"Thượng Quan đại ca, chúng thôi!" Còn sức đ.á.n.h mắng hạ nhân thì chắc là .
"Được." Không c.h.ế.t là , cũng chẳng kẻ thích lo chuyện bao đồng.
Hai định về xe rời .
"Khoan ! Các ! Các đ.â.m hỏng xe ngựa của bọn , bọn thương mà định bỏ như thế , cửa !" Cô gái áo hồng thấy nhóm Hiểu Nhi vội hét lên ngăn cản.
Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi bước chân hề dừng , tiếp tục . Xe nàng đ.â.m cây hỏng, liên quan gì đến họ, họ tự nhiên nhận vơ, tìm đền thì mà tìm cái cây .
Cô gái áo hồng thể để họ , xe hỏng, ngựa thương, kiểu gì cũng đổ vạ cho họ , bắt họ đền một chiếc xe ngựa, nếu trời lạnh thế về nhà kiểu gì! Mẹ nàng bảo con gái kỵ nhất là lạnh, dễ cung hàn, ảnh hưởng chuyện sinh nở .
"Này! Đôi cẩu nam nữ ! Xa phu các lái xe đường, hại xe bọn tránh nên đ.â.m cây, ngựa thương, xe hỏng! Các cứ thế mà ! Có tin báo quan !" Cô gái áo hồng chẳng màng dạy dỗ nô tài nữa, chạy vội đến chặn đường Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Dật.
Hai trong xe chắc tình hình lúc đó. Còn tên xa phu , nàng sẽ sợ phạt nên dám nhận! Tóm định quỵt nợ ? Mơ ! Chiếc xe ngựa của họ, nàng lấy chắc !
Cẩu nam nữ?! Bệnh viện tâm thần nào để sổng con thế?
Hiểu Nhi xong nổi điên: "Ở con ch.ó điên sủa bậy thế , ch.ó điên thả rông sẽ c.ắ.n lung tung ?"
"Mày mắng ai là ch.ó điên! Cái đồ đĩ thõa hổ! Tí tuổi đầu dụ dỗ đàn ông!" Bị c.h.ử.i là chó, cô gái áo hồng xù lông. Nàng liếc trộm Thượng Quan Huyền Dật, nam t.ử tuấn mỹ vô song thế cùng loại con gái lẳng lơ ? Mẹ nàng bảo, con gái quá đều là hồ ly tinh, tiểu thư khuê các chân chính đoan trang tú lệ!
"Phong Dương!" Thượng Quan Huyền Dật mặt lạnh như băng, giọng đầy sát khí.
Cô gái áo hồng khí thế của Thượng Quan Huyền Dật dọa sợ, lùi mấy bước.
Phong Dương nhanh như chớp lao tới tát nàng hai cái trời giáng. Đồng thời Phong Dương than thầm trong lòng, việc tát của nha ? Hắn đường đường là nhân vật một hai trong tinh kỵ binh, lưu lạc xa phu đành, giờ đến việc của nha bà t.ử cũng , chuyện mà đồn ngoài thì thanh danh hùng của còn gì nữa?! Mang tiếng đ.á.n.h phụ nữ, còn lấy vợ đây?
Thượng Quan Huyền Dật liếc Phong Dương, cô gái áo hồng mặt sưng vù như đầu heo, rụng mấy cái răng, nheo mắt nguy hiểm. Hắn vốn định bảo Phong Dương cắt lưỡi ả, giờ rụng mấy cái răng, phụ nữ coi trọng dung mạo nhất mà, chắc ả cũng chịu nổi bộ dạng xí của . Kết quả tạm chấp nhận .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cô gái áo vàng vội đuổi theo, hành lễ với Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi: "Vị công t.ử và cô nương , thật xin , là chúng vô lễ, gì mạo phạm xin lượng thứ."
"Cũng may còn tiếng !" Cảnh Duệ tới, lên tiếng.
Cô gái áo vàng đỏ mặt, biểu tỷ cha chiều hư, hành xử ngang ngược vô lý, hôm nay đá thiết bảng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-385-gap-phai-cho-dien.html.]
"Biểu , bọn họ hỏng xe , còn đ.á.n.h , xin ?"
"Cô nương , đầu óc cô vấn đề ? Rõ ràng là ngựa của cô trượt chân ngã, lật xe, mất kiểm soát đ.â.m cây, xe mới hỏng. Nếu nhanh trí tránh kịp thì giờ kết cục của chúng cũng như cái cây gãy ." Phong Dương chỉ cái cây đ.â.m gãy, châm chọc.
Đỗ Ức Cẩn thi lễ: "Thật xin , do đường đóng băng, ngựa của chúng chạy nhanh quá ngã, lật xe, may mà đ.â.m các vị. Biểu tỷ tình hình lúc đó nên bậy! xin mặt tỷ tạ ."
"Đỗ Ức Cẩn, giúp ngoài mà giúp ! Xe hỏng là do tránh bọn họ! Hơn nữa bọn họ dám đ.á.n.h , nhất định sẽ bảo dượng bắt bọn họ tù, dùng cực hình! Còn nữa, giờ các đền một chiếc xe ngựa!" Cô gái áo hồng đang thì phát hiện ngọng líu lô (do rụng răng), vội bịt miệng .
Ức Cẩn nhíu mày, biểu nửa mùa thật , ai đang giúp ! Hơn nữa lôi cha nàng gì, cha nàng là loại đó ? Bắt tù, dùng cực hình? là cái gì cũng dám .
"Cuồng vọng!" Cảnh Duệ chán ghét ả!
"Đánh ngươi là còn nhẹ đấy, xe các là do cái cây đ.â.m hỏng, mà bắt đền cái cây !" Hiểu Nhi ả, đúng là thấy quan tài đổ lệ!
"Dượng ngươi là ai?" Phong Dương tò mò hỏi.
"Dượng là Trung tư thị lang Hình bộ! Thế nào? Sợ !" Hồng Hà bọn họ, đợi họ nhận .
"Phụt!" Quan to quá cơ! Phong Dương suýt c.h.ế.t!
Quả nhiên là ngu ngốc! Mọi thầm nghĩ.
"Hồng Hà biểu tỷ, vô lễ!" Đỗ Ức Cẩn nghiêm mặt quát Hồng Hà.
Hồng Hà im bặt. Tuy là biểu tỷ nhưng nàng vốn sợ biểu . Hừ! Về sẽ bảo dì dạy dỗ nó! Tuy dượng yêu thương đứa con gái mồ côi từ nhỏ , nhưng Đỗ phủ do dì chủ, cho nó nếm mùi đau khổ chỉ là chuyện một câu !
"Biểu tỷ vô phép, mong ba vị đừng để bụng." Đỗ Ức Cẩn hành lễ.
Biểu ngu xuẩn nhưng nàng thì , xa phu võ công! Thân phận mấy chắc chắn tầm thường, hy vọng gây rắc rối cho cha.
Người nhận , con "chó điên" tên Hồng Hà cũng trừng phạt, Hiểu Nhi hẹp hòi. Nàng gật đầu với Đỗ Ức Cẩn, khoác tay Thượng Quan Huyền Dật: "Thượng Quan đại ca thôi, lo."
Dám gọi nàng là đĩ thõa! Đừng tưởng nàng thấy ả liếc trộm đàn ông của nàng mấy !
Thượng Quan Huyền Dật bàn tay trắng ngần chủ động khoác tay , khóe miệng tự chủ nhếch lên.