Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 176: Núi lở đất nứt

Cập nhật lúc: 2025-11-27 12:39:40
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những binh lính giơ cao trường đao, đội mưa tuyết kiên quyết bám trụ vị trí, ngăn cản những bá tánh đang phản kháng.

 

“Kẻ nào dám bước khỏi đây một bước, g.i.ế.c tha!” Tướng lãnh canh giữ tại các nơi trú ẩn trực tiếp hạ lệnh!

 

Mẹ kiếp, nửa đêm nửa hôm đội mưa tuyết canh gác cho các ngươi, lạnh đến mức hai hàm răng va cầm cập, bọn họ dễ dàng lắm !

 

Nếu lập quân lệnh trạng, ai thèm quản các ngươi sống c.h.ế.t !

 

Bá tánh thấy đao thật kiếm thật giơ lên mặt mới bắt đầu sợ hãi, dần dần im lặng trở .

 

trong cảnh như , thời tiết khắc nghiệt như , thêm một khắc cũng là nỗi thống khổ vô hạn.

 

Giờ Sửu hai khắc, bá tánh bắt đầu chịu nổi, ai nấy đều ý kiến, hài t.ử dọa sợ lóc ầm ĩ ngừng, càng thêm nóng nảy, khung cảnh trở nên hỗn loạn.

 

Bên trong một túp lều tranh biệt lập, nhóm Thượng Quan Huyền Dật đang chờ đợi.

 

“Nha đầu, sắp đến giờ Sửu ba khắc , thật sự địa chấn ?” Địch Thiệu Duy bắt đầu chút hoài nghi, giờ Sửu sắp trôi qua hơn một nửa !

 

“Nếu địa chấn, đám bá tánh sẽ nổi loạn mất!” Thượng Quan Huyền Hạo đám đông đang xao động, thật sự cũng nên hy vọng động đất nữa.

 

“Không chẳng hơn ?” Hiểu Nhi dứt lời.

 

Đột nhiên, mặt đất bắt đầu rung chuyển.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Cỏ tranh mái lều lả tả rơi xuống.

 

Thượng Quan Huyền Dật lập tức kéo Hiểu Nhi chạy ngoài đường lớn.

 

Những khác cũng vội vàng chạy khỏi lều tranh.

 

Đám bá tánh vốn đang xao động, bất an lập tức im bặt, ngơ ngác.

 

“Vừa là địa chấn ?”

 

Không cần trả lời, bởi vì mặt đất nhanh rung chuyển dữ dội, vững, mấy lão nhân gia thậm chí ngã xuống đất.

 

“Mau rời khỏi lều tranh!” Các binh lính cũng thu hồi trường thương, còn ngăn cản bá tánh nữa.

 

Người dân trong lều tranh thấy liền ùa như ong vỡ tổ. Lều tranh “ầm” một tiếng liền sập xuống.

 

Lều tranh tuy chỉ dựng bằng gỗ, tre và cỏ tranh, nhưng nếu đè xuống thì c.h.ế.t cũng đau một trận nhớ đời.

 

“Trời ơi, thật sự là địa chấn!”

 

“Á, đừng đẩy!”

 

“Oa oa……”

 

“Hài t.ử của , đừng giẫm lên, đừng……”

 

“Cha! Cha ơi!…… Đừng giẫm lên cha ……”

 

……

 

“Bình tĩnh! Mọi xô đẩy, giẫm đạp lên khác. Nơi cách tâm chấn xa, sẽ !” Các tướng lãnh vội vàng trấn an.

 

Những binh lính cũng vội vàng lao cứu .

 

“Nha đầu ngốc, đừng chạy lung tung!”

 

“Bảo vệ Duệ An huyện chủ!” Thượng Quan Huyền Dật lệnh cho binh lính bên cạnh.

 

Sau đó, Thượng Quan Huyền Dật, Thượng Quan Huyền Hạo và Địch Thiệu Duy trực tiếp dùng khinh công bay qua, cứu những lão nhân và hài t.ử ngã ngoài.

 

Sự hỗn loạn chỉ diễn nhất thời, nhanh đó bình .

 

Trận địa chấn chỉ kéo dài hơn một phút, mặt đất nhanh chóng yên tĩnh trở .

 

Những gì còn chỉ là dư chấn.

 

Các thái y mặt tại đó cũng bắt đầu giúp đỡ chữa trị cho những bá tánh thương, chủ yếu là vết thương do giẫm đạp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-176-nui-lo-dat-nut.html.]

 

Mấy bên cạnh Hiểu Nhi, Địch Thiệu Duy hỏi: “Nha đầu, thật thần thánh! Đã qua ?”

 

“Qua , thể sẽ dư chấn, nhưng sức tàn phá lớn như nữa.”

 

“Ở đây cảm giác chấn động mạnh thế , ở trung tâm vùng tâm chấn sẽ nữa.”

 

“Ngày mai xem chẳng sẽ . Hiện tại chúng nên cân nhắc đến công tác cứu viện và tái thiết thiên tai. Còn nhiều việc bận rộn đang chờ chúng đấy!” Tái thiết thiên tai mới là việc lớn.

 

“Địa chấn lớn như , nhà cửa của nhiều bá tánh chắc chắn sập, mùa đông giá rét thế , họ nhà để về, chúng còn giúp đỡ một phen chứ? Người thì cho trót!” Địch Thiệu Duy gật đầu phụ họa.

