Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 189: Bàn tửu trang
Cập nhật lúc: 2025-11-27 23:45:12
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi lúc Thẩm Thừa Diệu cầm một gói giấy dầu lớn đựng thịt lừa ngũ vị hương trở về thì thức ăn vặn dọn lên đầy đủ.
"Thịt lừa ăn ngon thật, còn thơm hơn cả quán con từng ăn ở kinh đô nữa! Nếu mỗi ngày đều ăn một miếng thì mấy!" Vận Nhi ăn đến ngon lành.
Hiểu Nhi nếm thử một miếng, cảm thấy hương vị quả thực tồi, thảo nào nhiều xếp hàng mua đến thế!
"Chỉ con là thích ăn món nhất! Lại còn ngày nào cũng ăn! Ta thấy thịt heo ở nhà , khô bò còn ngon hơn thứ !" Lưu thị nếm một miếng cũng thấy , nhưng bà vẫn thích thịt khô ở nhà hơn.
"Thịt khô ở nhà đương nhiên ngon , mỗi ngày con đều ăn mấy miếng. thỉnh thoảng cũng nếm thử món khác mà!"
"Con thích ăn, là cha mua công thức về? Đôi vợ chồng chữa bệnh cho con trai, cũng đang bán công thức, ngặt nỗi chào giá quá cao, chẳng ai mua."
"Ta ngày càng nuông chiều con cái mà còn chịu nhận! Chỉ vì con một câu ăn mỗi ngày một miếng, liền nghĩ đến chuyện mua công thức! Trong nhà dù núi vàng núi bạc cũng tiêu xài kiểu đó, huống chi nhà !"
Vận Nhi thấy mẫu nổi giận, lè lưỡi, vội vàng cúi đầu ăn cơm.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Không , thấy vị thịt lừa ngũ vị hương cực ngon, thêm món thực đơn món ăn vặt ở tửu lầu nhà cũng tồi!"
Hiểu Nhi xong cảm thấy mua công thức cũng , lâu nhà nàng đang tính mở rộng các thành phố lớn cả nước, đắt một chút cũng sẽ kiếm thôi.
Hơn nữa, thịt lừa món nhắm rượu thì tuyệt đối là hạng nhất! Đến lúc đó đưa quán bar bán, chắc chắn sẽ đắt hàng.
"Vậy công thức đó bán bao nhiêu bạc? Chúng tới phủ thành ngoài việc sắm đồ tết cũng xem cửa hàng nào thích hợp thì mua để mở siêu thị và lâu, lâu thêm một món mới cũng là chuyện !"
Lưu thị cũng gì thêm nữa, đây là chuyện chính đáng.
"Một cây nhân sâm 500 năm tuổi."
Đàm thị xong hít sâu một : "Nhân sâm 500 năm! Thế nào cũng đáng giá vài ngàn lượng bạc, thảo nào là chào giá cao!"
"Cái bán thịt lừa cả đời cũng kiếm vốn ." Lưu Tĩnh Xu lắc đầu.
Lưu thị xong chẳng cảm giác gì, nhân sâm trăm năm, ngàn năm nhà khác bà , nhưng nhà bà thì ít!
Nhà bà đặc biệt duyên với nhân sâm!
Hiểu Nhi cùng cha nàng thỉnh thoảng gặp , đó đào một hai cây mang về nhà.
"Xem bán quả thật là vì chữa bệnh cho con trai." Hiểu Nhi xong liền một câu như .
"Vậy là mua mua?" Lưu thị về phía Thẩm Thừa Diệu và Hiểu Nhi.
"Mua ạ, con trai của hai vợ chồng cũng là học sinh của thư viện Cử Hiền, là bạn học với mấy đứa con trai nhà đấy! Công thức thịt bò ngũ vị hương tuy đáng giá một cây nhân sâm 500 năm, nhưng chuyện nếu để nhà gặp , lẽ đó là ý trời."
Hiểu Nhi ý kiến gì, nhân sâm 500 năm đối với nàng mà thật sự chẳng tính là gì.
"Cha cảm thấy thể mua thì cứ mua . Quay về lấy một cây sâm từ trong nhà là . Cha một cái tửu trang bán, là chúng mua tửu trang đó !"
"Tửu trang? Rượu ủ cho ngon cũng chuyện dễ dàng." Trong nhà tuy ủ rượu trái cây, giấm táo các loại, phản hồi ở tửu lầu đều , nhưng rượu ngon mà công thức thì ủ cũng khó, cẩn thận là lãng phí nhiều lương thực.
"Con , con cách." Hiểu Nhi chỉ thể như .
Dù nàng cũng tự học trong gian , chỉ cần lấy là .
Thẩm Thừa Diệu liền gì thêm, hơn nữa Hiểu Nhi việc xưa nay đều chắc chắn.
Ăn xong cơm trưa, Lưu thị cùng Đàm thị mua sắm đồ tết, Hiểu Nhi và Thẩm Thừa Diệu liền mua tửu trang.
Tửu trang nổi tiếng, đường tùy tiện hỏi một là vị trí.
Đi đến cổng lớn tửu trang, hương rượu thơm nức mũi, nhưng lớp sơn son cửa đều bong tróc, tuy vẫn thể tưởng tượng vẻ huy hoàng ngày xưa.
