Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 400: Kẻ ghen tuông
Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:54:01
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hành động quả thật là sự cố ngoài ý .
Thượng Quan Huyền Hạo liếc Địch Thiệu Duy, ánh mắt như d.a.o cau c.h.é.m đá của dọa sợ, vội rụt tay đang đặt eo Minh Tĩnh Nhã về. Nha đầu Hiểu Nhi sai, tên xuân tâm nhộn nhạo mà tự . Đàn ông ghen tuông chua c.h.ế.t !
"Xin , thất lễ ." Thượng Quan Huyền Hạo rụt tay về với Minh Tĩnh Nhã.
"Là cảm ơn Nhị hoàng t.ử tay cứu giúp mới đúng." Minh Tĩnh Nhã đỏ mặt. Nàng hối hận vì đồng ý leo núi Nhạc Vân, ngờ đường núi khó thế . Nếu xảy tình huống như thêm một hai nữa, nàng hổ giấu mặt .
Tâm trạng Địch Thiệu Duy tệ hại vô cùng! Hắn hiểu hai phía cứ thấy ngứa mắt! Bực quá, vượt qua hai họ lên cho khuất mắt. lo Minh Tĩnh Nhã lỡ trượt chân ngã xuống mà phía đỡ. Thật là khó chịu c.h.ế.t!
Thượng Quan Huyền Hạo nhắc nhở Minh Tĩnh Nhã cẩn thận. Địch Thiệu Duy mà nghẹn họng, mặt ngày càng thối như ai nợ mười vạn tám nghìn lượng vàng. Nhị biểu ca chu đáo ân cần từ bao giờ thế, đây nhỉ! là ngụy quân tử! Biểu của ngay lưng mà chẳng thấy quan tâm câu nào! Kẻ nào đó bất bình nghĩ thầm!
Thượng Quan Huyền Hạo xem Minh Tĩnh Nhã cần giúp đỡ , tiện thể quan tâm cảm xúc của ông em họ EQ thấp. Ánh mắt hai chạm . Thượng Quan Huyền Hạo nở nụ rạng rỡ. Địch Thiệu Duy ném cho cái lườm cháy mặt. Cười cái gì mà ! Có gì đáng ! Phiền c.h.ế.t !
Thượng Quan Huyền Hạo tâm trạng , nháy mắt với Hiểu Nhi đang "thị sát quân tình": Có đang bên bờ vực bùng nổ . Hiểu Nhi liếc Địch Thiệu Duy, quả nhiên từ lúc quen đến giờ thấy "dục cầu bất mãn" ( mà ) thế bao giờ!
Thượng Quan Huyền Dật cũng Địch Thiệu Duy cuối cùng, lắc đầu. Ngốc tử, thế mà còn rõ lòng thì đừng trách khác trêu chọc!
Sắp đến đỉnh núi, đây là đoạn đường khó nhất còn .
Thượng Quan Huyền Hạo với Minh Tĩnh Nhã: "Minh cô nương, kéo cô lên nhé!"
Minh Tĩnh Nhã đường núi, gật đầu.
Địch Thiệu Duy xông lên gạt cái "móng heo" , nhưng lý do chính đáng, đành trơ mắt .
Thượng Quan Huyền Hạo liếc Địch Thiệu Duy: Nhóc con, cơ hội của đến ! Còn tỉnh ngộ thì kệ xác !
Thượng Quan Huyền Hạo đưa tay mặt Minh Tĩnh Nhã. Minh Tĩnh Nhã nắm lấy tay áo , mượn lực tay , chân đạp lên đất vàng, dùng sức leo lên. Bậc núi dốc quá, Minh Tĩnh Nhã bám chặt áo Thượng Quan Huyền Hạo mượn lực leo lên. Trong khoảnh khắc đó, Thượng Quan Huyền Hạo giả vờ mất trọng tâm ngã ngửa .
Minh Tĩnh Nhã sợ quá vội buông tay định đẩy . nàng mới leo một nửa, vững, động tác đẩy Thượng Quan Huyền Hạo thành công mà khiến chính rơi xuống.
"Á!" Minh Tĩnh Nhã hét lên kinh hãi.
Thượng Quan Huyền Dật Thượng Quan Huyền Hạo nhanh tay lẹ mắt túm lấy tay giữ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-400-ke-ghen-tuong.html.]
Địch Thiệu Duy nhanh chóng vững, đón lấy Minh Tĩnh Nhã đang rơi xuống.
