Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 329: Ông thi tú tài

Cập nhật lúc: 2025-12-02 10:31:45
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng thuyết phục mẫu hậu chấp nhận Hiểu Nhi chuyện một sớm một chiều, đặc biệt là trong tình huống căng thẳng hiện nay, nhưng ngày tháng còn dài.

 

Hiện tại chỉ cần mẫu hậu đừng cáo ốm dậy, từ chối gặp .

 

“Hôn sự của Huyền Dật vội, Duệ An Huyện chủ còn tới tuổi cập kê, mẫu hậu cứ lo lắng cho Đại hoàng t.ử bọn họ . Lại nhân duyên là do trời định, mẫu hậu cứ tùy duyên !”

 

Thái hậu gật đầu, một cuộc thi lễ nghi đang yên đang lành một Duệ An Huyện chủ phá hỏng!

 

Từ từ, nhân duyên do trời định? Bà sẽ nghĩ cách từ hôn nha đầu cho bằng ! Bà cứ nhịn nha đầu đó thêm vài tháng nữa xem .

 

Chuyện trong hoàng cung Hiểu Nhi .

 

Cuối năm nhiều việc lắm! Hôm nay là ngày các tổng quản, chưởng quầy của các cửa hàng ở khắp nơi đến báo cáo tình hình doanh thu trong năm.

 

Hiểu Nhi, Vận Nhi và Lưu thị báo cáo giao đãi công việc cho năm , từ sáng sớm đến tối mịt, mất trọn một ngày mới miễn cưỡng xong việc.

 

“Còn gì rõ thì ngày mai đến, Tứ Quý Tửu Lâu đặt sẵn phòng, qua đó ăn cơm xong nghỉ ngơi cho , một năm qua vất vả cho các vị .”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Tiễn đám quản sự xong, Lưu thị thở phào nhẹ nhõm: “Cuối năm đúng là năm bận hơn năm .”

 

thu nhập năm nay của nhà cũng gấp đôi những năm .” Hiểu Nhi chuỗi con 0 dài dằng dặc mà tỏ vẻ hài lòng.

 

chi tiêu cũng nhiều hơn năm ngoái nhiều, năm tiết kiệm một chút, để xem những chỗ nào nhà thể cắt giảm.” Vận Nhi thu chi trong năm, nhíu mày.

 

“Vận Nhi, bạc kiếm là để tiêu mà, nhà chúng so với nhiều nhà khác tiết kiệm lắm , thật sự cần tằn tiện nữa .” Hiểu Nhi thích kiếm tiền, nhưng nàng cũng thích tiêu tiền.

 

Vận Nhi thì thích giữ tiền, thể tiêu ít thì tiêu ít, thể tiêu thì tuyệt đối tiêu! Điều lẽ liên quan đến trải nghiệm hồi nhỏ của nàng.

 

Lúc Thẩm Thừa Diệu vặn tan sở về, tay cầm theo hộ tịch của cả gia đình.

 

“Xong hết ?” Lưu thị thấy ông về, dậy, tự giúp ông cởi áo choàng, đưa cho nha bên cạnh cất .

 

“Xong hết .” Thẩm Thừa Diệu đến bên bàn, đặt hộ tịch xuống, hà đôi tay, thời tiết bên ngoài càng ngày càng lạnh.

 

Hiểu Nhi rót một chén nóng đưa cho ông: “Cha, uống chén nóng cho ấm .”

 

Thẩm Thừa Diệu nhận lấy, ấp trong tay cho ấm.

 

“Như cha và Duệ Nhi cần về huyện Thăng Bình tham gia thi huyện nữa chứ?” Nếu về huyện Thăng Bình thi, năm nay cả nhà thể đoàn tụ, tết hai cha con ông về quê .

 

Mùng sáu tháng hai là bắt đầu thi huyện, thi liền ba ngày.

 

“Ừ, cần về nữa.” Thẩm Thừa Diệu nhớ tới việc cùng con trai tham gia khoa cử, mặt ông đỏ lên.

 

còn cách nào khác, tranh một , phật tranh một nén hương, để danh chính ngôn thuận quan, ông chỉ thể kiên trì xông lên.

 

Cũng các đồng liêu khác chuyện sẽ biểu cảm gì.

 

Thực trong lòng Thẩm Thừa Diệu ẩn ẩn lo lắng sẽ thi trượt, như càng mất mặt hơn.

 

Năm là kỳ thi khoa cử ba năm một , thời gian trôi qua thật nhanh! Hiểu Nhi thầm cảm thán.

 

“Cha, đừng lo lắng, thi qua thì còn . Lần con bồi cha thi tiếp, bọn con sẽ cha .” Cảnh Hạo sự căng thẳng và thiếu tự tin của cha liền “an ủi”.

 

Thẩm Thừa Diệu xong trực tiếp phun .

 

Còn ? Lại thêm nữa thì cái mặt già của ông giấu ! Kiên quyết chỉ thi một ! Nhất định qua!

