Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 228: Cách ly

Cập nhật lúc: 2025-11-29 01:02:22
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Đợi rửa tay xong, Hoàng Vệ định đổ nước, múc chậu nước mới cho Thượng Quan Huyền Dật rửa.

 

"Cứ rửa qua một , sẽ lấy chậu nước sạch khác cho rửa ." Hiểu Nhi vẫn giành lấy việc .

 

Thượng Quan Huyền Dật gật đầu, tình huống đặc biệt thể quá cầu kỳ, huống hồ những cũng trực tiếp chạm cái lọ đó.

 

Những khác thấy Hiểu Nhi dám lấy nước họ rửa tay bưng cho Thượng Quan Huyền Dật rửa, đây chính là đại bất kính!

 

Thật quá bội phục dũng khí của nàng.

 

Lại Lục hoàng tử, Duệ An huyện chủ bên cạnh khoa tay múa chân mẫu , lòng bàn tay rửa thế nào, mu bàn tay rửa thế nào, kẽ ngón tay rửa , kẽ móng tay...

 

Là một đại nam nhân, ai cũng thấy Duệ An huyện chủ quá dài dòng, rửa cái tay thôi mà, lắm quy tắc thế!

 

Lục hoàng t.ử vẻ hưởng thụ, khóe miệng tái nhợt vẫn luôn nhếch lên, còn kiên nhẫn theo từng bước. Chỉ là khi Duệ An huyện chủ đưa tay giúp rửa thì từ chối, đây là lo lây bệnh cho Duệ An huyện chủ đây mà...

 

Nghĩ đến đây, họ nhớ tới Lục hoàng t.ử vì cứu Duệ An huyện chủ mà trọng thương, mà trong tình trạng đó vẫn chút do dự che chở nàng lưng, tự đón lấy lọ virus bệnh đậu mùa...

 

Cuối cùng, đám binh lính đầu óc đơn giản cũng hiểu !

 

Thảo nào hai tương tác thế nào cũng giống một đôi vợ chồng son, mà Lục hoàng t.ử chính là vị sợ vợ .

 

Lục hoàng t.ử sợ vợ?

 

Mọi đều ý nghĩ dọa cho dám họ nữa.

 

Nếu để Lục hoàng t.ử họ nghĩ như , cái đầu cổ khó mà giữ !

 

Đợi Thượng Quan Huyền Dật rửa tay xong, Hiểu Nhi múc nước cho họ rửa mặt.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Đi khiến chân nàng gãy luôn.

 

"Mấy ngày tạm thời ở ngôi miếu hoang . Cách ly một chút, tránh lây nhiễm truyền cho nhiều hơn. Ta từ nhỏ thể chất đặc biệt, bách bệnh xâm nhập, cho nên sẽ lo liệu thức ăn cho ." Hiểu Nhi chỉ thể dùng cái cớ để giải thích vì thể tự do .

 

Hiểu Nhi , Hoàng Vệ sai dọn dẹp sạch sẽ miếu hoang, mời Thượng Quan Huyền Dật đó nghỉ ngơi.

 

Hiểu Nhi về đến nội thành liền gặp Tiểu Phúc T.ử đang chuẩn khỏi thành. Hiểu Nhi đưa lệnh bài của Thượng Quan Huyền Dật cho , bảo sai phong tỏa khu vực miếu hoang ngoại thành trong vòng năm dặm, sự cho phép bất cứ ai cũng .

 

Nàng mua chăn bông, quần áo, lò than, than, còn chảo sắt, màn thầu, bánh bao thịt, thùng gỗ, thùng nước... và các vật dụng sinh hoạt khác mang đến cho họ.

 

Tiểu Phúc T.ử sắp xếp xong xuôi việc liền hồi cung bẩm báo chi tiết sự việc với Hoàng thượng, đó thu dọn quần áo đồ dùng cho Thượng Quan Huyền Dật.

 

Hoàng hậu xong chuyện kìm rơi lệ: "Hoàng thượng, bây giờ? Đó là bệnh đậu mùa đấy! Đó là bệnh nan y!"

 

"Đừng vội, Duệ An huyện chủ chẳng sẽ ư? Nàng quên linh đan diệu d.ư.ợ.c con bé tặng Dật Nhi ? Độc của Dật Nhi thái y cũng bó tay, chẳng cũng con bé giải dễ dàng đó thôi?" Hoàng thượng ôm Hoàng hậu lòng nhẹ nhàng an ủi, nhưng trong lòng ngài cũng lo lắng thôi.

 

" , t.h.u.ố.c của Duệ An huyện chủ thần kỳ lắm, nhất định sẽ ." Được Hoàng thượng nhắc nhở, Hoàng hậu mới yên tâm một chút.

 

Hoàng thượng nhẹ nhàng lau nước mắt cho bà: "Dật Nhi cùng Duệ An huyện chủ và ở miếu hoang mấy ngày mới về, Hoàng Vệ dẫn theo một đội tinh binh cũng ở đó, thức ăn của họ đành phiền Hoàng hậu mỗi ngày sắp xếp đưa tới."

 

Hoàng hậu cũng còn tâm trí , lý trí , bà nhớ còn cả đống việc đang chờ.