Được Địch Thiệu Duy ôm trọn, Minh Tĩnh Nhã mặt cắt còn giọt máu, nhắm nghiền mắt, run lên bần bật, rõ ràng là sợ c.h.ế.t khiếp. Bộ dạng của nàng khiến Địch Thiệu Duy đau lòng vô cớ.
Cảm giác đau đớn khi lăn xuống núi xuất hiện, Minh Tĩnh Nhã cảm thấy rơi một vòng tay ấm áp, thở nam tính quen thuộc xộc mũi. Nàng mở mắt , bắt gặp ánh mắt tràn đầy đau xót của Địch Thiệu Duy. Minh Tĩnh Nhã chớp mắt: Sao nàng thấy Địch công t.ử đau lòng thế nhỉ?
Địch Thiệu Duy thấy hàng mi dài của Minh Tĩnh Nhã rung rung, ngước lên, để lộ đôi mắt to ngập nước, đầu tiên là mê man chuyển sang nghi hoặc. Sau đó hàng mi như chiếc quạt nhỏ chớp chớp, Địch Thiệu Duy cảm thấy tim như chiếc quạt nhỏ đó phe phẩy nhẹ nhàng, đập nhanh hơn.
Thượng Quan Huyền Hạo vững biểu : Huynh , ca ca bất chấp tính mạng tạo cơ hội cho cô nương thích "nhào lòng" đấy! Nếu còn ôm về thì thật với cái mạng của ! Nếu để cô nương chạy mất, ế vợ cả đời cũng mặc kệ! Vừa nãy dọa c.h.ế.t bảo bảo !
"Minh cô nương, hai chứ?" Diễn thì diễn cho trót, để Minh cô nương manh mối, Thượng Quan Huyền Hạo lo lắng hỏi.
Nghe Thượng Quan Huyền Hạo hỏi han, Minh Tĩnh Nhã hồn, khẽ giãy giụa rời khỏi vòng tay Địch Thiệu Duy.
"Không ạ!" Minh Tĩnh Nhã vội trả lời.
Địch Thiệu Duy lưu luyến buông nàng , nhưng vẫn đỡ nhẹ hai vai nàng, đợi nàng vững mới buông tay.
"Không là , mau lên đây, kéo cô!" Thượng Quan Huyền Hạo thở phào, đưa tay .
Địch Thiệu Duy lườm Thượng Quan Huyền Hạo cháy mặt: "Không cần , đúng là hại . Huynh lên , nhường chỗ để đưa Minh cô nương lên."
"Minh cô nương, Địch công t.ử tuy lắm nhưng võ nghệ cao hơn , để đưa cô lên !" Thượng Quan Huyền Hạo sờ mũi, giúp đến mức còn hắt nước bẩn, đời chẳng mấy ai như ! Quan trọng nhất là giúp một con rắn độc! Giúp xong còn ăn thịt nông phu là đây! Mà vẫn tiếp tục giúp! Ông trời ơi, thiện tâm như con nhớ phù hộ sống lâu trăm tuổi nhé!
Thượng Quan Huyền Hạo leo lên thầm mắng.
"Minh cô nương, kéo nàng lên." Địch Thiệu Duy nhẹ nhàng vòng qua Minh Tĩnh Nhã leo lên đưa tay .
Minh Tĩnh Nhã ngại ngùng, hào phóng đưa tay nắm lấy tay áo , dùng sức một cái, Địch Thiệu Duy đỡ khuỷu tay nàng, nàng liền nhẹ nhàng leo lên .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Địch Thiệu Duy cảm thấy viên mãn, hóa suốt chặng đường , đôi tay đưa về phía nàng là của , việc do chính thì trong lòng mới thoải mái.
Địch Thiệu Duy vốn thông minh, là "thông chín khiếu còn một khiếu thông", giờ một khiếu thông là thông tất cả. Thượng Quan Huyền Hạo chắc chắn cố ý trượt tay, nếu với võ công của , tuy kém chút nhưng cũng đến mức thất thủ chuyện cỏn con . Tuy giúp , nhưng dám lấy an tính mạng của Minh cô nương đùa thì quá đáng thật.
Nghĩ đến gương mặt tái nhợt, đôi mắt nhắm nghiền, cơ thể run rẩy trong lòng , thấy lát nữa cần tìm Thượng Quan Huyền Hạo "rèn luyện gân cốt" một chút! Đàn ông mà chân tay lóng ngóng là hỏng việc lớn!