Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 321: Chiến thắng bất ngờ và kẻ thế tội
Cập nhật lúc: 2025-12-02 04:46:23
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi ánh mắt đều đổ dồn bàn cờ.
Hoàng thượng: Thắng ?!
Hoàng hậu: Thế là thắng ?!
Tả Thừa tướng: Cái gì? Thắng!
Mọi : Thật sự thắng ?!
Lý Vân Ninh những quân cờ bàn, mặt đầy vẻ thể tin nổi: Thắng ư, thể?
Nàng cúi đầu kỹ , thật sự thắng !
Hoàng hậu còn đang nghiên cứu xem Hiểu Nhi thế nào mà thể thắng trong khi hề .
Lý Vân Ninh nhịn gạt tung bàn cờ loạn hết các quân cờ, “Ván tính, Duệ An Huyện chủ cứ đòi mãi, chúng đấu một ván nữa!”
“Tại tính? Trần phu nhân, ngay từ đầu cô là ! Nếu cô rõ ngay từ đầu thì . Haiz, chơi cờ với cô thật chẳng thú vị chút nào! Ta chơi nữa, đạo bất đồng bất tương vi mưu! Thêm ván nữa chắc buồn c.h.ế.t mất! Muốn chơi cũng tìm chí thú hợp mà chơi chứ!”
Hoàng hậu nương nương, từ nay về còn cô đơn nữa .
Hoàng hậu xong câu tự chủ nép lưng Hoàng thượng: Người chí thú hợp là chỉ bà ? Đừng a!
“Cái còn cần ? Người chút phẩm chất chơi cờ đều sẽ !” Ai chơi cờ mà thỏa thuận là chứ, bình thường chơi cờ đều là hạ cờ hối!
Hoàng hậu nương nương xong vui, đây là đang bà phẩm chất chơi cờ ? Đi thì ! Đây là thú vui! Chơi cờ buồn chán bao, tìm chút niềm vui .
“Trần phu nhân đó đích xác rõ là , cho nên ván coi như Duệ An Huyện chủ thắng!” Hoàng hậu tự nhận giúp lý giúp mở miệng .
Lý Vân Ninh xong mặt cắt còn giọt máu, xong ! Miễn t.ử kim bài của nàng Thẩm Hiểu Nhi, cái đồ mặt dày vô sỉ cướp mất .
Hoàng hậu nương nương là tấm gương cho phụ nữ trong thiên hạ, cư nhiên cũng những lời bất công như , còn gì đến phong phạm mẫu nghi thiên hạ!
“Trần phu nhân tiếc chuỗi ngọc châu lắc tay ? Hiện tại thắng thì chuỗi ngọc châu đó coi như là của , nhưng cũng thích chiếm đoạt đồ yêu thích của khác, thì chuỗi ngọc châu đó coi như quà tân hôn tặng cho cô !” Hiểu Nhi hào phóng .
Quà tân hôn? Duệ An Huyện chủ đây là cố ý nàng ghê tởm! Lý Vân Ninh nhịn liếc Thượng Quan Huyền Dật.
Phát hiện ánh mắt dừng , Thượng Quan Huyền Dật đầu , thấy là Lý Vân Ninh, ánh mắt chút d.a.o động dời chỗ khác.
Bắt gặp ánh mắt của Thượng Quan Huyền Dật, Lý Vân Ninh chỉ thấy sự lạnh nhạt trong mắt , sự lạnh nhạt ngó lơ! Trong lòng càng thêm khó chịu!
Hiểu Nhi lấy tấm miễn t.ử kim bài , vuốt ve nâng niu như bảo bối: “May mà mất em, bằng nước mắt mất!”
Ánh mắt Lý Vân Ninh chằm chằm tấm miễn t.ử kim bài tay Hiểu Nhi, ánh mắt nóng rực.
Hoàng thượng Hiểu Nhi bảo: “Duệ An Huyện chủ thích như , nếu ngày nào đó lỡ mất, trẫm tặng cho ngươi một tấm khác là !”
“Thần nữ cung kính bằng tuân mệnh, tạ ơn Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!” Hiểu Nhi vui vẻ hành lễ tạ ơn.
Lý Vân Ninh cảnh , thấy thế nào cũng gai mắt.
Thứ tâm tâm niệm niệm , tại ả thể dễ như trở bàn tay?! Tại ả cứ đến khác cướp những thứ ?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-321-chien-thang-bat-ngo-va-ke-the-toi.html.]
Nhìn khuôn mặt đắc ý dào dạt của Hiểu Nhi, hạt giống oán hận trong lòng Lý Vân Ninh bắt đầu nảy mầm và bám rễ với tốc độ kinh .
