Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 168: Khai thác vàng trái phép
Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:19:47
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba vơ vét sạch sẽ d.ư.ợ.c liệu đỉnh núi. Những loại d.ư.ợ.c liệu trong gian của Hiểu Nhi đều , nàng chỉ lấy một ít cây non, là mang về trồng, phần còn đều nhường hết cho hai Thượng Quan gia.
Làm cho Thượng Quan Huyền Hạo cảm thấy chút ngại ngùng.
“Nha đầu, thật sự cần ? Ở đây nhiều d.ư.ợ.c liệu trân quý, thậm chí tiền cũng khó mà mua đấy!”
Hiểu Nhi lắc đầu: “Thôi bỏ , nhà cả một ngọn núi d.ư.ợ.c liệu, bên trong đều trồng cả .”
Nghe , Thượng Quan Huyền Hạo trừng lớn mắt: “Đều trồng là ý gì?”
“Thì là ý mặt chữ đó, thế mà cũng hiểu?” Hiểu Nhi Thượng Quan Huyền Hạo với vẻ mặt khinh bỉ trí thông minh của .
Thượng Quan Huyền Hạo sang Thượng Quan Huyền Dật tìm đáp án.
Thượng Quan Huyền Dật gật đầu xác nhận.
“Trời đất! Vậy còn phí công leo lên núi Dược Vương gì?!” Thật là bệnh mà! cũng , thể trồng nhiều d.ư.ợ.c liệu quý hiếm như chắc chắn thường.
“Không leo lên thì d.ư.ợ.c liệu núi nhà đều chứ!” Hiểu Nhi thầm hỏi Bạch Thiên và Thiên Bạch xem núi Dược Vương còn bảo bối gì .
Bạch Thiên đáp: “Dưới vực sâu gần đây mỏ vàng, nhưng hiện tại đang khai thác. Ban ngày thì ai.”
Mỏ vàng? Mỏ vàng thuộc về triều đình, tư nhân khai thác nhẹ thì đầu rơi m.á.u chảy, nặng thì tịch thu gia sản, tru di cửu tộc.
Khoan , hiện tại khai thác? Bây giờ là nửa đêm! Bạch Thiên ban ngày , chẳng lẽ ban đêm thật sự kẻ đang khai thác trộm?
Hiểu Nhi liếc hai bên cạnh. Muốn khai thác trộm , cứ dẫn hai về hướng đó là rõ.
Gián tiếp mà , đây cũng coi như là tài sản riêng của nhà (chỉ Huyền Dật).
Nếu thật sự là khai thác lậu, coi như nàng giúp triều đình một việc.
Trước đó triều đình vì thiên tai liên miên mấy năm qua mà quốc khố trống rỗng, nếu thật sự tìm một mỏ vàng mới, ít nhiều cũng giải quyết tình trạng cấp bách mắt.
Hơn nữa, ở cái thời đại phong kiến quân chủ chuyên chế , nhiều việc lợi cho triều đình thì "kim bài miễn tử" của gia đình nàng càng vững chắc!
Hiểu Nhi cố tình dẫn đường vòng qua những chỗ nguy hiểm, về phía mỏ vàng.
“Phía chính là nơi mỏ vàng.”
Nàng giả vờ : “Nghe vách đá và đáy vực thường nhiều d.ư.ợ.c liệu quý hiếm hơn, là chúng xuống xem thử? Tứ hoàng t.ử đường xuống ?”
Tứ hoàng t.ử lắc đầu: “Ta bao giờ, nhưng thể dùng dây thừng đu xuống.”
Thượng Quan Huyền Dật cảm thấy hai ở bên đúng là vô pháp vô thiên! Giờ là lúc nào , leo núi đành, còn định xuống vực!
Hắn điên mới hùa theo bọn họ cùng điên!
“Muốn cũng , nhưng để ban ngày hãy ! Giờ là lúc nào !”
Hiểu Nhi quan sát phản ứng của hai , đoán chừng họ bên mỏ vàng.
Sau đó nàng tiếp tục xuống, cố ý đến gần khu vực mỏ vàng hơn để hai phát hiện sự bất thường.
“Nha đầu, đường kiểu gì thế? Đi thế bao giờ mới !” Tứ hoàng t.ử cảm thấy Hiểu Nhi đang lạc đường.
“Muội trời sinh trực giác siêu cường với bảo vật, chỗ nào bảo vật sẽ chạy tới đó!”
Thượng Quan Huyền Hạo cảm thấy nàng chỉ đang mạnh miệng, vịt c.h.ế.t còn cứng mỏ, chịu thừa nhận lạc đường.
“Suỵt!” Thượng Quan Huyền Dật hiệu hai im lặng, hình như thấy phía ánh đuốc lóe lên.
Hai đầy thắc mắc: "?"
“Phía .”
Cư nhiên kẻ đồng đạo!
“Đi, chúng xuống xem thử.” Thượng Quan Huyền Hạo phấn khích .
Cuối cùng cũng phát hiện ! Xem đúng là khai thác vàng trái phép, Hiểu Nhi thầm nghĩ.
