Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 388: Rơi xuống hồ

Cập nhật lúc: 2025-12-03 08:22:03
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một con dê nhanh giải quyết sạch sẽ, cùng lúc đó mấy con gà cũng nướng chín.

 

Thượng Quan Huyền Dật cẩn thận chọn những miếng thịt dê nạc mỡ , cắt nhỏ . Trong lúc Hiểu Nhi đang nướng gà, cứ thế đút từng miếng thịt dê cho nàng ăn.

 

Đối với màn "phát cẩu lương" của hai , đều tỏ vẻ quen nên miễn dịch.

 

Thượng Quan Huyền Tuấn cuối cùng cũng hiểu tại lúc nãy Thượng Quan Huyền Hạo và Địch Thiệu Duy con gà của với vẻ mặt ghét bỏ như . Nếu con dê mà để nướng, chắc giờ cũng hối hận c.h.ế.t mất vì hỏng của ngon vật lạ! Thật may mắn vô cùng khi họ ngăn !

 

Nhìn mấy con gà nướng vàng óng đều màu, mùi thơm ngào ngạt , so với con gà nướng lúc nãy đúng là một trời một vực. Nước miếng cứ tuôn ngừng, nuốt kịp. Muốn ăn quá mất, nhưng cái bụng vốn lưng lửng, nãy giờ nhồi nhét ít thịt dê, giờ căng cứng cả lên! Đành lực bất tòng tâm, chỉ những con gà hấp dẫn mà nuốt nước miếng.

 

Hắn liếc Thượng Quan Huyền Hạo vẫn đang ăn ngon lành, ăn xong một cái đùi dê, ăn nửa con gà, giờ còn định xử lý nốt một con gà nữa. Thật là...

 

Hắn dứt khoát chộp lấy con gà cuối cùng giá.

 

"Này, gì thế, còn no ! Chẳng ăn nổi nữa ?" Thượng Quan Huyền Hạo nhả một cái xương gà, chuẩn chiến đấu tiếp với con gà tiếp theo.

 

"Ta giữ lát nữa ăn." Thượng Quan Huyền Tuấn mặt dày .

 

Mọi : "..."

 

Quá vô liêm sỉ!

 

Thượng Quan Huyền Hạo xong xù lông: "Vừa nãy ăn , con là của !"

 

"Huynh cũng ăn xong nửa con còn gì!" Dạ dày tên là cái thùng đáy ? Sao ăn khỏe thế?

 

"Thượng Quan Huyền Tuấn, liều mạng với !" Thượng Quan Huyền Hạo quyết định đ.á.n.h cũng đánh!

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Thế là hai vì một con gà mà lao đ.á.n.h . Những khác cũng mặc kệ, hai tên cứ ở cạnh quá ba mươi phút là y như rằng cãi ! Giờ chỉ là nâng cấp từ cãi lên đ.á.n.h thôi! Ăn no rửng mỡ mà, đ.á.n.h chút cho tiêu cơm.

 

Địch Thiệu Duy, Triệu Hữu Uy, Lệ Minh Phương ai nấy đều mang tâm sự, ăn uống rượu liên tục, cuối cùng cả ba đều say khướt.

 

Thị vệ và nha trạm dịch dìu ba về phòng nghỉ ngơi xong, những khác cũng ai về phòng nấy.

 

Nửa đêm, Triệu Hữu Uy một bước khỏi sương phòng, lên tảng đá bên hồ ở hậu viện trạm dịch.

 

Cái hồ dùng để nuôi cá, bên hồ trồng mấy cây liễu rủ, mùa hè đến xanh mướt mát mẻ, cũng vài phần thi vị. giờ đây, chỉ còn trơ trọi những cành khô lạnh lẽo.

 

Triệu Hữu Uy nhớ những ngày tháng khi chân gãy, nghĩ đến cuộc gặp gỡ tình cờ giúp thần d.ư.ợ.c chữa khỏi chân, quen một cô nương khiến thể rời mắt, quên mà quên .

 

Chẳng bao lâu, bầu trời lất phất những bông tuyết.

 

Triệu Hữu Uy hồi tưởng từng nụ , ánh mắt của con gái , khóe miệng khẽ nhếch lên mà . Ngay cả tuyết rơi cũng chẳng hề nhận .

 

Lệ Minh Phương nấp trong bóng tối quan sát nãy giờ, thấy tuyết rơi mà vẫn bất động, bèn bước tới.

 

Một chiếc áo choàng phủ lên Triệu Hữu Uy, áo còn vương vấn mùi hương thiếu nữ thoang thoảng. Triệu Hữu Uy giật dậy, chiếc áo choàng theo đà trượt xuống đất. Hắn đầu , thấy Lệ Minh Phương thì nhíu mày:

 

"Lệ cô nương ở đây?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-388-roi-xuong-ho.html.]

