Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 269: Mỹ nam kế
Cập nhật lúc: 2025-11-30 11:50:39
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vạn Phúc Sinh thấy Thượng Quan Huyền Dật rốt cuộc cũng từ thuyền trở về, nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn cứ tưởng Thượng Quan công t.ử quên mất .
“Thượng Quan công tử, là tới cứu chúng đúng ?”
“Ừ.” Thượng Quan Huyền Dật nắm lấy cổ tay Hiểu Nhi, dắt nàng về phía nơi kim cương.
“Thượng Quan công tử, vị cô nương là ai ?” Vạn Phúc Sinh chớp đôi mắt to tròn, môi hồng răng trắng, con trai mà nét mặt thanh tú xinh như con gái, trông hệt như một con búp bê Tây Dương, giờ phút đang tò mò Hiểu Nhi.
“Chào , tỷ họ Thẩm, thể gọi là Thẩm tỷ tỷ.” Hiểu Nhi ngọt ngào chào hỏi.
Cậu bé là con lai ? Đáng yêu quá! Dáng vẻ thật ngây thơ, dễ thương!
“Chào Thẩm tỷ tỷ, tên là Vạn Phúc Sinh. Thẩm cô nương lớn lên thật là mắt, còn hơn cả tỷ Thu Cúc nhất thôn nữa!” Vạn Phúc Sinh nụ điềm tĩnh của Hiểu Nhi, thật lòng khen ngợi.
Vị cô nương trông dễ gần hơn Thượng Quan đại ca nhiều.
Thượng Quan Huyền Dật xong lời , ánh mắt sắc lẹm liếc qua Vạn Phúc Sinh, tên nhóc cư nhiên dám tơ tưởng đến nha đầu của .
Vạn Phúc Sinh sợ tới mức rụt , vô thức nhích gần Hiểu Nhi. Hắn sai cái gì ? Ánh mắt của Thượng Quan đại ca thật đáng sợ.
“Cha đặt tên thật , đại nạn c.h.ế.t, tất hạnh phúc cuối đời! Đệ về nhất định phúc khí. Đệ lớn lên cũng thật sự trai nha. Đôi mắt to thần, lông mi dài dày tựa như một chiếc quạt nhỏ, làn da trắng mịn như trứng gà bóc... Là loại hình tỷ thích nhất đấy.” Hiểu Nhi vươn tay định nhéo má bé, thật sự quá đáng yêu! Nàng từ đến nay vẫn luôn thích những đứa trẻ mắt to, phân biệt trai gái!
Đây là đầu tiên từ khi xuyên đến nay nàng thấy một bé trai mắt to và dễ thương như .
Thượng Quan Huyền Dật xong lời , mặt lập tức sầm xuống! Hắn hối hận! Hắn hối hận vì lo chuyện bao đồng cứu cái tên nhiều !
Nha đầu đầu tiên gặp cũng thấy nàng đối xử với gì đặc biệt khác lạ!
Bây giờ nha đầu cư nhiên cảm thấy cái tên nhiều đáng yêu, hơn nữa còn là loại hình nàng thích nhất?!
Hắn thế nào cũng thấy thật chướng mắt!
Thượng Quan Huyền Dật gắt gao nắm chặt lấy cánh tay đang vươn của Hiểu Nhi.
Hiểu Nhi đầu, thấy mặt ai đó còn thối hơn cả trứng ung, quả quyết rụt tay về: “Thượng Quan đại ca, đây là bé cứu ? Rất đáng yêu!”
“Đáng yêu chỗ nào? Ẻo lả!”
“……”
“……”
“Ta dẫn nàng xem đống đá .” Thượng Quan Huyền Dật lờ vẻ mặt nước mắt của ai đó, nữa bế bổng Hiểu Nhi lên, về phía trung tâm hòn đảo.
Hiểu Nhi bé đang đau lòng c.h.ế.t, haiz, đứa nhỏ đáng thương! mà biểu cảm càng dễ thương!
“Nhìn đủ !” Thượng Quan Huyền Dật thấy ánh mắt lưu luyến của nào đó, liền nổi giận.
Hiểu Nhi ngẩng đầu khuôn mặt đen sì sì của , vươn tay nhéo nhéo, buồn : “Cái mặt đen thối, ai thiếu nợ bạc ?”
“Về nam nhân khác nữa!” Thượng Quan Huyền Dật bá đạo tuyên bố chủ quyền.
“Hũ giấm!” Hiểu Nhi bĩu môi, để lời trong lòng.
Thượng đế ban cho nàng một đôi mắt sáng, nàng dùng chúng để phát hiện những điều , đặc biệt là trai .
“Ừ. Ta là thế đấy, cho nên đừng !” Thượng Quan Huyền Dật dứt khoát hào phóng thừa nhận.
“Yên tâm, những nam t.ử khác đều trai bằng , sẽ lòng đổi . Phúc Sinh chỉ là một đứa trẻ, ghen tuông thật thể hiểu nổi! Hơn nữa, cái thì ai chẳng thích , ngắm mỹ nam chỉ thuần túy là vì thấy mắt thôi!”
Lời là ý gì? Một Vạn Phúc Sinh còn đủ để ngắm? Còn nam nhân khác? Còn thưởng thức?! Không !