 

Bà đẩy Hoàng thượng dậy: "Hoàng thượng mau việc ! Cũng sứ giả nước Oa rốt cuộc thả virus ở huyện nào, việc nhanh chóng phát hiện và cách ly ngay! Thiếp cũng chuẩn thức ăn và quần áo cho họ, kẻo bệnh đậu mùa nhiễm c.h.ế.t đói, c.h.ế.t rét."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-228-cach-ly.html.]

Nghe Hoàng hậu , Hoàng thượng bà sẽ nữa, ngài sợ nhất là thấy nước mắt của bà.

 

"Vậy về T.ử Thần Cung ." Ngài đúng là nhiều việc tranh thủ thời gian sắp xếp.

 

Tên sứ giả nước Oa đúng là để cho ngài một đống rắc rối...

 

Hơn nữa nước Oa dám thả virus bệnh đậu mùa nước ngài, việc tuyệt đối thể cho qua dễ dàng như .

 

Thẩm Thừa Diệu và Vinh ma ma Hiểu Nhi đ.á.n.h một xe ngựa đồ đạc rời , trong lòng lo lắng thôi.

 

"Hầu gia, là để theo hầu hạ cô nương! Cô con gái một ở đó cũng bất tiện."

 

"Không . Con bé từ nhỏ lớn lên ở thôn quê, việc gì cũng , sẽ tự chăm sóc cho . Lục hoàng t.ử liên tiếp cứu Hiểu Nhi, con bé chăm sóc ngài cũng là lẽ ! Chúng đừng gây thêm phiền phức cho con bé." Thẩm Thừa Diệu hiểu, nhưng Hiểu Nhi t.h.u.ố.c nàng nhiều, sứ giả nước Oa còn thả virus bệnh đậu mùa ở huyện nào nữa, sẽ bao nhiêu mắc bệnh...

 

Hồi nhỏ ông từng , thôn nào mắc bệnh đậu mùa, ôn dịch là cả thôn đó thiêu rụi để ngăn chặn dịch bệnh lây lan.

 

Tiết kiệm một phần t.h.u.ố.c là cứu thêm một mạng .

 

Hoàng hậu là quá, thu dọn chừng năm xe ngựa đồ đạc gửi đến miếu hoang.

 

Ngày hôm khi Hiểu Nhi nhận bồ câu đưa thư, bảo nàng phái đến chỗ phong tỏa nhận vật tư, nàng thấy năm xe ngựa to đùng thì há hốc mồm, còn tưởng họ du lịch nghỉ dưỡng!

 

Cuối cùng cũng kéo hết đồ về miếu hoang, Hiểu Nhi bảo đám binh lính sắp xếp thỏa, còn mệt đến nỗi phịch xuống cạnh Thượng Quan Huyền Dật.

 

"Hoàng hậu nương nương chắc chuyển hết đồ trong viện của đến đây , bà an cư lạc nghiệp ở đây luôn đấy. Chúc mừng đuổi khỏi nhà nhé!"

 

"Thế cũng chắc !" Cơm hôm qua Thượng Quan Huyền Dật ăn là do Hiểu Nhi tự tay , tự tay bón, chăn là Hiểu Nhi đắp cho, thương ân cần hỏi han, những ngày tháng khiến cảm thấy mãn nguyện.

 

Đương nhiên nếu mấy thừa thãi ở đây thì càng .

 

Hiểu Nhi cạn lời, tên đến cũng thể sống cuộc sống cơm bưng nước rót, đương nhiên thấy chắc !

 

"Để xem vết thương của ."

 

"Không đau, cũng chảy máu."

 

Hiểu Nhi vẫn nhẹ nhàng cởi áo Thượng Quan Huyền Dật xem, bóp nát một viên t.h.u.ố.c đắp lên.

 

"Chắc một hai ngày nữa là đóng vảy thôi." May mà vết thương cách tim xa. Hiểu Nhi giúp kéo áo , đó định lấy canh Hoàng hậu nương nương hầm cho uống.

 

Thượng Quan Huyền Dật giữ nàng : "Nghỉ một lát ."

 

Nha đầu tối qua chắc chắn ngủ ngon, quầng thâm mắt cũng hiện lên .

 

Hiểu Nhi bình thường mỗi đêm đều ngủ một giấc ngon lành trong gian, tối qua ở cái nơi xa lạ mà ngủ ngon .

 

Thượng Quan Huyền Dật đau lòng nàng chạy đôn chạy đáo vì , quyết định kéo nàng trò chuyện: "Nha đầu, kể về sư phụ của ."

 

"Sư phụ của á?" Nàng sư phụ nào, nàng là lừa đấy chứ!

 

" ."

 

"Sư phụ của chẳng gì để kể cả, canh Hoàng hậu nương nương hầm chắc giờ vẫn còn ấm, bưng cho uống." Nàng bịa ngàn vạn lời dối để lấp liếm, vẫn là chuồn là thượng sách!

 

Thượng Quan Huyền Dật Hiểu Nhi chạy xa, khổ bất đắc dĩ, trò chuyện chút mà rõ ràng là chọn sai chủ đề .

 

 

Loading...