Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 167: Bị rắn trêu đùa

Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:19:46
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hiểu Nhi trấn tĩnh , quanh bốn phía một lượt, mặt đất nhiều tảng đá, nhưng phát hiện hòn nào là gian nguyên thạch cả.

 

“Không gian nguyên thạch ?” Hiểu Nhi hỏi Bạch Thiên.

 

“Ở m.ô.n.g con rắn kìa.”

 

Hic! Cái đồ thần giữ của ! Nó cũng chê cấn m.ô.n.g ! Cái cho nàng thu gian kiểu gì!

 

Thượng Quan Huyền Hạo thấy nhiều d.ư.ợ.c liệu quý hiếm như , trừ bỏ lưu ý động tĩnh của hoàng kim cự mãng, sớm rảnh lo cái khác, bắt đầu thật cẩn thận lấy xẻng nhỏ đào lên.

 

Ai mới xắn xuống, hoàng kim cự mãng liền động đậy, cũng con quái vật khổng lồ khống chế cơ thể kiểu gì, trong chớp mắt, cái đuôi liền quăng ngoài, ném Thượng Quan Huyền Hạo ngã sấp mặt, gặm một miệng bùn.

 

Thượng Quan Huyền Hạo dậy, phun bùn trong miệng , nhịn c.h.ử.i thề: “Mẹ kiếp! Tìm c.h.ế.t!”

 

Hiểu Nhi chút há hốc mồm, vũ lực của con rắn cũng quá cường hãn , một xẻng hợp liền quật ngã !

 

Con rắn vốn đang cuộn tròn thể bỗng chốc tản .

 

Thượng Quan Huyền Dật kéo Hiểu Nhi lưng : “Nha đầu tìm cơ hội xuống núi !”

 

Thượng Quan Huyền Hạo cùng Thượng Quan Huyền Dật sôi nổi giơ kiếm hướng hoàng kim cự mãng đ.â.m tới.

 

Đuôi rắn vung lên một cái, trốn cũng kịp, kiếm trong tay hai sôi nổi rơi xuống đất.

 

“Thượng Quan đại ca, tiếp kiếm!”

 

Kiếm của Thượng Quan Huyền Dật rơi gần Hiểu Nhi hơn một chút, Hiểu Nhi lập tức chạy tới nhặt lên, giơ tay ném cho Thượng Quan Huyền Dật.

 

Thượng Quan Huyền Hạo thì vận may như , lăn một vòng mặt đất, tính toán nhặt kiếm lên, ai ngờ cái đuôi rắn giống cái xẻng, xúc lên, đó giống như tâng cầu, tung a tung!

 

“Mẹ nó! Ta là đào mộ tổ tiên nhà ngươi ! Mà chơi như !” Thượng Quan Huyền Hạo phát hiện khống chế cơ thể thoát khỏi trạng thái hài hước , nhịn mở miệng mắng.

 

Hiểu Nhi cùng Thượng Quan Huyền Dật , cảm giác con rắn đang đùa giỡn với bọn họ thế nhỉ?

 

Nếu khung cảnh đúng, thật sự .

 

Bất quá mặc kệ thế nào, Thượng Quan Huyền Hạo vẫn là cứu.

 

Hiểu Nhi mang theo roi dài, nàng lấy vung lên, quấn lấy vòng eo Thượng Quan Huyền Hạo, tiếp theo dùng sức kéo một cái, Thượng Quan Huyền Hạo liền kéo văng .

 

Thượng Quan Huyền Dật tiến lên đỡ lấy .

 

Thượng Quan Huyền Hạo khi chân chạm đất, trong lòng vô hạn cảm kích: Đây mới là em dâu ruột!

 

Hiểu Nhi tiếp theo nhắm chuẩn bảy tấc của rắn, con d.a.o nhỏ trong tay phóng ngoài.

 

Đột nhiên cả rắn lập tức thu nhỏ , đó “vút” một tiếng, Hiểu Nhi liền cảm giác tay quấn lên một vật lạnh lẽo, còn tưởng rằng đeo một cái vòng tay bằng vàng.

 

“A!” Hiểu Nhi phát tiếng thét chói tai lớn nhất cộng của cả hai đời, vội vung tay lên, thế nào cũng vung .

 

Đây là quái vật gì? Biết biến ?!

 

Thượng Quan Huyền Dật vội vươn tay bắt rắn, chẳng thà đem nó dẫn tới tay cũng !

 

“Chủ nhân đừng sợ, con rắn sẽ hại .” Thấy Hiểu Nhi dọa thành như Bạch Thiên cảm thấy chơi lớn, vội mở miệng .

 

“Chủ nhân đem nó thu gian !” Thiên Bạch vội mở miệng, câu tính xây dựng nhất.

 

Nghe xong lời Hiểu Nhi mới phản ứng , vội đem nó thu gian ―― nhốt kho đông lạnh!

 

Nàng là đầu óc đều dọa đến chập mạch mới quên mất kỹ năng phi thường của !

 

Hai con ngỗng: Chủ nhân là bao nhiêu hận Tiểu Kim a? Trực tiếp đem "đóng băng" luôn!

 

Thượng Quan Huyền Dật vươn tay nắm lấy cổ tay Hiểu Nhi, rắn ?

 

Thượng Quan Huyền Dật Hiểu Nhi từ xuống , trái trái , dò xét một , phát hiện con rắn quấn Hiểu Nhi mới yên lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-167-bi-ran-treu-dua.html.]

