt nhớ Lương Yến Lệ hôm nay đến để oai phủ đầu với đám gió chiều nào che chiều . Chắc chắn là do Đại hoàng t.ử bày mưu, quyết thể để ả nhanh chân đến . Đêm động phòng ả chiếm chồng thì thôi! Con cái cũng , muộn hơn một tháng mới mang thai! Giờ trong phủ đều ưu tiên cho ả chọn ! Nàng sắp nghi ngờ ai mới là chính phi ! Đại hoàng t.ử là chồng chính thức của nàng, việc của đương nhiên nàng giúp, ả chỉ là , lo chuyện bao đồng gì!

 

Lam Nguyệt liếc các phu nhân tiểu thư đang , nhấp ngụm : “Các vị phu nhân, mấy hôm bổn cung gửi thiệp mời các vị đến phủ Đại hoàng t.ử thưởng , các vị bận việc nhà thì cũng cáo bệnh! Sao hôm nay mặt đông đủ ở phủ Thăng Bình Hầu thế ? Các vị coi bổn hoàng phi gì? Không coi Đại hoàng t.ử gì? Hay các vị thấy Thăng Bình Hầu phận tôn quý hơn Đại hoàng tử! Nên ai nấy đều xun xoe đến nịnh bợ!”

 

Lời Lam Nguyệt dứt, các phu nhân đều biến sắc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-404-cuoc-doi-dau-o-phu-thang-binh-hau.html.]

Lương Yến Lệ đưa khăn lên che miệng, giấu nụ nhếch mép.

 

Lưu thị sắc mặt cực kỳ khó coi! Đại hoàng t.ử phi ? Hôm nay là sinh nhật chồng bà, nàng đến gây sự, chụp cho nhà bà cái mũ to đùng thế , nhà bà đắc tội gì nàng chứ!

 

Lưu thị nén giận, kiêu ngạo siểm nịnh đáp: “Đại hoàng t.ử phi sai , các phu nhân đây thì cáo mệnh, xuất huân quý, nịnh bợ thì họ cũng chẳng đến nịnh bợ nhà chúng .”

 

Hiểu Nhi mỉm tiếp lời: “Việc nhà giải quyết ? Thân thể khỏe bình phục ? Khéo léo từ chối lời mời của Đại hoàng t.ử phi là vì lây bệnh khí cho , trong mắt Đại hoàng t.ử phi thành coi gì? Không coi Đại hoàng t.ử gì? Chẳng lẽ lời mời của Đại hoàng t.ử phi là thánh chỉ, phép từ chối? Theo lời Đại hoàng t.ử phi thì còn tôn quý hơn cả Hoàng hậu nương nương! Mấy hôm Hoàng hậu mời cung đ.á.n.h cờ, đúng lúc đến tháng, khỏe nên từ chối, Hoàng hậu còn chủ động bảo để hôm khác, cũng trách cứ coi gì.”

 

“Hơn nữa Đại hoàng t.ử phi cho rằng các phu nhân đến phủ chúng là để nịnh bợ, mời họ đến phủ Đại hoàng t.ử chẳng lẽ cũng họ nịnh bợ ? nhớ kết bè kết cánh là luật pháp cho phép, Đại hoàng t.ử phi công khai lôi kéo phe cánh Đại hoàng t.ử như , là ý của ý của Đại hoàng tử?”

 

Lam Nguyệt xong mặt cắt còn giọt máu, Duệ An huyện chủ thể như , quan hệ hai chẳng ? Giờ nàng cũng vì sủng ái ở phủ Đại hoàng t.ử mà khinh thường ?

 

Nghĩ đến đây, nàng uất ức chất vấn: “Duệ An huyện chủ thể hại như ! Kết bè kết cánh! Cái mũ so với Hoàng hậu còn tôn quý hơn mà ngươi cũng dám chụp lên đầu , lời đồn ngoài còn sống ! Sao ngươi độc ác thế! Trước quan hệ chúng chẳng ? Có giờ ngươi cũng giống bọn họ khinh thường ?”

 

Độc ác ư? Kẻ tám lạng nửa cân thôi! Rõ ràng là nàng chụp cái mũ phận tôn quý hơn hoàng t.ử lên đầu nhà nàng mà! Còn cho phản kháng! quan hệ bao giờ, nàng nhỉ? Lại còn biểu cảm uất ức đó nữa?

 

“Bổn huyện chủ dám xem thường Đại hoàng t.ử phi.” Hiểu Nhi biểu cảm của nàng , tự nhiên nhớ cảnh ở Quốc Tự, lông tóc dựng cả lên!

 

Lương Yến Lệ thầm mắng ngu xuẩn, Duệ An huyện chủ chỉ nhắm Lam Nguyệt thì ả thể im lặng, nhưng lôi cả Đại hoàng t.ử thì ả thể lên tiếng: “Duệ An huyện chủ quá lời , Đại hoàng t.ử kết bè kết cánh, Đại hoàng t.ử phi mời các phu nhân thưởng chỉ là chuyện đàn bà con gái, Đại hoàng t.ử còn việc !”