 

“Mấy đứa các con dạo ai phiền , chong đèn sách đêm khuya!” Thẩm Thừa Diệu trừng mắt hai đứa con trai.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-329-ong-thi-tu-tai.html.]

“Cha, lời cha sai , bọn con phiền cha bao giờ? Lần nào chẳng là cha chỗ hiểu chạy tới hỏi bọn con, cha mới là phiền bọn con đấy chứ.” Cảnh Duệ nhịn bóc mẽ cha .

 

“Không bảo cha tan sở tiện đường ghé Thời Gian Khuynh Thành mua điểm tâm về cho các con ăn nữa! Ta tranh thủ thời gian sách!” Mấy thằng nhóc thối tha , càng ngày càng vô pháp vô thiên, dám trêu chọc cả cha ruột.

 

“Con thể bảo gã sai vặt mua mà!” Cảnh Hạo ăn đòn của ông.

 

Thẩm Thừa Diệu thương tâm, thằng nhóc quá lương tâm!

 

Thẩm Thừa Diệu , quả thực tối nào cũng sách đến khuya mới chịu ngủ.

 

Ngay cả Hiểu Nhi cũng lo lắng ông căng thẳng quá mức mà phát huy thất thường.

 

Thẩm Thừa Diệu khi Hiểu Nhi dùng sen bảy màu trong gian cải tạo, trí lực và trí nhớ hơn ít, hơn ba năm nay cũng đêm đêm khổ , Hiểu Nhi cảm thấy ông thi đậu Tú tài khó, tất nhiên lấy thứ hạng cao là thể.

 

nếu lỡ phát huy thất thường, thì thật sự tranh thở, mà là chứng thực sự ủng hộ của các đồng liêu khác đối với ông.

 

Cảnh Duệ cũng nghĩ đến điểm , cho nên tài liệu, đề dự đoán lấy từ phu t.ử đều đưa cho Thẩm Thừa Diệu xem.

 

Cảnh Duệ còn tài liệu và đề dự đoán do Sơn trưởng thư viện Cử Hiền gửi cho.

 

Có thể , cả cái tết, ngoại trừ những xã giao cần thiết, Thẩm Thừa Diệu đều trải qua trong sự bận rộn ôn thi.

 

Biết năm nay cha con Thẩm Cảnh Duệ tham gia khoa cử, Lê Triết Vĩ, Minh Trị Kiệt thường xuyên qua đây phụ đạo cho họ, Thẩm T.ử Hiên cũng sai gửi tài liệu và đề cương do sửa sang tới.

 

Dưới sự giúp đỡ của nhiều như , Thẩm Thừa Diệu cảm thấy đậu Tú tài thì quá thiên lý.

 

Tháng Giêng nhanh chóng trôi qua, tháng Hai ập đến.

 

Ngày mùng sáu tháng hai, Thẩm Thừa Diệu và Thẩm Cảnh Duệ mang theo hy vọng của cả gia đình bước trường thi.

 

Ba ngày , nhiều thí sinh mặt mày tái nhợt, chân tay bủn rủn bước .

 

Thẩm Thừa Diệu và Thẩm Cảnh Duệ hai vẫn bước vững vàng, ngẩng cao đầu ưỡn ngực, chỉ là trông vẻ mệt mỏi chút thôi.

 

Bộ dạng của hai , quả thực là thiên nộ nhân oán (trời giận oán)!

 

“Con trai, con chứ? Thi thế nào?” Một phụ nhân thấy con trai liền vội vàng tiến lên hỏi han.

 

“Cũng ạ, đều hết.” Người nọ yếu ớt trả lời.

 

“Mẹ thấy con mệt mỏi thế con trai nhất định bài dụng tâm, hai tinh thần còn như , chắc chắn dụng tâm bài, vất vả cho con trai , về nhà tẩm bổ cho con.” Phụ nhân đỡ đứa con trai bước chân loạng choạng, lòng đầy vui mừng.

 

Hai đang về phía xe ngựa nhà xong lời liền .

 

Vị phụ nhân đang họ ? Tinh thần là chắc chắn dụng tâm bài? Đây là cái lý lẽ gì .

 

Thẩm Thừa Diệu và Thẩm Cảnh Duệ lúc mới quanh một lượt, quả thật thí sinh nào trông cũng mặt mày xanh xao, bộ dạng ốm yếu.

 

Có vất vả thế ? Thẩm Thừa Diệu tỏ vẻ thể hiểu nổi, chẳng chỉ trong phòng chữ thôi ? Lại gánh nước gánh bùn, đến mức mệt thế ư? Chỉ là mỏi tay thôi mà.

 

Lúc Hiểu Nhi thấy họ, vội lên hỏi: “Cha, cảm thấy thế nào?”

 

“Không tồi, đều trả lời hết, chắc là qua thôi.” Thẩm Thừa Diệu thật thà .

 

“Chém gió!” Giống như con trai bà thế mới là thể qua!

 

Hiểu Nhi: “……”

 

Thẩm Thừa Diệu: Vị thím , đắc tội bà!

 

 

Loading...