Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 143: Gặp nạn
Cập nhật lúc: 2025-11-27 02:43:50
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoàn tiếp tục xuất phát về hướng Đế đô. Hôm nay vì buổi sáng một trận mưa to, trú mưa nên trì hoãn một lúc, việc đến trạm dịch tiếp theo khi trời tối bằng đường quan đạo là khả thi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tiểu Phúc T.ử một con đường tắt dẫn đến trạm dịch phía , đường thể tiết kiệm nửa canh giờ.
"Chỉ là con đường tắt một đoạn bên vách núi cheo leo, bộ thì tuyệt đối vấn đề gì, xe ngựa cũng vặn qua , nhưng nguy hiểm vì nó là đường chín khúc mười tám ngoặt."
"Tiểu Phúc Tử, ngươi từng đ.á.n.h xe ngựa qua đó ?" Hiểu Nhi xung quanh là núi hoang rừng rậm, hơn nữa nàng hình như còn thấy tiếng sói hú. Lại đám chuyên kéo chân phía , nàng cảm thấy đường tắt vẫn hơn.
Buổi tối ngủ ngoài trời chắc chắn , cần sói xuất hiện, chỉ cần một tiếng sói hú là đám đó thể gào to hơn cả sói! Nghĩ đến tiếng hét chói tai của đám "bà tám" đó là nàng nổi da gà!
Không cần Hiểu Nhi mở miệng, đám cũng thấy tiếng sói, trong lòng chỉ nhanh chóng rời khỏi khu rừng hoang ! Tiếng sói tru khiến dựng tóc gáy!
"Đi đường tắt , ở cái nơi quỷ quái nữa." Thẩm Trang thị sợ hãi tột độ. Cả đời bà, bảo bà một chân núi đào rau dại bà cũng dám. Bắt bà qua đêm ở nơi hoang dã thì tuyệt đối, tuyệt đối thể! Vừa tiếng sói, chân bà run lẩy bẩy.
Thế là đoàn xe rời quan đạo, đường tắt.
Đường tắt đương nhiên dễ như quan đạo! Xóc nảy khiến đám Thẩm Trang thị nhăn nhó mặt mày. rốt cuộc ai dám đòi dừng xe xuống nghỉ ngơi, ai nấy đều c.ắ.n răng chịu đựng. Tiếng thú dữ kêu gào ở đoạn đường thật sự dọa !
Thẩm Thừa Diệu trong xe ngựa cũng lo lắng vợ con sẽ sợ hãi. Xe bên đó là phụ nữ trẻ em, Lưu thị còn bế bé Hi Nhi mới hơn một tuổi. Đứa nhỏ nghịch ngợm đó chẳng lúc nào chịu yên quá mười lăm phút. Nếu sang xe ngựa của vợ con, thì xe bên chỉ còn mấy đứa con trai, lỡ chuyện gì xảy cũng đỡ đần !
Thẩm Thừa Diệu chỉ mong đoạn đường mau chóng qua .
Chỉ là họ còn đến đoạn đường hiểm trở thì thấy hai cưỡi ngựa ngược trở .
Người dẫn đầu cũng là kẻ nhiệt tình, thấy họ về hướng đó liền nhắc nhở: "Các vị cũng định đường tắt để kịp đến huyện Sa trọ khi trời tối ?"
Tiểu Phúc T.ử chắp tay đáp lễ, gật đầu : " , hai vị đài ?"
"Có lẽ do mưa to nên đoạn đường đèo sạt lở một khúc, qua nữa ."
"Thật may, tối nay chúng chỉ thể ngủ ngoài trời ở đây thôi. Nghe đoạn đường phía buổi tối thường thú dữ qua ."
" là an lắm, các vị cứ ở đây qua đêm , chúng việc gấp cần đường đêm, cáo từ!" Hai chào một tiếng bỏ .
Tiểu Phúc T.ử thấy hai đó võ công nên cũng khuyên can thêm.
Quan đạo thời đại , đoạn chân núi, đoạn xuyên qua rừng, đường thôn làng hai bên tương đối ít, dù thì cũng ngắn. Cho nên ít đường đêm vì an , trừ phi là kẻ tài cao gan lớn!
Hiểu Nhi xong thì cạn lời trời xanh, đầu tiên xuyên đến đây nàng cảm thấy xui xẻo thế ! Vừa Thiên Bạch còn báo rằng đêm nay sẽ mưa to!
là nhà dột còn gặp mưa đêm, thuyền thủng gặp gió ngược! Quả nhiên cùng những kẻ nhân phẩm quá kém thì vận khí cũng tệ theo! Đời cộng đời , đầu tiên nàng xui xẻo như !
Thẩm Trang thị sống c.h.ế.t đồng ý ngủ ngoài trời ở đây, nằng nặc đòi học theo hai tiếp tục . Hiểu Nhi cảm thấy để bà chịu khổ chút thì sẽ điều, dù ngủ ở cũng là ngủ ngoài trời, nên cứ tiếp tục .