“Chúng cẩn thận một chút, đừng để bên phát hiện.” Hiểu Nhi nhắc nhở.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-168-khai-thac-vang-trai-phep.html.]
Hai dị nghị gì.
Đường xuống dễ , nhưng cần xuống đến tận đáy, bọn họ thấy tiếng .
Có lẽ đám nghĩ nửa đêm nơi rừng sâu núi thẳm sẽ chẳng ai, nên chuyện khá lớn tiếng.
Hoặc cũng thể do đêm khuya thanh vắng, ở trong thung lũng nên tiếng vang vọng rõ hơn.
“Trời ơi, vàng mà nấu chảy hết thì phát tài to!”
“Ngươi nhỏ giọng chút! Có của ngươi , hỏng đại sự của chủ t.ử thì cả nhà ngươi đừng hòng sống.”
“Giờ thì ai mà xuất hiện ở đây chứ!” Tuy nhưng gã cũng rõ ràng hạ thấp giọng xuống.
Tiếp đó ba Hiểu Nhi thấy tiếng nữa.
bấy nhiêu đủ .
Thượng Quan Huyền Dật chỉ tay lên , hiệu hai trở .
Đi rón rén một đoạn đủ xa, bước chân ba tự chủ mà nhanh dần.
Khi ba về đến khách điếm thì trời gần sáng.
“Nha đầu, thu dọn hành lý , chúng lập tức về thành.” Thượng Quan Huyền Dật tuy đau lòng Hiểu Nhi đường núi cả đêm nghỉ ngơi lên đường.
chuyện quá lớn. Đêm nay họ lên núi Dược Vương, khó bảo tâm , lỡ bứt dây động rừng thì hỏng bét.
Hiểu Nhi gật đầu, sự tình nặng nhẹ nàng tự nhiên rõ ràng.
Ba phóng ngựa nhanh như bay về nội thành đế đô.
Thượng Quan Huyền Dật đưa Hiểu Nhi về phủ Thăng Bình Hầu mới hồi cung.
Hiểu Nhi về đến nhà, xuống xe ngựa liền thẳng đến sân của Lưu thị.
Vừa sân thấy tiếng ồn ào bên trong.
“Việc thể đồng ý.” Thẩm Thừa Diệu kiên quyết .
“Ngươi đồng ý cũng đồng ý, xong với .” Giọng đáng ghét của Thẩm Trang thị vang lên.
“Ai đồng ý thì gả con gái đó .” Lưu thị tức giận đáp trả.
“Thế , Ngọc Châu nhà thể gả ? Nó là bán bất toại, Ngọc Châu từ nhỏ kiều ngọc quý, hầu hạ nổi!”
“Hiểu Nhi nhà quý là Huyện chủ do Hoàng thượng phong, chẳng lẽ quý giá hơn Ngọc Châu?”
Hiểu Nhi nhíu mày, bà nội Thẩm Trang thị về từ lúc nào? Vừa về gây chuyện!
“Cái thứ hàng bồi tiền đó so với Ngọc Châu! Nó từ nhỏ giặt quần áo nấu cơm, trèo đèo lội suối, tưới rau ruộng, việc nào từng trải qua? Để nó gả qua đó, ăn ngon mặc , chỉ là hầu hạ một thì gì , đây cũng là cho nó!”
“Hỗn xược! Huyện chủ mà bà cũng dám nh.ụ.c m.ạ !” Vinh ma ma khiển trách.
“Ma ma đúng!” Hiểu Nhi bước vỗ tay, “Ma ma cho bà , nh.ụ.c m.ạ Huyện chủ thì tội gì?”
“Dạ!” Vinh ma ma đáp gọn lỏn, nhanh như chớp tiến lên tát Thẩm Trang thị mấy cái.
Dùng hành động thực tế để cho Thẩm Trang thị , phạm thượng thì tội gì!
Mặt Thẩm Trang thị lập tức sưng vù đỏ ửng, búi tóc rối tung.
“Phản ! Ngươi là cái thứ nô tài ch.ó má mà dám đ.á.n.h ! Người ! Người ! Lôi con nô tài ngoài đ.á.n.h trượng, đ.á.n.h thật mạnh, đ.á.n.h cho c.h.ế.t mới thôi!” Thẩm Trang thị gào lên, kích động đến nỗi trâm cài rơi cả xuống đất.
Vinh ma ma tao nhã lui về phía Hiểu Nhi và Lưu thị, vẻ mặt chút biến đổi, như thể từng chuyện gì xảy .
Hạ nhân trong ngoài phòng một ai dám động đậy, kể cả Tuyết Mai - hầu hạ Thẩm Trang thị cũng nhúc nhích.
“Tuyết Mai, ngươi qua đ.á.n.h trả cho !” Thẩm Trang thị thấy ai để ý, liền chỉ mặt gọi tên sai bảo.
Tuyết Mai cúi đầu, hề nhúc nhích, giả vờ như thấy!
Hiểu Nhi thầm lạnh, mới hạ nhân hầu hạ vài ngày tưởng là Lão phu nhân thật ?! Cái tư thế còn vẻ hơn cả Lão phu nhân chính gốc!