 

“Đạo lý đương nhiên hiểu, cũng chỉ dựa câu ‘chẳng lẽ phận Thăng Bình Hầu còn tôn quý hơn Đại hoàng tử’ của Đại hoàng t.ử phi mà luận sự thôi! Đại hoàng t.ử phi hiểu thì cho rõ, nếu cái mũ cao như nhà đội nổi .”

 

Mình đây là gậy ông đập lưng ông thôi! Cho nên các đừng hòng gây sự ở đây, nếu sẽ cho các ăn hết gói đem về. Hiểu Nhi Lương Yến Lệ đầy ẩn ý. Lương Yến Lệ cái đó giật thon thót.

 

Lam Nguyệt còn gì đó, Lương Yến Lệ vội ghé sát thì thầm: “Tỷ tỷ đừng lung tung nữa, đừng gây rắc rối cho Đại hoàng tử. Nếu giúp tỷ !”

 

Chính sự , tranh cãi miệng lưỡi ở đây vô dụng.

 

Ai cần ngươi giúp! Lam Nguyệt mím môi, dám mở miệng nữa. Nàng cũng nhận , vốn định dạy dỗ đám gió chiều nào che chiều Đại hoàng tử, nhưng hình như mở miệng hỏng việc. Lại còn lôi Đại hoàng t.ử chuyện kéo bè kéo cánh! Chuyện đùa .

 

Lương Yến Lệ quanh phòng, : “Phòng ốc nhà Duệ An huyện chủ bài trí thật ấm áp trang nhã, chỗ nào cũng thấy sự khéo léo. Vừa thấy phong cảnh như tranh vẽ. Không thể mời Duệ An huyện chủ dẫn chúng tham quan một chút ?”

 

đấy, cũng xem, quá mất.” Phu nhân Hộ Bộ thượng thư vội gật đầu, bà cũng từ nãy. Các phu nhân và tiểu thư khác cũng nhao nhao xem. Không khí cuối cùng cũng dịu , thở phào nhẹ nhõm.

 

Lưu thị và Hiểu Nhi dậy, dẫn hoa viên. Lưu thị giải thích lai lịch từng loài hoa, cây cảnh.

 

Lam Nguyệt là Đại hoàng t.ử phi đương nhiên . Vườn nhà Hiểu Nhi một nhà kính trồng hoa bằng thủy tinh lớn. Phủ Đại hoàng t.ử nhà kính, khi lấy chồng nàng chỉ là con gái huyện lệnh, nhà quá giàu, nên đây là đầu tiên nàng thấy nhà kính thế .

 

“Chà! Cả một ngôi nhà bằng lưu ly! Nhà Duệ An huyện chủ giàu thật đấy, xây ngôi nhà lưu ly tốn ít tiền nhỉ? Dùng để trồng hoa phí phạm quá .” Lam Nguyệt bước tới.

 

Các phu nhân phía tuy cũng kinh ngạc vì nhà kính lưu ly nhưng Lam Nguyệt thì thầm khinh bỉ. Xuất thường dân đúng là thiếu kiến thức, thấy nhà kính cũng quá lên. Nhà lưu ly trồng hoa thì để ở chắc? Hơn nữa lưu ly dù đắt cũng thể mua , còn nhiều loài hoa quý hiếm đời tiền cũng khó cầu.

 

Hiểu Nhi hề khinh thường, mỗi sinh trong cảnh khác , nhận thức và tiếp xúc cũng khác , những thứ cần đạt đến đẳng cấp nhất định mới tiếp xúc , từng thấy tỏ kinh ngạc là bình thường.

 

Hiểu Nhi: “ thích trồng hoa, loài hoa mùa đông trồng trong nhà kính mới sống , ngàn vàng khó mua niềm vui, nên cũng thấy tiếc.”

 

Cửa hàng lưu ly cổ phần của nàng, nàng mua với giá gốc, đắt ! chuyện cần với nàng .

 

“Nếu Đại hoàng t.ử phi thích hoa, chúng thể xem.” Lưu thị hiệu cho T.ử Kinh mở cửa nhà kính. T.ử Kinh tiến lên mở cửa. Đoàn lượt bước . Đa phụ nữ đều yêu hoa, ít nhất ở đây ai là thích.

 

Con gái Hồng Lư Tự khanh thấy nhiều hoa quá kìm bảo : “Mẹ ơi, con hái một bông cài lên tóc ?” Duệ An huyện chủ và Vận Nhi cô nương đều cài hoa tươi, cô bé thấy quá cũng cài.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Khiết Nhi vô lễ, hoa đều quý, hái xuống sẽ héo ngay, tiếc lắm!”

 

Hiểu Nhi : “Tiểu cô nương thích bông nào?”

 

 

Loading...