Đi nửa đường, quả nhiên trời đổ mưa to, chỉ thể dừng , tất cả trốn xe ngựa tránh mưa, thể bắt phu xe dầm mưa đ.á.n.h xe !
Thẩm Thừa Diệu đưa ba em trai chen xe ngựa của Hiểu Nhi, nhường một chiếc xe cho các phu xe trú mưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-143-gap-nan.html.]
Mưa tạnh nhanh, nhưng trời càng lúc càng lạnh. Giờ khắc bốn phía tĩnh lặng như tờ, tĩnh đến mức phảng phất một cây kim rơi xuống đất cũng thể thấy.
Hiểu Nhi cảm thấy sự tĩnh lặng chút bất thường, giác quan thứ sáu mãnh liệt báo cho nàng : Nguy hiểm!
"Có bầy sói đang đến gần." Thiên Bạch lên tiếng nhắc nhở đúng lúc.
C.h.ế.t tiệt! Nhiều già yếu phụ nữ trẻ em thế mà gặp bầy sói thì loạn mất!
Lúc Tiểu Phúc T.ử cũng đến bên ngoài xe ngựa của họ: "Thăng Bình Hầu, bốn phía quá yên tĩnh, điều bình thường, thể nguy hiểm."
"Có bầy sói." Hiểu Nhi dứt lời, dường như để chứng minh lời nàng , một tiếng sói hú vang lên lanh lảnh.
"Á..."
"Á..."
"Á... Có sói..."
...
Xe ngựa bên cạnh lập tức vang lên tiếng la hét chói tai.
Tiểu Phúc T.ử xong biến sắc, lập tức lấy một ống trúc, rút nút, b.ắ.n tín hiệu cầu cứu. Trong lòng đồng thời than trời, cùng chủ t.ử qua đoạn đường bao nhiêu từng gặp sói, vận khí của nhà Thăng Bình Hầu cũng thật "" quá !
"Đàn ông con trai mau cầm lấy vũ khí. Phụ nữ và trẻ em dồn hết một xe ngựa, lên tiếng, ngoài!" Tiểu Phúc T.ử hét lớn.
Đám Thẩm Trang thị bịt chặt miệng, sợ kêu thành tiếng, ai nấy đều nhanh chóng chạy sang xe ngựa của Lưu thị.
Hiểu Nhi khỏi xe, tay cầm cung tên. Đàn ông đều cầm lấy cuốc xẻng gầm xe ngựa. Hiểu Nhi lập tức bôi nước độc hoa Vô Ưu lên những cái cuốc đó.
Lúc , trong bóng đêm bắt đầu xuất hiện từng con sói, đôi mắt lóe lên ánh sáng xanh lục vô cùng đáng sợ. Hiểu Nhi cảm thấy duyên với bầy sói, một năm gặp một !
Chẳng bầy sói thường chỉ vài con hoặc mười mấy con thôi ? Bầy sói , tụ tập hết sói trong cả khu rừng đây !
Ban đầu, bầy sói chỉ dừng quan sát từ xa, đột nhiên tất cả đồng loạt lao tới điên cuồng.
Tuy trong lòng đang c.h.ử.i thề, nhưng Hiểu Nhi vẫn bình tĩnh b.ắ.n tên. Một con sói ngã xuống, tiếng sói hú càng thêm thê lương. Hiểu Nhi nhanh chóng b.ắ.n mũi tên thứ hai, bầy sói ập đến.
Thẩm Thừa Diệu, Tiểu Phúc T.ử và các phu xe đều cầm cuốc liều mạng với lũ sói. Hiểu Nhi cũng cầm lấy roi ngựa bôi nước độc, quất roi nào trúng roi đó! Những con sói trúng độc nhanh ngã lăn đất dậy nổi. bầy sói quá đông, nhất thời nửa khắc thể độc c.h.ế.t hết , chủ yếu là lượng t.h.u.ố.c độc cuốc chỉ đủ g.i.ế.c một hai con là hết.
Hiểu Nhi ở gần Thẩm Thừa Diệu, thấy một con sói suýt c.ắ.n tay cha , vội quất một roi tới.
Cứ thế , Hiểu Nhi thầm nghĩ. Nàng lấy một lọ nước độc hoa Vô Ưu, bảo Thẩm Thừa Diệu giúp bôi lên các roi ngựa khác.
"Mọi cố gắng dựa chỗ cha , đưa cuốc cho cha , đổi sang dùng roi, những chiếc roi đó đều tẩm độc."
Hiểu Nhi canh giữ bên cạnh Thẩm Thừa Diệu, bôi độc lên roi, quất những con sói lao tới. Mọi lời Hiểu Nhi đều cố gắng dựa gần .
Lúc một con sói định nhảy lên xe ngựa của đám Lưu thị. Lam thị gần rèm xe nhất, thấy rõ ràng, sợ quá mất khôn, theo bản năng vớ lấy bé Hi Nhi đang trong lòng Lưu thị ném ngoài!