 

Xưa nay mỗi khi xảy địa chấn đều coi là điềm báo chẳng lành, thường sẽ những lời đồn đại nhắm triều đình và Hoàng thượng.

 

, triều đình cứu mạng hàng ngàn hàng vạn bá tánh, gặp dữ hóa lành, còn hỗ trợ tái thiết thiên tai, xuất ngân lượng, xuất vật tư, xuất cả nhân lực. Chuyện khiến cho bá tánh nước Mẫn Trạch ngày càng ủng hộ Hoàng thượng, ủng hộ triều đình. Đương nhiên, đây là chuyện về .

 

“Bất quá một cây trúc dễ uốn, nhiều cây trúc bó thì khó bẻ gãy! Một nơi gặp nạn, tám phương chi viện! Việc Địch đại ca vận động các phú hào ở đế đô quyên góp ngân lượng và vật tư đành trông cậy !”

 

“Trông cậy đấy!” Thượng Quan Huyền Dật vỗ vỗ vai Địch Thiệu Duy.

 

“Vất vả !” Thượng Quan Huyền Hạo vỗ vỗ cánh tay .

 

“Đều do một , các gì?” Địch Thiệu Duy bất mãn, dang hai tay xin bạc khác, là việc hạ khép nép nhất!

 

Chuyện hợp với phong cách của , xưa nay luôn là kẻ vênh váo tự đắc mà!

 

“Ta chỉ huy binh lính cứu và giúp bá tánh xây dựng gia viên.”

 

“Mùa đông lạnh thế , bá tánh dầm mưa lạnh lâu như thương hàn mới lạ! Hơn nữa thương cũng cần và các thái y chữa trị!”

 

“Ta cũng y thuật, nhưng Địch đại ca đối xử với như , sẽ giúp . Nhà cũng quyên góp một vạn thạch lương thực, hai vạn thang t.h.u.ố.c phòng ngừa phong hàn, một vạn thang t.h.u.ố.c trị thương, còn hai vạn chiếc chăn bông. Địch đại ca, chỉ cần đem tin tức cho các thế gia ở đế đô !”

 

“Nha đầu! Muội lắm! Địch đại ca tuyệt đối sẽ đối xử với hơn nữa, đến mức thể hơn!” Địch Thiệu Duy chỉ bế bổng Hiểu Nhi lên xoay vài vòng, nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh lùng như g.i.ế.c của ai đó nên đành thu tay .

 

Địch Thiệu Duy nghĩ đến mấy gia tộc mà thuận mắt, ngày thường bóc lột mồ hôi nước mắt của dân, tham ô của triều đình bao nhiêu bạc! Đường đường chính chính thì cơ hội động đến bọn họ, nhưng nhất định khiến bọn họ "xuất huyết" một phen đau đớn!

 

Người là tân Hầu gia còn quyên góp nhiều vật tư như , các là quyền quý lâu đời chẳng lẽ thua kém Thăng Bình Hầu ?

 

Nếu dám quyên ít, sẽ mặt bọn họ đến mức mặt xanh mét! Cơm cũng nuốt trôi!

 

Ngày thứ hai khi trời sáng, triều đình dựng lều phát cháo, mỗi nhận một bát cháo và hai cái màn thầu, ăn xong liền giải tán cho về nhà.

 

Lúc mưa tạnh, thỉnh thoảng vẫn cảm nhận chút dư chấn.

 

Sau khi chịu cú sốc đêm qua, nhiều bá tánh dám nữa, đợi địa chấn bình mới về nhà.

 

Những binh lính và tướng lãnh nhịn trợn trắng mắt: Đêm qua cho thì cứ nằng nặc đòi ! Bây giờ đuổi cũng chịu !

 

“Địa chấn qua , nếu dư chấn mạnh thì các vị tìm chỗ đất trống tránh một chút là . Không việc gì thì nên sớm về nhà xem nhà cửa sập , nếu sập thì mau chóng dựng nhà mới là việc chính.”

 

Nói xong những lời , binh lính cũng rời .

 

Trời sáng hẳn, Thượng Quan Huyền Dật liền sắp xếp mười mấy tướng lãnh theo Thẩm Thừa Diệu vận chuyển lương thực và d.ư.ợ.c liệu.

 

Còn mấy bọn họ thì trung tâm vùng tâm chấn, đó đều cảnh tượng mắt cho kinh hãi.

 

Từng thôn trang, cũng thấy cảnh đổ nát thê lương, gỗ vụn ngói tan, nhà cửa còn một gian nào nguyên vẹn.

 

Điều khiến chấn động nhất là một ngọn núi lớn như ai đó x.é to.ạc , mặt đất cũng nứt một khe hở rộng chừng một mét.

 

Nhìn xuống , thể thấy nước biển xanh biếc đang vỗ , va đập mạnh, phỏng chừng chẳng bao lâu nữa khe hở sẽ nước biển xói mòn ngày càng rộng .

 

Hóa phía ngọn núi lớn là đại hải, Hiểu Nhi thầm nghĩ.

 

Nơi trong tương lai thể trở thành một thành phố cảng biển sầm uất.

 

Bá tánh trở trong thôn, thấy cảnh tượng thì vô cùng sợ hãi, ai nấy thấy đoàn của Hiểu Nhi đều quỳ xuống dập đầu cảm tạ.

 

Sau đó hướng về phía đế đô ba quỳ chín lạy, hô to: “Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế!”

 

Âm thanh vang dội quanh quẩn trong sơn cốc, dư âm dứt……

 

 

Loading...