 

Phục hồi tinh thần , Hiểu Nhi nhớ tới lời hai con ngỗng , trong lòng câu: “Quay về sẽ tìm các ngươi tính sổ ! Da ngứa, thiếu đòn!”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Con rắn ?” Thượng Quan Huyền Dật về phía Thượng Quan Huyền Hạo.

 

“Ta , xuất quỷ nhập thần! Động tác đó nhanh như quỷ !” Tuy , cũng nghiêm túc lưu ý động tĩnh xung quanh.

 

Tuy rằng lưu ý cũng là công cốc, bọn họ căn bản nhanh nó.

 

“Trực tiếp đào d.ư.ợ.c liệu !” Hiểu Nhi đến một cây hoa đỏ rực rỡ yêu diễm bắt đầu cầm lấy cái xẻng đào lên.

 

“Cũng đúng!” Thượng Quan Huyền Hạo tràn đầy cảm xúc: “Hà tất tìm nó, cái thứ đó, keo kiệt bủn xỉn! Ta một động cái xẻng, nó liền quăng một cú ngã sấp mặt! Hiện tại ba động cái xẻng, nó còn tung tung tăng lăn đây!”

 

“Tứ hoàng tử, hóa ngã tư thế ch.ó gặm bùn a!” Hiểu Nhi xong liền nở nụ .

 

“Ta nha đầu như !” Động tác Thượng Quan Huyền Hạo cứng đờ, đó đầy mặt táo bón thêm ủy khuất: “Trọng điểm ở chỗ hiểu ? Còn như thế nào phúc hậu như a! Muội sai , nhắc nhở một chút là , đều đủ đáng thương , còn giễu cợt !”

 

“Ta là đang nhắc nhở a! Nếu nhắc nhở, nhớ rõ chính tự ví như ch.ó còn gặm bùn? Đây là ơn mắc oán!” Hiểu Nhi đầy mặt còn ủy khuất hơn .

 

Thượng Quan Huyền Hạo mặt đen như mực bạch tuộc phun ! Thật là "duy nữ t.ử dữ tiểu nhân nan dưỡng dã" (chỉ phụ nữ và tiểu nhân là khó nuôi/khó chiều)! Hắn thèm chuyện với nàng nữa!

 

“Thượng Quan Huyền Dật! Đệ còn quản giáo nàng ! Loại chuyện thấy cũng nên giả vờ như thấy! Thật là hiểu đạo lý đối nhân xử thế! Về còn chọc bao nhiêu phiền toái!”

 

“Không sợ, bao nhiêu đều gánh.” Thượng Quan Huyền Dật ưu nhã dùng cái xẻng đào một cây thực vật tên, vân đạm phong khinh trả lời một câu.

 

Thượng Quan Huyền Hạo nghẹn đến thiếu chút nữa thở nổi, thật là một đôi bệnh tâm thần! “Ta thèm chuyện với các nữa!”

 

Hiểu Nhi đào thảo dược, dấu vết đem gian nguyên thạch thu gian.

 

Nghe xong lời Thượng Quan Huyền Hạo, nàng cố ý thò gần hỏi: “Tứ hoàng tử, chính đủ đáng thương, là bởi vì con rắn đùa giỡn ?”

 

“Ai rắn đùa giỡn, đó là đùa vui!” Không đúng, đùa giỡn cùng đùa vui ý nghĩa cũng sai biệt lắm, “Đó là đùa!”

 

, rắn đùa!” Hiểu Nhi gật gật đầu, với Thượng Quan Huyền Hạo vẻ mặt đầy ái : Huynh cần giải thích, hiểu, đều hiểu.

 

“Muội đây là cái biểu tình gì?” Thượng Quan Huyền Hạo tức giận đến mức ngã ngửa!

 

“Huynh cảm thấy là biểu tình gì thì là biểu tình đó. Yên tâm, khỏi cửa thành đế đô, sẽ ngoài ?” Hiểu Nhi giơ tay lên bộ dạng thề thốt, bảo đảm .

 

Ra khỏi cửa thành đế đô , nghĩa là ở trong thành đế đô thì cũng bậy ?

 

Đây là loại nào a?!

 

“Ta tuyệt đối chuyện với nữa!” Thượng Quan Huyền Hạo hạ quyết tâm .

 

“Đó là bởi vì !”

 

Cái !

 

Thượng Quan tức giận đến mức dùng sức quá đà, một cây nhân sâm trăm năm liền cái xẻng cắt đứt ngang hông.

 

“Muội cái đồ……” Tai họa!

 

Không cùng tiểu nữ t.ử chấp nhặt, bằng tức c.h.ế.t chính là , Thượng Quan Huyền Hạo hít sâu một , , kiên quyết hề lên tiếng.

 

“Nha đầu, đây giúp một tay.” Thượng Quan Huyền Dật cảm thấy tứ ca quá ngốc, nổi nữa.

 

Hiểu Nhi hảo tâm buông tha , chạy qua chỗ Huyền Dật.

 

Tiếp theo ba nghiêm túc hái thuốc.

 

“Kỳ quái, con rắn xuất hiện nữa?” Thượng Quan Huyền Hạo đào một nửa mới nhớ tới.

 

Hiểu Nhi chuyện, cứ để bọn họ tự phát huy trí tưởng tượng là nhất.

 

Có câu là, nhiều tất hớ!

 

 

Loading...