Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 187: Hối hận
Cập nhật lúc: 2025-11-27 23:45:10
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi ba đội của họ đuổi tới điểm tập hợp thì các đội khác đều ăn uống xong xuôi.
Thấy họ đ.á.n.h hổ, mà là một đôi, ai nấy đều vây xem, hâm mộ thôi.
Vốn dĩ họ cũng hài lòng với thu hoạch của , nhưng thấy đồ của đội Thẩm Thừa Diệu, thêm hai con hổ , đều phát giác con mồi đội săn chẳng bõ bèn gì.
Tuy rằng hai con hổ là do hai ba đội chia , nhưng mỗi cũng kiếm vài lượng bạc.
Dù hâm mộ, nhưng ngoại trừ đội của Vương Đại Phú là tương đối cực phẩm , những khác cũng chỉ dừng ở mức ngưỡng mộ mà thôi.
Mọi ăn qua lương khô, nghỉ ngơi xong, thôn trưởng liền lên tiếng: "Hôm nay tiếng gầm của hai con hổ chỉ sợ sẽ dọa cho nhiều động vật quanh đây dám ngoài trong một hai ngày tới. Ta nghĩ sáng mai chúng kết thúc đợt săn xuống núi, ý thế nào?"
Mọi cũng hiểu đạo lý , hơn nữa so với năm thì thu hoạch năm nay nhiều hơn hẳn, nhiều gật đầu đồng ý.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cũng ít tiếp tục đ.á.n.h thêm chút nữa, nhưng thiểu phục tùng đa , đành từ bỏ.
Theo lệ thường, mỗi tổ cử một gác đêm, mỗi gác nửa đêm, hai luân phiên một đêm.
Ở tổ của Hiểu Nhi, thôn trưởng chủ động đề nghị gác nửa đêm đầu, Thẩm Thừa Diệu liền sẽ gác nửa đêm .
Hiểu Nhi mang theo túi ngủ và lều trại, tổng cộng mười cái lều. Hiểu Nhi một một cái, ba chung một cái, còn tám cái chia cho trong tổ.
Trời giá rét, thứ bên trong thể ngủ hai , đều nguyện ý chen chúc một chút, cho nên dư hai cái. Thẩm Thừa Diệu định đưa cho bốn lớn tuổi nhất của các tổ khác dùng.
"Này Thừa Diệu , cho một cái , cánh tay của , cứ thỉnh thoảng tê dại từng cơn, chắc là lạnh ." Vương Đại Phú thấy thế mở miệng xin.
"Đồ nhà mới cho ông! Đẩy cha miệng cọp còn hổ hỏi mượn đồ của cha !" Cảnh Hạo đốp chát ngay một câu.
"Ai đẩy cha ngươi! Chứng cứ , ai thấy! Không ai thấy thì ngươi đừng ngậm m.á.u phun ." Lại nhắc việc , Vương Đại Phú cũng nổi giận.
"Được , Hạo Nhi, đừng chấp !" Hiểu Nhi kéo Cảnh Hạo .
Cảnh Hạo hừ một tiếng, trở đống lửa.
Thẩm Thừa Diệu đương nhiên cũng sẽ cho , lập tức về phía bốn lớn tuổi: "Nhị bá, Lương bá, Lâm bá, Đàm bá, các bác lớn tuổi , đêm nay cứ hai một tổ chen chúc trong lều cho ấm nhé!"
"Ngươi đứa nhỏ đúng là hiếu thuận, ba tuổi già, từ lúc ngươi còn nhỏ bảo lớn lên ngươi chắc chắn là ." Khi đó Thẩm Thừa Diệu mới ba tuổi, dáng xuống ruộng học trồng lạc, lớn lên thể giúp cha việc, để cha vất vả như .
Mọi đều cho rằng chỉ ham chơi, nhưng ông phát hiện thực sự nghiêm túc trồng, tuy chậm nhưng suốt một buổi chiều ngừng nghỉ, thật đúng là trồng một luống!
Hơn nữa từ đó về năm nào cũng xuống ruộng, nhà ai thấy mà tấm tắc khen ngợi!
Ông lúc liền cảm thấy đứa bé lớn lên sẽ tầm thường, xem, sai chứ! Hiện tại ruộng cũng thành Hầu gia .
Đây quả thật là một sự hiểu lầm tươi .
Thẩm Thừa Diệu xong cũng chỉ .
Hiểu Nhi trong lều đợi cả đêm cũng thấy Bạch Thiên trở về.
Tên lạc đường chứ, Hiểu Nhi thu dọn lều trại nghĩ.
"Sẽ , chắc là thành nhiệm vụ thôi." Thiên Bạch .
Hiểu Nhi cảm thấy thật sự là quá vất vả cho nó, về dỗ dành một phen mới .
Trời hửng sáng, đều dậy.
Vẫn như cũ chia xuống núi, rốt cuộc đường xuống núi nếu vận may cũng thể săn thêm chút con mồi, ?
Về đến thôn thì trời vẫn tối.
