Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 206: Hoàng thượng rời đi
Cập nhật lúc: 2025-11-28 13:35:45
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yến tiệc qua , trở về Thẩm gia, cùng trao đổi những tin tức thu hoạch .
Đàm phu nhân, Hồ Nhất Minh, Giang Đào?
Ba ngày thường chẳng chút dây mơ rễ má nào với .
Thượng Quan Huyền Dật ba cái tên giấy, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ.
Đàm phu nhân kinh doanh son phấn. Hồ Nhất Minh là thương nhân buôn lương thực. Giang Đào là thương nhân buôn d.ư.ợ.c liệu.
Việc buôn bán của ba tính là lớn, nhưng cũng rải rác khắp cả châu phủ.
Trong giới phú thương, địa vị của họ cao, ăn cũng quá xuất sắc, tóm là lên chẳng bằng ai, xuống cũng chẳng thấy ai bằng .
Ngày thường, họ bao giờ chuyện gì nổi bật, luôn hùa theo đông, ít gây sự chú ý.
chính sự khiêm tốn là lớp vỏ bọc bảo vệ nhất của bọn họ.
Người của Giang Đào chú ý đến . Chỉ là phái âm thầm điều tra bộ sản nghiệp, nhà cửa, thôn trang danh nghĩa thì chẳng thu hoạch gì, tìm thấy chút bằng chứng nào về .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cũng từng phát hiện bất kỳ sự giao thiệp nào với hai còn .
Tuy nhiên... mục tiêu lộ diện, thì việc tìm chứng cứ còn xa nữa !
"Ba khả năng chỉ phụ trách khu vực châu phủ mà thôi."
Địch Thiệu Duy dùng xiên tre chọn một miếng đào .
"Vậy thì thế nào?" Thượng Quan Huyền Dật tỏ vẻ quan tâm lắm đến điều đó.
"Cũng đúng, chúng chỉ cần tìm chứng cứ liên quan đến , còn việc mạng lưới phủ khắp cả nước thì cũng thế thôi, thì ắt tội, rõ mà còn cố phạm thì tội càng thêm nặng!" Địch Thiệu Duy há miệng ăn một miếng táo.
Bắt giặc bắt vua , kẻ cầm đầu mà bắt thì tay chân còn gì nữa.
"Mười Hai!" Thượng Quan Huyền Dật gọi vọng hư .
Một bóng đen nhảy , quỳ xuống mặt Thượng Quan Huyền Dật.
"Đi điều tra tổ tông mười tám đời của ba , cùng tất cả những họ tiếp xúc và những việc họ trong vòng mười năm qua." Địch Thiệu Duy ném tờ giấy qua cho .
Mười Hai đón lấy tờ giấy nhưng vẫn nhúc nhích.
"Đi !" Thượng Quan Huyền Dật gật đầu.
Mười Hai lệnh lúc mới rời .
"Táo nhà nha đầu mà ngọt giòn thế, là ngày thường thích ăn trái cây mà cũng ăn dừng miệng!"
Thượng Quan Huyền Dật liếc khay trái cây bàn. Cái tên !
Khay trái cây là nha đầu mới đưa tới, dáng vẻ cắt gọt chỉnh tề đều đặn là ngay do chính tay nàng chuẩn , thế mà ăn hơn một nửa.
"Trời tối , ngươi còn ngây đó gì!" Thượng Quan Huyền Dật đuổi khách.
"Đang bàn bạc chính sự với mà!" Địch Thiệu Duy ăn đến ngon lành.
"Không cần!" Còn mau cút thì trái cây nha đầu chuẩn cho sẽ ăn sạch mất.
Thực Hiểu Nhi chuẩn cho cả hai .
"Ta ăn xong chỗ quả !" Địch Thiệu Duy tăng tốc độ nhai.
"Cút! Muốn ăn thì tự xuống bếp mà rửa!" Mặt Thượng Quan Huyền Dật đen sì.
Trong bếp cũng chuẩn sẵn ít trái cây, bọn họ ăn thì thể tự rửa sạch.
"Có đồ sẵn đây tội gì tự động tay?" Địch Thiệu Duy hiểu chút tâm tư nhỏ mọn đó của chứ, nhưng vẫn cố tình dùng xiên tre xiên một chuỗi trái cây như hồ lô đường, mới dậy ngoài.
Thuận tiện để một câu: "Đồ keo kiệt!"
Thượng Quan Huyền Dật khay chỉ còn một miếng táo mà ghét ăn nhất, cả khuôn mặt xụ xuống.
Từ chối giao du với tên !
Ngày hôm , Hoàng thượng rời . Trước khi hồi kinh, ngài còn cần xuôi Nam để thăm An Thân vương.
Thượng Quan Huyền Dật và Địch Thiệu Duy theo, chuyện của ba vẫn điều tra xong, bọn họ quyết định giải quyết xong việc mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-206-hoang-thuong-roi-di.html.]
Hoàng Vệ và hai vị công t.ử phủ Đề đốc đều theo hộ giá, bọn họ bảo vệ bên ngoài, đương nhiên trong tối còn ít ám vệ.