Chắc là khi vợ con của chủ nhân tửu trang mất hết, ông cũng chẳng còn tâm trí mà lo liệu việc kinh doanh nữa, Hiểu Nhi thầm nghĩ.
Thẩm Thừa Diệu bước lên gõ cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-189-ban-tuu-trang.html.]
Một giọng già nua vang lên: "Ai đấy?"
"Tại hạ họ Thẩm, chúng tới mua tửu trang." Thẩm Thừa Diệu trả lời.
Đợi một lát, cánh cửa kẽo kẹt mở .
"Hai vị mời , thông báo cho lão gia ngay đây." Một ông lão lưng còng dẫn họ một gian phòng, rót mời.
Không lâu , một ông lão tóc trắng xóa xuất hiện, chắc đến sáu mươi tuổi mà đầu bạc trắng, nghĩ đến là do bi thương quá độ.
"Hai vị tới mua tửu trang?"
Thẩm Thừa Diệu và Hiểu Nhi dậy hành lễ: " ."
"Các bộ đồ đạc trong tửu trang giá một vạn lượng, nhưng bán công thức rượu ?" Công thức rượu nhà ông là tổ truyền nhiều đời, truyền ngoài, nếu đến đời ông là đoạn tuyệt thì hãy để ông mang theo công thức xuống mồ!
"Biết."
"Vậy còn mua ?"
"Có, nhà chúng công thức rượu riêng."
"Vậy , chúng bây giờ nha môn thủ tục sang tên luôn!"
"Bây giờ ?" Nhanh như ? Ông còn xem qua tửu trang những gì, rốt cuộc đáng giá một vạn lượng nữa! Thẩm Thừa Diệu chút ngớ .
" , bằng thì đợi khi nào? Các còn mua ! Không mua thì thôi." Dù đến lúc đó ông phóng một mồi lửa đốt sạch cũng chẳng để đám hưởng lợi!
Thẩm Thừa Diệu thoáng qua Hiểu Nhi, bán hàng cũng quá kiêu ngạo .
Hiểu Nhi thể hiểu , một nản lòng thoái chí, còn gì để luyến tiếc, thì còn tâm trạng mà để ý đến đạo lý đối nhân xử thế.
"Chúng còn xem qua tửu trang, rốt cuộc đáng giá một vạn lượng ?" Hiểu Nhi mở miệng giải thích.
Sao mà phiền phức thế! Ông chủ tửu trang nhíu mày.
"Chỉ riêng hầm rượu nhà trị giá hơn một vạn lượng , hai vị rốt cuộc mua !"
Thẩm Thừa Diệu cạn lời trời, đây là kiểu gì , ông hơn một vạn lượng là hơn một vạn lượng chắc.
Ông thoáng qua con gái, một vạn lượng nhỏ, mua bán kiểu thì mà mua? Thảo nào bán mãi .
Hiểu Nhi gật đầu với Thẩm Thừa Diệu, một sống còn gì luyến tiếc thì sẽ chẳng phí tâm tư lừa gì.
Thẩm Thừa Diệu chút lo lắng, nhưng nhớ tới lời Hiểu Nhi từng , đầu tư rủi ro, buôn bán lỗ lãi, mà rủi ro càng lớn thì lợi nhuận càng nhiều.
Nghĩ thông suốt, Thẩm Thừa Diệu gật đầu : "Được, bây giờ chúng nha môn thủ tục sang tên."
Ông chủ tửu trang đầu tiên ngẩng đầu kỹ Thẩm Thừa Diệu một cái, xem cũng là kẻ phúc.
Dưới hầm rượu trăm năm của nhà ông còn giấu hơn 50 vò rượu ủ trăm năm, loại 50 năm càng là hàng trăm vò, những thứ ngoài ông và vợ con qua đời thì chẳng ai .
Tuy nhiên ông cũng gì thêm, nhấc chân ngoài.
Ba đến nha môn, nhanh xong văn kiện sang tên, việc còn kinh động đến cả Tri phủ.
Vốn dĩ việc cỏn con sẽ kinh động Tri phủ, nhưng một nha sai thấy con dấu của Thẩm Thừa Diệu, ông là Thăng Bình Hầu, liền lập tức thông báo.
"Thăng Bình Hầu, Duệ An huyện chủ, ngày mai hai vị nhất định đưa phu nhân cùng thiếu gia tiểu thư trong nhà tới phủ thưởng mai đấy nhé." Tri phủ đại nhân nhiệt tình mời mọc.
Thẩm Thừa Diệu gật đầu: "Được, đại nhân xin dừng bước."
Tri phủ đại nhân ở cửa, gật đầu cũng tiễn thêm nữa.
Ông chủ tửu trang Thẩm Thừa Diệu là Thăng Bình Hầu cũng chẳng ngạc nhiên gì, phảng phất như thứ đều liên quan đến , khỏi huyện nha liền đưa một chùm chìa khóa dài cho Thẩm Thừa Diệu, ném một câu "Cáo từ!" lập tức rời .
Ngay khoảnh khắc ông xoay , Hiểu Nhi thấy miếng ngọc bội treo bên hông ông, vội gọi : "Khoan !"