Hắn nhặt áo choàng đất lên đưa trả nàng.

 

"Lệ cô nương? Triệu đại ca, từ bao giờ chúng khách sáo thế ?" Nàng nhận lấy áo choàng. Hồi nhỏ gọi nàng là Minh Phương .

 

Triệu Hữu Uy thấy nàng ăn mặc phong phanh, bèn khoác luôn áo choàng lên vai nàng.

 

"Giờ lớn , nam nữ thụ thụ bất , như hồi nhỏ , hỏng thanh danh của cô nương thì ."

 

Nghe lo lắng cho thanh danh của , Lệ Minh Phương thấy lòng dễ chịu hơn đôi chút.

 

"Triệu đại ca đang nghĩ đến ai mà thất thần như ?" Thực nàng là trông thất hồn lạc phách, nàng xuất hiện, giật như sợ ai thấu bí mật .

 

"Tuyết rơi , về ngủ đây." Triệu Hữu Uy trả lời, nhấc chân định , chỉ nhanh chóng rời khỏi đây. Đêm hôm khuya khoắt, nam nữ độc ở hậu viện , dễ gây hiểu lầm, ai thấy đồn ngoài thì thanh danh của nàng coi như bỏ .

 

"Là Duệ An huyện chủ ?"

 

Triệu Hữu Uy khựng , đó tiếp tục bước : "Cô nương hiểu lầm , Duệ An huyện chủ và chẳng quan hệ gì, nhớ nàng gì!"

 

"Ta thích , nên cũng thích nàng ."

 

Địch Thiệu Duy định bước tới thấy câu liền dừng , vội vàng ẩn bóng tối.

 

Triệu Hữu Uy , trong lòng trào dâng cảm giác chật vật khó tả.

 

"Lệ cô nương đùa ! Lời thể lung tung !"

 

Bỏ câu , bước càng nhanh hơn.

 

Địch Thiệu Duy mơ màng thấy tiếng mở cửa phòng bên cạnh, uống say nên đầu đau như búa bổ, trở định ngủ tiếp. lờ mờ nhớ ở phòng bên là ai, mới chịu đựng cơn đau đầu xuống giường, ngoài, tìm mãi mới đến đây. Nhìn hai một một phía xa, cơn đau đầu khi say rượu dường như càng dữ dội hơn.

 

Lệ Minh Phương theo bóng lưng vội vã rời , trong lòng tủi vô cùng.

 

Từ nhỏ nàng mê luyện võ, luôn quấn lấy cha đòi quân doanh chơi. Địch Thiệu Duy và Triệu Hữu Uy đều là con nhà võ tướng, hai cũng thể coi là lớn lên trong quân doanh. Chỉ là Địch Thiệu Duy cha ép , còn Triệu Hữu Uy là kẻ si võ, chủ động theo.

 

Nàng và Triệu Hữu Uy luôn chăm chỉ luyện võ một bên, còn Địch Thiệu Duy thì giở đủ trò, tóm là trốn thì trốn, trốn thì giả bệnh cũng trốn.

 

Đáng tiếc là dù , học cũng nhanh, chiêu thức chỉ cần học một , đôi khi còn thông hiểu đạo lý, suy một ba. Có thiên phú như , nàng hiểu trân trọng, nàng coi thường loại chí tiến thủ, cà lơ phất phơ còn đầy mùi tiền .

 

Chỉ ngờ, Lệ đại tướng quân thấy nàng và Địch Thiệu Duy cãi , tưởng họ đang liếc mắt đưa tình, đùa với cha : Hai đứa lớn lên cùng , thanh mai trúc mã, lưỡng tiểu vô tư, tình cảm cũng hiếm , là đính hôn luôn cho .

 

Thanh mai trúc mã, lưỡng tiểu vô tư cái con khỉ!

 

Cha nàng vì Địch đại tướng quân từng cứu mạng , cảm thấy Địch Thiệu Duy tương lai ắt nên chuyện lớn, nên bất chấp sự phản đối của nàng mà định hôn sự ! Sau đó biên giới Tây Bắc chiến sự liên miên, cha phụng mệnh tây chinh, trấn thủ Tây Bắc nhiều năm, nàng dứt khoát theo, khuất mắt trông coi!

 

Nghĩ đến việc thể quân doanh, nữ tướng quân, mà chuyện tình cảm thì hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình. Nàng bỗng thấy con đường tương lai khiến nàng khó chịu như cơn đau đầu khi say rượu!

 

Nàng cần tỉnh táo ...

 

Nghĩ đoạn, nàng dứt khoát xoay , nhảy ùm xuống hồ.

 

 

Loading...