La thái y lo lắng cho long thể của Hoàng thượng nên cũng cùng.
Lúc , đầu tiên Hoàng thượng cảm thấy tố chất của thổ phỉ.
Ngài sắp xếp riêng một chiếc xe ngựa, chuyên dùng để chở đồ ăn thức uống do nhà Hiểu Nhi sản xuất.
"Lão tam, mấy thứ như thịt khô, mực khô xé sợi, trái cây sấy, bánh quy, các loại hạt thì lấy nhiều một chút, mấy thứ để lâu." La đại phu đống đồ chuyển lên xe ngựa , cảm thấy vẫn nên mang nhiều một chút, bản đỡ chịu khổ.
"Được." Thẩm Thừa Diệu đồng ý, sai gã sai vặt lấy thêm.
Hoàng thượng bên cạnh gật gù, đường về cung còn xa lắm, mang nhiều một chút thì thức ăn đường đôi khi thực sự khó nuốt.
"Bánh kem, bánh mì cũng lấy nhiều mấy cái, buổi trưa với buổi tối buồn miệng thể ăn, hiện tại thời tiết nóng lắm, để hai ngày sợ hỏng." La thái y nhớ tới món bánh sầu riêng ngàn lớp và bánh mì kẹp thịt gà hun khói yêu thích liền vội dặn.
Hoàng thượng gật đầu, ngài vốn thích đồ ngọt, nhưng mấy loại bánh ngài thấy ngon.
Ngự trù trong cung cũng .
"Trái cây chỉ một sọt thôi , đủ ! Lấy thêm hai sọt nữa, thứ giải khát , đường khát nước cũng cần pha , ăn một hai quả là ."
Hoàng thượng gật đầu, ngài thấy La thái y hiểu chuyện như nhỉ, thật đúng ý ngài quá.
"Hôm qua hình như nha đầu trứng luộc nước , xong ?" La thái y hỏi Lưu thị.
Lưu thị gật đầu.
"Thế thì quá, trứng để lâu, gói cho nhiều một chút."
"Cầm cả nồi luôn ạ, trứng ngâm càng lâu càng ngấm vị, mỗi ngày đun một , thể ăn nhiều ngày. Người nhà ăn thì hôm nay chúng luộc nồi mới là ." Lưu thị .
"Vẫn là tam tẩu thương ." La thái y vội gật đầu, cũng ý đó, nhưng ngại mở miệng xin hết.
Lưu thị vội sai đem chỗ trứng cùng cả nước và lá đổ một cái hũ lớn.
Cái hũ? ! Suýt nữa thì quên!
"Cái đó... dưa chua và tương ớt cũng mang theo hai hũ! Mấy thứ ăn với cơm ngon, bên ngoài bán ngon bằng nhà !"
Nói cứ như là nhà của chính !
Địch Thiệu Duy mà trợn mắt há hốc mồm, hóa còn thể mặt dày đến thế, nhỉ!
La thái y nhẩm tính đống đồ chất lên xe trong đầu, tổng cảm thấy còn thiếu thiếu cái gì đó!
Hắn vỗ tay một cái "đét"!
"Mấy thứ như thịt khô, lạp xưởng, cá khô, tôm nõn lớn nhỏ... chất lên xe ?"
"Mấy thứ đó ăn sống , cũng lấy ?" Thẩm Thừa Diệu ngạc nhiên hỏi.
"Muốn chứ, đến trạm dịch thì bảo ở đó nấu lên một chút là ! Mấy thứ lấy nhiều một chút, xe còn chỗ để mà, ăn mười ngày nửa tháng thành vấn đề!"
"Vậy để bảo đóng gói thêm!" Lưu thị xong vội nhà tìm đóng gói.
Cuối cùng cả chiếc xe ngựa nhét đầy ắp, cửa xe cũng đóng nổi, còn chuyển bớt một phần đồ sang xe ngựa của Hoàng thượng mới .
Có câu thế nào nhỉ, mười cô con gái thì chín cô là giặc!
Người còn tưởng đây là con gái Lưu thị lấy chồng xa về nhà vơ vét của cải mang chứ!
Thượng Quan Huyền Dật cũng thấy chướng mắt. Quá mất mặt, cứ như thể kiếp là ma đói đầu t.h.a.i !
Địch Thiệu Duy thì cảm thấy gừng càng già càng cay, cũng là thể đòi hỏi chu đáo đến thế! Lúc nhất định học tập!
Cuối cùng Thẩm Thừa Diệu còn hỏi: "Giấm táo chỉ chuẩn hai bình, đủ ?"
Hoàng thượng gật đầu: "Đủ . Rượu nho thì thể lấy thêm hai vò."
Quay về ngài sẽ tặng cho An Thân vương thúc hai vò.
Rượu nho Tây Vực cũng hương vị thuần hậu thế , đồ cùng chia sẻ chứ!
Đoàn của Hoàng thượng rốt cuộc cũng rời , Thượng Quan Huyền Dật thở phào nhẹ nhõm.
Có một cha khách sáo là gì như , cảm thấy thật đỏ mặt.