Tả Thừa tướng cũng kinh ngạc sự ưu ái của Hoàng thượng dành cho Duệ An Huyện chủ. Theo lý thuyết, Lục hoàng t.ử thắng miễn t.ử kim bài sang tặng ngay cho Duệ An Huyện chủ, Hoàng thượng và Hoàng hậu đáng lẽ sẽ vui với hành vi nhi nữ tình trường như của Lục hoàng t.ử mới .
Tả Thừa tướng chút đoán tâm tư của Hoàng thượng và Hoàng hậu, nếu là con trai ông như , ông chắc chắn sẽ vui.
Nam nhi nên chí ở bốn phương, một tấm miễn t.ử kim bài nếu thật sự tặng, cũng tặng cho thích hợp thời điểm thích hợp!
Thứ hữu dụng như , dùng cho thì những gì thể đạt là thể đong đếm.
Hiện tại dùng để dỗ dành nữ nhân vui vẻ... Thật là phí phạm của trời!
Tả Thừa tướng liếc khuôn mặt linh động thoát tục của Hiểu Nhi, quả nhiên là hồng nhan họa thủy, liếc Lục hoàng t.ử thầm lắc đầu: Anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Sau khi cuộc săn kết thúc, Tả Thừa tướng nhanh tra “chân tướng” vụ bầy rắn độc.
Hóa những con rắn độc đó đều do một dân sống gần bãi săn hoàng gia nuôi, là hộ chuyên nuôi rắn cung cấp cho Nhất Phẩm Xà Oa. Hắn chỉ nuôi rắn độc mà còn nuôi nhiều rắn độc.
Bình thường bãi săn hoàng gia cũng mở cửa cho bá tánh, chỉ khi Hoàng thượng hạ lệnh săn b.ắ.n mới dọn dẹp hiện trường, đồng thời cấm bá tánh .
Những con rắn đó, từ nhỏ đến lớn, ngày nào cũng mang chúng đến chỗ đó thả rông một lúc, để chúng tự kiếm ăn.
Vì Hoàng thượng săn bắn, bãi săn phong tỏa khá lâu, những con rắn đó nhốt nhiều ngày ngoài, đều chịu nổi, nhân lúc đó cho ăn quên khóa chuồng, tất cả đều bò ngoài.
“Người nọ cũng bản lĩnh đấy, đến rắn độc cũng dám nuôi!” Hoàng thượng khen một câu: “Nếu là vô tình, chính cái gọi là tội, chuyện tha c.h.ế.t cho ! rắn thì thể nuôi nữa! Mạng của trẫm là mạng, mạng của bá tánh khác cũng là mạng, lỡ ngày nào đó sơ suất để rắn bò ngoài, thì sẽ độc hại bao nhiêu .”
Tả Thừa tướng gật đầu: “Hoàng thượng . Hạ quan cũng ý .”
Chuyện dù ông tra thế nào cũng chỉ tra đến đây, tin rằng của Hoàng thượng cũng chỉ tra đến đây thôi.
Con gái ông đó quả thực gì, chỉ là kẻ bịt mặt rốt cuộc là ai, ông âm thầm điều tra nhưng một chút manh mối cũng .
đối với ông, manh mối cũng là chuyện ! Nếu thật sự manh mối, ông còn nghĩ cách tiêu hủy khi của Hoàng thượng tra !
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Con gái hồ đồ gây đại họa, ông mấy ngày đêm ngủ ngon, giờ rốt cuộc thể thở phào nhẹ nhõm!
Thượng Quan Huyền Dật tra tin tức giống hệt Tả Thừa tướng, dân nuôi rắn đích xác đáng ngờ, chỉ là lúc khi cho rắn ăn xong, nhớ rõ ràng là khóa cửa, ai ngờ nhớ nhầm! Hắn phỏng chừng là trong lòng nhớ việc , đó liền quên, lúc nhớ cứ tưởng , thỉnh thoảng cũng hồ đồ như .
“Rút hết phái âm thầm theo dõi phủ Thừa tướng về! Lui xuống !” Thượng Quan Huyền Dật xong, mở miệng .
“Vâng!” Người quỳ mặt đất lóe lên một cái biến mất.
“Chủ tử, tại rút bên phủ Thừa tướng về?” Tiểu Phúc T.ử nghi hoặc trong lòng.
“Thả lỏng cảnh giác, dẫn rắn xuất động.” Thượng Quan Huyền Dật bỏ câu , liền cúi đầu tiếp tục vẽ bức tranh một nữ tử.
Đi đêm lắm ngày gặp ma.
Lại , Lý Vân Ninh quá ngu ngốc, kẻ đó chắc sẽ dùng nữa.
Thượng Quan Huyền Dật hạ bút chút do dự, chỉ vì từng nụ , cái nhíu mày của nàng đều khắc sâu trong tâm trí .
Tiểu Phúc T.ử xong bừng tỉnh đại ngộ, chủ t.ử quá thông minh, vì chằm chằm, chi bằng thả lỏng cảnh giác để bọn chúng lơ là, sớm ngày tái phạm!