“Nếu thì chỉ ngắm thôi cũng đủ mắt !”
Hiểu Nhi: “……”
Người dù trai đến nhiều cũng chán chứ! Hiểu Nhi dáng vẻ “nàng đồng ý thì sẽ dây dưa tới cùng” của , quả quyết lựa chọn kẻ thức thời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-269-my-nam-ke.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Được ! Hắn thắng!
“Được, về trong mắt chỉ .” Người giấm chua hỏng não , lời nàng , trọng điểm đều nắm bắt !
Nàng tỏ tình đấy! Hắn cũng chẳng phản ứng , thêm gì nữa chắc giấm ngập cả núi vàng mất!
“Tới !” Thượng Quan Huyền Dật xong lời mới hài lòng, thả Hiểu Nhi xuống.
“Kim cương ? Ở ?” Hiểu Nhi cúi đầu, bắt đầu tìm kiếm mặt đất.
“Những viên lộ bên ngoài đều nhặt , còn đào lên mới thấy.”
“Ồ, đúng , bạc cho mụ mị đầu óc, lời ngốc nghếch!” Hiểu Nhi bắt đầu cầu cứu Bạch Thiên, kỹ năng tìm kho báu của Bạch Thiên bắt đầu phát huy tác dụng.
“Bạch Thiên, ngươi thật sự còn hữu dụng hơn cả máy dò tìm hiện đại.” Hiểu Nhi thầm cảm thán trong lòng.
“Chủ nhân, là thiên nga song cả IQ và EQ, đừng đem so sánh với mấy thứ công cụ đó, quả thực là sỉ nhục trí thông minh của .”
“, đúng, cùng đẳng cấp, thể so sánh! Mau chỗ nào , đào, tranh thủ thời gian còn trở về nữa.”
Khi Địch Thiệu Duy tìm tới nơi thì thấy hai đang đào bới khí thế ngất trời.
“Các đang gì ? Mang chút đồ kỷ niệm về ?”
“Bớt nhảm, mau giúp một tay, đào xong còn về nhà.”
Hiểu Nhi ném cho một cái xẻng.
“Trên đảo đến thứ mà cũng ? Ta nãy xem cái hang động , trời ơi, thứ gì cũng , thảo nào ở hoang đảo mà sống sung túc như . Nói cũng , mấy thứ đó ở ?” Địch Thiệu Duy cầm cái xẻng kinh ngạc hỏi.
“Trong hang động vốn dĩ .” Thượng Quan Huyền Dật nghiêm trang dối.
“ mà...” Nhìn mấy thứ đó, cứ cảm thấy gì đó đúng.
“ mà cái gì, ngươi cho rằng thể vượt biển khuân mấy thứ đó tới đây ?” Thượng Quan Huyền Dật hỏi ngược .
“Cũng đúng, mà bản lĩnh đó thì tự về , cần chờ bọn tới cứu.”
“Thượng Quan đại ca mau phụ một tay đào , mấy thứ chắc là do những tới đây khai thác kim cương để .” Hiểu Nhi giúp đ.á.n.h lạc hướng sự chú ý của Địch Thiệu Duy.
“Khai thác kim cương? Chính là mấy hòn đá nhỏ ?” Địch Thiệu Duy cầm lấy túi tiền Hiểu Nhi đặt mặt đất, thoáng qua những viên đá trong suốt lớn nhỏ đều bên trong.
“Ừ.”
“Dùng để trang sức ? So với trân châu, hồng ngọc thì cái nào đáng giá hơn?” Địch Thiệu Duy nhặt lên một viên soi ánh mặt trời: Có chút lóa mắt.
“Cái còn xem phẩm chất và hiệu quả khi gia công. Bất quá sự lấp lánh và rực rỡ của kim cương là thứ mà phụ nữ đều theo đuổi và hướng tới. Kim cương vĩnh cửu, một viên lưu truyền mãi mãi! Mấy đại nam nhân các hiểu .”
“Ta cần hiểu mấy cái đó, chỉ cần nó đáng giá bạc là !”
Địch Thiệu Duy Hiểu Nhi xong, hứng thú dâng trào, “Ta gọi tới giúp đào!”
Hiểu Nhi gật đầu, đào xong sớm một chút thì rút quân sớm một chút.
Lưu hải đảo một ngày hai đêm, rốt cuộc cũng đào xong hết kim cương thô.
Hiểu Nhi xách năm cái túi tiền lên, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết. Chỗ kim cương cộng ít nhất cũng ba bốn mươi cân.
Hơn nữa trong nhẫn của Thượng Quan đại ca còn một ít nữa.
Thật sự là phát tài !
Kim cương một carat tương đương 0.2 gram, đây là mấy chục cân kim cương lận! A! A! A!……
Niềm hạnh phúc thật sự tới quá bất ngờ!
Thượng Quan Huyền Dật dáng vẻ vui mừng khôn xiết của Hiểu Nhi, cảm thấy việc sóng biển đ.á.n.h dạt tòa cô đảo cũng hẳn là chuyện ! Cũng uổng công ngâm trong nước biển suốt ba ngày, da thịt đều ngâm đến nhợt nhạt.