Lần núi săn con mồi, Thẩm Thừa Diệu nghĩ thể giúp thì giúp, liền đề nghị thu mua hết con mồi mà thôn dân săn .
Giá cả cũng theo giá thị trường, thôn dân đều vui vẻ bán.
Hai con hổ, Thẩm Thừa Diệu và Hiểu Nhi thương lượng xong quyết định thu mua với giá 120 lượng một con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-187-hoi-han.html.]
Vương Đại Phú xong vui: "Hổ là của hiếm, thế nào cũng 150 lượng chứ!"
150 lượng, đó là giá của con hổ bộ da lông hảo!
Hiểu Nhi xong liền : "Vậy thôi, tửu lầu nhà cháu thu đủ nhiều con mồi , mua thêm hai con hổ cũng quá sức, các bác cứ bán nơi khác !"
Nàng dùng xương hổ ngâm chút rượu t.h.u.ố.c để mở hiệu t.h.u.ố.c thì bán, nhưng cũng kẻ coi tiền như rác!
"Không thu càng , chừng còn thể bán nhiều bạc hơn." Vương Đại Phú cảm thấy nhà Thẩm Thừa Diệu chính là chiếm tiện nghi của trong thôn.
Hiện tại sắp hết năm, nhiều tửu lầu, gia đình giàu đều thích thu mua thú săn để thêm món ăn.
"Vậy nhé, hai con hổ hiện tại nhà chúng thu 120 lượng, qua đêm nay, ngày mai hổ còn tươi mới như nữa, nhà chúng sẽ nhận , đến lúc đó đừng trách chúng ." Hổ ư, Hiểu Nhi tin tưởng nhà nàng sẽ thiếu.
Mấy khác xong lời đều bán: "Hay là bán thôi, bán sống bằng bán chín!"
" , đều là cùng lớn lên, Thẩm lão tam từ nhỏ thành thật nhất ."
"Các đừng nó, cam đoan thể bán giá cao hơn 120 lượng, nếu thấp hơn 120 lượng thì phần chênh lệch bù!"
" , hai em chúng bù!"
Mọi xong lời mới thôi, thể thêm chút bạc cũng , ? Dù cũng sẽ thiệt.
"Được! Có thể thêm chút bạc chúng cũng mừng, nhưng miệng bằng chứng cứ, thấy nên giấy biên nhận bằng! Con hổ nhà cũng phần đ.á.n.h đấy! tự nhiên chịu thiệt !" Hiểu Nhi cũng là chịu thiệt thòi.
Tuy lời , nhưng lợi ích, thứ đều thể lật lọng! Nàng đến lúc bọn họ bán giá cao tìm nhà , nhà thu thì vô cớ gây thù chuốc oán, mang tiếng bất cận nhân tình.
Những khác Hiểu Nhi đều thấy lý, đều yêu cầu giấy chứng.
Vương Đại Phú chính là kẻ lời giữ lời.
"Đều là cùng thôn, nhân phẩm của còn tin ?" Vương Đại Phú thấy lùi bước.
Thật đúng là tin , nhưng phúc hậu, lời miệng.
Vương Đại Tài là kẻ xúc động màng hậu quả: "Lập thì lập, hai em chúng chuyện xưa nay nhất ngôn cửu đỉnh!"
"Vậy là ." Hiểu Nhi .
Thôn trưởng xong giấy tờ, em Vương Đại Phú căng da đầu ấn dấu tay, trong lòng hai cũng đ.á.n.h trống liên hồi.
Hai tranh thủ lúc trời tối hẳn, xuất phát bán hổ.
Sau khi cân xong tất cả con mồi, Thẩm Thừa Diệu chia tiền.
Lúc trong thôn mới , tổ của họ mỗi đều săn một con hươu, hôm qua sớm đưa mười mấy con hươu xuống núi . Hiểu Nhi một cô bé con b.ắ.n hai mũi tên hạ ngay hai con, trong lòng bọn họ hối hận vô cùng! Tại chê mang trẻ con lên núi săn chứ!
Hươu, đa phần nặng 50 cân một con, một con thể bán mười lượng bạc!
Hươu đực vì nhung hươu nên càng bán thêm ba bốn lượng!
Hai con hổ mỗi thế nào cũng vài lượng, mà con mồi chiều hôm qua và hôm nay, gà rừng, thỏ hoang thì khỏi tính, vài lồng đầy! Chẳng bắt kiểu gì mà con nào con nấy vẫn nhảy tanh tách!
Hươu bào tám con, sơn dương năm con, cáo thì mười hai con, riêng da lông cáo ít nhất cũng bán 1 lượng bạc !
Người trong tổ họ thế nào cũng hơn hai mươi lượng một !
Số tiền đủ mua hai ba mẫu ruộng .
Sự thật cũng là như , trong tổ của Hiểu Nhi, đây là còn tính tiền bán hổ, mỗi đều cầm trong tay 23 lượng.
Đương nhiên việc Thẩm Thừa Diệu tính giá cao là nguyên nhân quan trọng.
Mọi hơn 1 lượng bạc trong tay , so với thật đúng là đỏ mắt vì ghen tị!